Dùng sắc quyến rũ là phạm quy. Đến miệng thành: “Cởi .”
Tống Tịch Nhiên do dự một chút đó từ từ cởi áo.
“Còn nữa… đến lượt lão lưu manh ngẩn . Nếu thể làm bất cứ điều gì, thì hãy thể hiện ưu thế của .”
Tôi tính thổi tai Tống Tịch Nhiên. Người đàn ông bỗng bật : “Bảo bối, Trần Gia Trạch cô em gái ngoan ngoãn của còn mặt ?”
Đợi Tống Tịch Nhiên đặt ngón tay lên thắt lưng, vươn vai một cái, lên giường Tống Tịch Nhiên, nhắm mắt : “Em buồn ngủ , ngủ đây.”
Tống Tịch Nhiên một cúi , sững sờ tại chỗ, một lúc lâu mới dậy, giúp đóng cửa, tắm nước lạnh.
Ngày thứ hai, mấy trai tụ tập thảo luận xem cô tiên nữ nào biến đội trưởng của họ thành một kẻ si tình như .
Người khác giới xung quanh Tống Tịch Nhiên thực sự quá ít, điều tra lâu nhắm . Trần Gia Trạch và Thẩm Thế Kiệt đồng thanh: “Nói bậy!”
“Em gái còn từng nắm tay con trai, đừng nữa. Hai họ vốn kiểu của …”
Tôi tiếng ồn ào đ.á.n.h thức, mơ màng đẩy cửa, từ phòng ngủ của Tống Tịch Nhiên bước . Trần Gia Trạch dụi dụi mắt, chân vững.
“Cái , mày giúp tao xem, là ?”
“ , là em gái mày.”
Trái tim đang treo lơ lửng của Trần Gia Trạch “bịch” một tiếng rơi xuống đất.
“Tiểu Bảo, em ở trong phòng Tống?”
Tôi do dự một lúc, tránh : “Phòng của em dì giúp việc dọn dẹp , ở nữa.”
“Vậy em thể nhờ trai đặt khách sạn cho em mà…”
Lời của Trần Gia Trạch còn hết, Tống Tịch Nhiên vội vã chạy đến ngắt lời: “Ở khách sạn làm gì? Các đang đoán cô gái thích là ai ? Không cần đoán nữa, thích Trần Y Dao.”
Vài chữ đơn giản nhưng Trần Gia Trạch như sốc nặng: “Nhầm Tống? Anh với bạn gái quen qua game ? Y Dao nhà em chỉ thích sách thôi, căn bản chơi game.”
Nói xong còn thản nhiên sang những khác: “ ?”
Mọi dám hó hé: “Ha ha, Tống sáng sớm đùa .”
Một trai vỗ vai Trần Gia Trạch: “Lục , đối mặt với hiện thực .”
“Chuyện đến nước , em cũng giấu nữa. Em gái, rank mùa của em còn cao hơn cả đấy…”
Môi Trần Gia Trạch run rẩy: “Em… em lén gia đình chơi game?”
“Sao thế ? Em từ nhỏ là ngoan ngoãn, hiểu chuyện nhất mà…”
Tống Tịch Nhiên mặt : “Bất kể cô ngoan ngoãn , cô vẫn là Trần Y Dao. Cô làm điều thích, cần chịu trách nhiệm với bất kỳ ai.”
Trần Gia Trạch từ từ bình tĩnh : “Đội trưởng, yêu qua mạng hư ảo như , làm chắc chắn gặp mặt vẫn sẽ thích cô như ?”
Đây cũng là vấn đề mà luôn nghi ngờ. Tống Tịch Nhiên chút do dự, từng chữ một: “Tôi thích Trần Y Dao, thích tất cả thứ của cô . Trước đây nhận cô là do mắt mù.”
“Mắng cô là sai. Tôi sẽ dùng hành động thực tế để trả giá cho sai lầm của , cho đến khi cô chấp nhận .”
Trần Gia Trạch há miệng nhưng gì. Xuyên qua vai Tống Tịch Nhiên . Sự ăn ý của em khiến hiểu rằng đang : “Tiểu Bảo, em xác định ? Chính là ?”
Tôi khẽ gật đầu. Tôi cho Tống Tịch Nhiên , thực cũng là đầu tiên thích. Và gì bất ngờ xảy thì cũng sẽ là cuối cùng.
