Tôi cầm chiếc điện thoại trong tay, tin nhắn của Linh hiện rõ mồn một màn hình. “Anh yêu, em đợi ở quán cà phê đầu ngõ nha. Ba em đang hỏi đó.” Tôi Minh, ánh mắt lạnh lẽo đến tận xương tủy. Anh sững sờ, mặt còn một giọt máu.
“Thế nào, Minh? Đối tác của đang đợi đấy.” Tôi , giọng điệu đầy chua chát. “Hay là nên gặp cô hộ nhỉ?”
Minh lao đến giật lấy điện thoại. “Diệp, em đừng hiểu lầm! Anh… sẽ giải thích!” Anh lắp bắp, cố gắng biện minh. Tôi chỉ khẩy.
“Hiểu lầm? Tin nhắn , giọng của tàu, và việc về đúng quê để ‘công tác’… Tất cả đều là hiểu lầm ?” Tôi hỏi, giọng điệu đầy thách thức. Minh cúi gằm mặt, dám .
“Diệp, xin em, đừng làm ầm ĩ lên. Đây là nhà , là Tết mà.” Anh thì thầm, cố gắng hạ giọng. Anh sợ bố thấy.
“Sợ ? Sợ bố con trai cưng của họ là một thằng khốn nạn, lừa dối vợ con ?” Tôi thẳng. Minh giật , ngước , ánh mắt đầy căm phẫn.
“Em ăn cho cẩn thận!” Anh gằn giọng. “Đừng nghĩ dám làm gì em.”
“Anh dám làm gì ? Anh còn gì để mất nữa ?” Tôi nhạt. “Anh mất hết sự tôn trọng của , Hoàng Minh.” Tôi lưng, bỏ ngoài. Tôi cần khí, cần thoát khỏi cái sự giả tạo .
Tôi phía vườn, hít thở thật sâu. Cơn giận và sự tổn thương đang giằng xé trong lòng . Tôi thể tin rằng lừa dối một cách trắng trợn như . Tôi cảm thấy thật ngu ngốc.
Bỗng nhiên, thấy tiếng Minh chuyện điện thoại. Anh đang gọi cho Linh. Tôi nấp hàng cây, lắng . “Bé cưng, xin . Anh… đến . Mẹ đang gọi việc.” Anh dối chớp mắt.
“Anh dối cô !” Tôi thì thầm, cảm thấy ghê tởm. Anh đang giở trò gì ? Anh giữ cả hai ? Tôi sẽ bao giờ cho phép điều đó xảy .
“Thôi , về nhà . Em đợi ở nhà nhé.” Anh với Linh, giọng đầy vẻ hối . “Anh sẽ bù đắp cho em . Yêu em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tet-nay-kich-hay-bat-dau/chuong-4.html.]
Tôi tiếng ‘yêu em’ mà lòng đau như cắt. Tôi là vợ , là phụ nữ thề non hẹn biển, nhưng giờ đây lời yêu thương với phụ nữ khác. Tôi cảm thấy lợm giọng.
Sau cuộc gọi, Minh nhà. Tôi vẫn đó, cố gắng điều hòa thở. Tôi cần giữ bình tĩnh. Tôi cần một kế hoạch, thể hành động theo cảm xúc.
Tôi bắt đầu suy nghĩ. Tôi cần chứng cứ rõ ràng hơn, chỉ là tin nhắn lời suông. Tôi cần vạch trần một cách triệt để, để đường chối cãi.
Đột nhiên, nhớ một chuyện. Linh rằng Minh là giám đốc công ty công nghệ. Tôi công ty của là gì. Tôi sẽ tìm hiểu thêm về mối quan hệ của họ.
Tôi nhà, giả vờ như chuyện gì. Minh , ánh mắt dò xét. Tôi chỉ nhẹ, thẳng phòng.
Trong phòng, mở laptop. Tôi tìm kiếm thông tin về công ty của Minh, tìm kiếm tên Linh mạng xã hội. Không khó để tìm thấy trang cá nhân của cô bé.
Trên trang cá nhân của Linh, nhiều ảnh chụp chung với Minh. Những bức ảnh tình cảm, ngọt ngào. Họ hẹn hò bao lâu ? Tôi cảm thấy lồng n.g.ự.c đau nhói.
Tôi lướt qua từng bức ảnh, từng dòng trạng thái. Linh những lời yêu thương dành cho Minh, cô bé còn gọi là “chồng yêu”. Tôi đau khổ. Hóa , cắm sừng từ lâu mà hề .
Đột nhiên, một bức ảnh đập mắt . Đó là bức ảnh Minh và Linh chụp chung tại một resort sang trọng ở Phú Quốc. Bức ảnh đăng cách đây ba tháng. Ba tháng , Minh với rằng công tác ở Hà Nội.
Tôi cảm thấy m.á.u dồn lên não. Anh lừa dối một cách hệ thống. Anh chỉ ngoại tình, mà còn ngang nhiên đưa cô du lịch, công khai thể hiện tình cảm.
Tôi kỹ bức ảnh. Có một chi tiết nhỏ chiếc áo của Minh. Đó là một chiếc khuy áo đặc biệt, mà nhớ sửa cho chuyến đó. Không thể nhầm lẫn .
Tôi chụp màn hình. Đây là bằng chứng thể chối cãi. Tôi thể dùng nó để vạch trần Minh. vạch trần thế nào mới hiệu quả nhất? Tôi cần một kế hoạch thật hảo, để thể trở .
Tôi ngoài cửa sổ, ánh mắt sáng lên một cách đáng sợ. Hoàng Minh, cứ đợi đấy. Tôi sẽ cho , ai mới là nắm giữ cuộc chơi . Tôi sẽ để hạnh phúc với tình, trong khi chịu đau khổ. Màn kịch , sẽ là đạo diễn.