Anh bước đến chỗ , đánh giá từ xuống : “Hôm đó em tự chạy ?”
Tôi thành thật : “Tôi sợ Từ Khang đánh luôn cả .”
Anh cúi đầu khẽ: “Vậy em nên đợi , sẽ đưa em , nếu đánh thì cũng là đánh .”
Tôi ngại.
Vì quyết định làm cuộc đời, quên những chuyện vui đây.
cứ đem chuyện đùa cợt, mặt vẫn đủ dày đến mức đó.
Thế nên : “Tôi đây, lát nữa còn ôn bài.”
Hắn kéo tay .
Xung quanh sinh viên sang .
Hắn : “Sao em chặn ?” Nói xong, còn vẻ buồn.
Tôi ngượng ngùng: “Tôi với Từ Khang chia tay , với là bạn bè, giữ liên lạc thì tiện lắm.”
“Em chặn tất cả chúng ?”
Tôi gật đầu.
“Không định liên lạc với nữa ?”
Tôi tiếp tục gật đầu.
Hắn hỏi: “Tại ?”
Tôi thành thật : “Tôi với mấy vốn cùng một kiểu , mấy ngày nào cũng ăn chơi nhảy múa, còn thì vẫn học hành.”
“Em chút nào thích ?” Hắn đột nhiên hỏi.
Tôi sững sờ.
Đôi mắt đào hoa đầy thâm tình của Hắn : “Tôi thích em, lẽ nào em ?”
Tim đập thình thịch.
rút kết luận từ mối tình thất bại , cùng thế giới thì nhất đừng ở bên .
Nếu thì sớm muộn gì cũng tan.
Dù thì cái giới của họ chơi bời quá, nông thôn như đây quen .
Như bạn trai cũ, yêu khác mà vẫn hẹn hò với , chia tay yêu là , mười năm tắc mạch m.á.u não thì làm cái loại chuyện thất đức .
Như Thái tử gia, bạn trai mà còn thể ngủ với , uống 100 cân rượu giả thì cũng làm chuyện đạo đức bại hoại như .
Thái tử gia bây giờ thích , cũng thể dụ dỗ vợ khác.
Quả của cây độc làm mà ăn !
Sớm muộn gì cũng tự đầu độc c.h.ế.t thôi.
Mà thì cũng , Thái tử gia còn cao phú soái hơn cả bạn trai cũ, thích chứ.
Nhất là Hắn còn thiên vị đến .
Mỗi Hắn , ánh mắt đều đầy thâm tình.
Cứ như thể tình yêu Hắn dành cho sâu như nước hồ Đào Hoa ngàn thước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thai-tu-gia-kinh-thanh-lam-tieu-tam-cua-toi/chuong-10.html.]
vẫn lý trí : “Xin , thích .”
“Trước đây đều là lợi dụng thôi.”
“Tôi chỉ là... chọc tức Tần Vũ Tình, cũng chọc tức Từ Khang, xin ...”
Nghĩ nghĩ, bổ sung: “Anh sẽ gặp hơn mà.”
Hắn : “Không thể ở bên ? Tôi sẽ đối xử với em hơn Từ Khang.”
Tôi lắc đầu.
Bây giờ như một tù nhân tù hối cải, quy y cửa Phật, cải tà quy chính, sẽ bao giờ hồng trần cám dỗ nữa .
Hắn thở dài.
Xoa đầu , u sầu : “Em đối với thật vô tình.”
Tôi mím môi.
Tôi thể ở bên Hắn, dễ học hư lắm.
Tôi là một cô gái .
Thấy chút động lòng, Hắn buồn bã : “Có thể cùng ăn bữa cơm cuối cùng, để lời tạm biệt với quá khứ của chúng ?”
Đã đến giờ ăn .
ôn thi nên chỉ ăn qua loa, còn như cái thời chìm đắm trong tửu sắc đây nữa.
Thế nên : “Vậy nhanh lên nhé, còn sách học bài.”
Hắn lập tức chút lấy lòng : “Được, sẽ làm mất nhiều thời gian của em .”
Thấy Hắn chuyện với mà cung kính như , còn chút tự mãn.
Hắn ăn ngoài.
Tôi vui, phí thời gian của .
nhịn.
Lúc ăn cơm, ăn nghiêm túc.
Học bài mỗi ngày tốn thể lực, bồi bổ.
Thái tử gia cứ đối diện , mặt nở nụ cưng chiều, ăn.
Trông rợn .
Tôi : “Anh ăn ?”
Hắn lắc đầu: “Nhìn em ăn là mãn nguyện .”
Sau đó cảm thấy tầm mờ , mềm nhũn, hình như sắp ngủ .
Trước khi ngã xuống, ánh đèn trong quán vặn vẹo thành một mảng trắng xóa trong mắt .
Cái quái gì thế , còn cả quán ăn mờ ám!
Khi tỉnh dậy nữa, run rẩy, sợ rằng ở đường Myanmar .
Tin , ở đường.
Tin , hình như đến nơi !
Vì chân xích sắt!