Hai túm tụm vẽ chọn.
--- Chương 454 ---
"Gì cơ? Chúng thật sự chung kết ?"
Nghe tin , Lâm Tiêu Đồng kinh ngạc suýt chút nữa trứng gà làm nghẹn.
Tạ Dực cũng vẻ mặt thể tin nổi: "Còn là tổng điểm cao nhất ?"
Trưởng phòng hai trẻ tuổi với biểu cảm khó hiểu y hệt, bưng cái bát ăn cơm màu hồng, chép miệng.
"Đương nhiên , chuyện lẽ nào lừa các ?"
Điểm của cả hai đều là xuất sắc nhất, nhưng đều, ai kéo chân ai.
Có những đội trong đơn vị đồng đội phối hợp , một điểm tuyệt đối dốc sức chạy về phía .
Người phía 70 điểm thì cố gắng kéo xuống, suýt chút nữa là lột cả quần.
Cuối cùng tổng hợp , hai họ giành vị trí một vòng sơ khảo với lợi thế 1 điểm.
"Này, lão Hoàng, bát nước mì còn thừa thêm một bát nữa."
Trưởng phòng tiết lộ tin xong chui bếp , chạy đến chỗ đầu bếp Hoàng xin thêm một bát canh mì.
Mấy đứa trẻ đúng là giữ bình tĩnh, như ông năm xưa...
Để hai tại chỗ , tiếp tục hoài nghi cuộc đời.
Vốn dĩ bàn bạc xong xuôi chỉ thi một vòng về, ngờ giành vé chung kết.
Khi kỳ vọng xuống đến mức thấp nhất, đột nhiên một tin nổ .
Lâm Tiêu Đồng gãi gãi đầu, bưng bát cơm chuẩn bồn rửa bát.
Tạ Dực theo : "Nghe các đội chung kết mặc đồng phục, tính theo tiêu chuẩn của đơn vị , mỗi 600 tệ, chắc là thể mua một bộ vest chỉnh tề ."
Cô mắt sáng lên, nghĩ cũng thể.
"Thật ? Thế thì cũng đấy chứ, là chúng cứ trải nghiệm một ?"
"Không vấn đề! Đến lúc đó chúng hẹn một thời gian cửa hàng mua một bộ nhé?"
Sau khi mua xong ở cửa hàng, cầm hóa đơn về đơn vị là .
Các cửa hàng ở thị trấn nhỏ đều bán đồ vest, kiểu dáng tương đối đơn giản và cổ điển.
Tuy nhiên trong những dịp như thế , nếu mặc những bộ đồ lòe loẹt cũng phù hợp lắm.
"Được, , thứ Sáu tuần thế nào?"
Vì chuyện mua sắm giờ làm thứ Sáu treo lơ lửng phía , làm thêm một chút hy vọng.
Ngay cả khi ở văn phòng đến hút thuốc, cô cũng mỉm , khách sáo rót một cốc nước.
Cầm cốc nước hành lang tránh khói thuốc lá, tiện đường xuống phòng lưu trữ tầng một lấy một tập tài liệu photo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-775.html.]
Khi ngang qua văn phòng tầng một, đột nhiên một bà cô tóc xoăn từ trong chạy .
Tròn vo, cửa tạo thành một vùng bóng râm lớn.
Mắt thấy sắp đ.â.m , may mà Lâm Tiêu Đồng kịp thời phanh , né sang , nếu hai va .
Mã Văn Tú vuốt ngực, vịn tường chậm rãi, lên tiếng .
"Ôi ơi, làm sợ c.h.ế.t khiếp, Tiểu Lâm, cô tiếng động gì ? Đi đấy?
May mà cô né nhanh, nếu với cái hình nhỏ nhắn của cô, thật sự sợ cẩn thận đụng cô văng ngoài cửa sổ."
"Chị Tú, chị chứ ạ?"
Lâm Tiêu Đồng tiến đỡ một tay, sờ cánh tay thấy xương lồi , là thịt, sờ thật thoải mái.
"Không , thể chuyện gì chứ? À, đúng , chị hỏi cô một chuyện.
Cái đó, cô yêu ?
Vừa tuần công đoàn một buổi giao lưu, nếu cô rảnh thì đăng ký chơi .
Được ăn uống, nhiều trai trẻ đến.
Chị lừa cô , một , mấy trai trông cũng lắm."
Lâm Tiêu Đồng khóe miệng cứng đờ, chị Cam sai, chị Tú ở đơn vị chính là thích lo mấy chuyện .
Đầu óc xoay chuyển nhanh chóng, vắt óc suy nghĩ xem làm thế nào để lấp l.i.ế.m cho qua.
"Chị ơi, tuần em hẹn ..."
Tạ Dực từ văn phòng bên cạnh thò đầu : "Chị Tú, chủ nhiệm tìm chị việc, là chuyện ở nhà ăn."
Mã Văn Tú , vát đùi một cái, phần thịt cằm rung lên.
"Cả ngày chỉ gây sự với !"
Nhất thời cũng màng đến chuyện khác, vội vàng xa.
Tạ Dực ngượng nghịu : "Cái buổi giao lưu đó thực cũng thôi, còn chơi một trò chơi, ngại c.h.ế.t ."
Lâm Tiêu Đồng thích nắm bắt trọng điểm: "Sao rõ ? Chẳng lẽ ?"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tạ Dực hoảng hốt, vội vàng xua tay: "Tôi thật sự bao giờ, Tiểu Kim ở tầng hai đấy."
"Vậy , thôi , vốn dĩ còn hỏi đồ ăn ở đó ngon ?
mà cũng thích những dịp như thế , chị Tú gặp quá nhiệt tình ."
Cô bất lực xòe tay, tiện thể văn phòng của xem thử.
Trong giờ làm việc, cửa văn phòng đều mở rộng.
Ừm, nhiều hơn văn phòng của cô một chậu lan càng cua.
Tạ Dực lấy một quả lựu hạt mềm bàn đưa cho cô, thấy ai, nhỏ chuyện phiếm.