Thiệu Tân Minh đối diện khoanh tay, chậc chậc vài tiếng: “Trẻ con bây giờ thật là ghê gớm.”
Lúc bằng tuổi đó, cả ngày cứ lẽo đẽo đòi bố đưa ăn cỗ.
Tần Vệ Hồng Lâm Tiếu Đồng và Tạ Dực đang cạnh ăn kem que, trong lòng chút ngưỡng mộ.
Cô cũng hơn ba mươi tuổi , đến bây giờ vẫn yêu.
may mà cô vẫn còn một đứa em trai, dù cũng thể để bố cô tuyệt tự .
Thiệu Tân Minh một vòng chuẩn rời , lúc bụng âm ỉ đau, ôm bụng mặt mày tái nhợt.
Thầm nghĩ , e rằng tối nay quá phóng túng.
“Đợi chút, vệ sinh.”
Anh kẹp đuôi tìm nhà vệ sinh, bỏ hai ở đó chờ đợi.
Tần Vệ Hồng sờ sờ túi tiền, nghĩ một lát vẫn tiếp tục dạo.
Trần Lan tìm một chỗ sáng xuống, chuyên tâm đánh muỗi.
Bên cạnh là quầy bán quần áo, một thím thấy bộ dạng của cô liền tự nhiên bắt chuyện.
“Con gái , quần áo của cháu mua ở ? Trông kiểu dáng thật độc đáo.”
Tần Vệ Hồng nhướn kính râm, thờ ơ trả lời một câu: “Đây là hàng Hồng Kông.”
“Ôi chao, thảo nào, loanh quanh đây một hồi mà chẳng thấy cái nào giống.”
Ông chủ quầy quần áo tò mò ghé hỏi: “Cô em, ở Hồng Kông dễ kiếm tiền ?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Ông bộ đồ từ xuống của là đồ rẻ tiền.
Thím đang xem quần áo thì thì thầm buôn chuyện: “Chưa chắc , cô ? Ở khu phố Hồng Tinh lừa đến Bằng Thành suýt thì về !”
Bà chủ cũng tới, nhà bà ở khu đó nên thật sự chuyện .
“Thật hả? Sao bao giờ.”
Thím ngẩng đầu lên, tay khoa chân múa tay, vẻ mặt càng tỏ thương xót.
“ là thế đấy, bắt đến cái chỗ đó, từ xuống đều sờ mó khắp lượt!”
Ông chủ rùng , ôm lấy cánh tay: “Ôi chao, đáng sợ thật.”
Ngay cả là đàn ông, gặp chuyện cũng sợ.
Bà chủ tay cầm cái móc áo quất m.ô.n.g ông chồng.
“Ông gặp ai cũng gọi cô em, đánh ông hả, mau về làm việc , con gái xin nhé.”
Trần Lan cũng chẳng để ý, tiếp tục chiến đấu với lũ muỗi.
Cách đó vài gian hàng là quầy của Cao Tú Lan, Tạ Dực đang giúp thu dọn móc quần áo.
Quầy của Tạ Đại Cước hôm nay nhiều nước ngoài ghé thăm.
Bà lẩm bẩm: “Sao cái váy vàng nhiều mua thế nhỉ? Từng một mắt chớp lấy một cái.”
Cao Tú Lan ăn xong kem que, vứt rác thùng rác, lau tay.
“Bây giờ điều kiện đều khá lên , trong túi tiền mua quần áo mà ở đây cần phiếu, đổi là bà, bà mua ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-617.html.]
Tạ Đại Cước thành thật gật đầu.
Cao Tú Lan liếc xéo đàn ông.
Lâm Tiếu Đồng đ.ấ.m đấm cổ tay, hỏi: “Mẹ, chúng về ?”
“Đồ đạc để lên xe ba bánh chúng chuẩn thôi.”
“Vâng ạ.” Tạ Dực đặt đồ đạc ngay ngắn.
Cam Tử vỗ vỗ mông, nắm tay nhảy chân sáo.
Trên tỏa mùi dầu gió, đúng là một chiếc máy đuổi muỗi phiên bản .
Không ít các gian hàng dọn đồ , mùa hè ở những nơi đèn sáng thì muỗi cũng nhiều, ở lâu cũng chịu nổi.
May mà quảng trường phía ban đêm còn chút gió, thổi bay chút nóng oi bức của mùa hè.
Mấy nhà hàng bán đồ ăn vặt mối quan hệ còn kéo dây điện từ các cửa hàng gần đó, mang một cái quạt lớn thổi.
Trần Lan thấy ngày càng ít, muỗi thì ngày càng nhiều, cũng thể yên nữa.
Thiệu Tân Minh còn về?
Không đúng, Tần Vệ Hồng chạy mất ?
Cô một dự cảm lành.
Năm nhà họ Tạ đang đẩy xe ba bánh đường lớn thì thấy một tiếng la lớn bùng nổ từ phía trong cùng.
“Hay lắm cô! Rõ ràng mua là truyện tranh thiếu nhi, cái cuốn sách cô đưa cho bên trong là thứ đồ !
Cô tự xem bên trong là cái gì?
Là thứ mà thể xem ?
Tôi khinh! Mau đền tiền!”
Cao Tú Lan khựng bước, liếc Lâm Tiếu Đồng, hai con vội vã chạy về phía đó.
Mới tám giờ, tính cũng muộn lắm.
Đồng chí Tạ lão cũng phản ứng nhanh chóng, dẫn Cam Tử cũng chạy tới.
Không quên dặn dò con trai cả: “Con trai, con nhất định trông coi đồ cẩn thận nhé.”
Tạ Dực đưa tay mà còn kịp rút về, giữ nguyên tư thế đó gãi gãi đầu.
Leo lên xe ba bánh đường vòng qua.
Tối nay cũng xem náo nhiệt!
--- Chương 364 ---
Chị em hỗn chiến
Cao Tú Lan hỏi đàn ông đầu trọc ôm cánh tay: “Có chuyện gì ?”
“Không , mua xong truyện tranh thì hai cãi .”
Đầu trọc trán bóng loáng, tròn xoe, sờ sờ cái trán lớn mà làm gì.
Chát chát vài cái, trán thêm mấy con muỗi chết.
Tần Vệ Hồng thấy đám đông vây quanh ngày càng nhiều, khí thế nổi lên, hừng hực.