Chỉ là thực sự tức giận vì những hành vi xa đây của đối với nên mới phạt theo đuổi một nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thai-tu-gia-e-sport-lai-la-ban-trai-quen-qua-mang-cua-toi/chuong-cuoi.html.]
Mấy ngày đó, Tống Tịch Nhiên vì để theo đuổi , tấn công tất cả xung quanh . Bạn cùng phòng nhận chiếc túi LV mới mà cô luôn ao ước.
Thẩm Thế Kiệt lo lắng sợ hãi mấy ngày, phát hiện Tống Tịch Nhiên hề vì chuyện từng cố gắng theo đuổi mà đối xử khác biệt, vẫn như cũ, liền trở thành fan CP của chúng .
Anh trai cũng đầu tiên ăn bữa sáng do chính tay đội trưởng làm.
“Thế nào, hợp khẩu vị ? Có cần thêm chút bơ lạc ?”
Anh trai mặt đầy kinh hãi: “Anh Tống, đừng như ...”
“Sữa bò nóng nhiệt độ thường?”
Trần Gia Trạch sắp quỳ xuống : “Xin đấy, hai chúng cứ cư xử như , như em sẽ thoải mái hơn.”
Tống Tịch Nhiên suy nghĩ: “Cậu đồng ý can thiệp việc theo đuổi Y Dao và cho vài câu mặt ba vợ, sẽ trở như cũ.”
Trần Gia Trạch: “Đại ca, cô em gái yêu quý nhất và em nhất, cô gái ngoan và lão lưu manh, đổi là , chịu ?”
Tống Tịch Nhiên: “Anh trai còn cần làm gì nữa ?”
Trần Gia Trạch nổi hết cả da gà: “Đội trưởng, can thiệp nữa ?”
Tống Tịch Nhiên thu nụ : “Mấy giờ còn ăn xong? Cút tập luyện thêm .”
Trần Gia Trạch làm một vẻ mặt “ hiểu”, lon ton kéo tay Thẩm Thế Kiệt rời . Lúc Tống Tịch Nhiên phòng ngủ gọi dậy ăn sáng, tắm xong, vẫn còn vương bọt sữa tắm.
“Bảo bối…”
Yết hầu của đàn ông trượt lên xuống một vòng. Tôi nhận điều bất thường, đưa chiếc vòng cổ Hello Kitty màu hồng cho : “Giúp em đeo .”
“Được.”
Tống Tịch Nhiên từ phía ôm lấy : “Bảo bối, eo em thật thon, tóc em thật thơm. Em đây, hình như đeo ngược .”
Tôi bất đắc dĩ . Không ngờ Tống Tịch Nhiên gần đến . Nếu tiến thêm một chút nữa, sẽ chạm đôi môi mềm mại phớt hồng của .
Hơi thở giao hòa, bất giác lùi , eo đụng mép bàn. Tống Tịch Nhiên nhốt giữa hai cánh tay, chạm chóp mũi .
“Trần Y Dao... Anh thích em.”
Mặt đỏ bừng như sắp nổ tung, cố tỏ bình tĩnh: “Em .”
Cằm những ngón tay thon dài nhẹ nhàng nâng lên, nụ hôn tinh tế của đàn ông rơi xuống, là trán đó đến má, khóe môi… cuối cùng ngậm lấy cánh môi.
“Bảo bối, mở miệng.”
“Ưm...”
Tôi như mê hoặc, ngoan ngoãn làm theo, động đón nhận sự xâm nhập mạnh mẽ của đàn ông, cảm nhận sự đổi sinh lý của đối phương. Tôi Tống Tịch Nhiên ôm lên, đặt lên bàn.
“Vâng...”
Tôi mềm nhũn đáp . Người đàn ông trêu chọc: “Vợ .”
Từ việc đeo vòng cổ phát triển thành thế , lão lưu manh lừa nhưng vẫn nhịn chìm đắm trong đó.
Nhiệt độ trong phòng tăng lên từng chút một, tắm coi như công cốc.
Nhiều lúc nghĩ, Tống Tịch Nhiên dính , chiếm hữu, bá đạo, mặt dày, thỉnh thoảng còn cau nhưng đối tượng của một kẻ cau chính là cần một yêu bỏ .
Anh Tống, chúng hãy cùng hết quãng đời còn nhé!
HOÀN.