Bà lão ghế vẫn lớn tiếng mà chịu buông tha.
“Trẻ con nó chỉ xem trong túi cô kẹo thôi mà? Cần gì so đo tính toán thế?”
“Làm gì thế? Chuyện gì mà ồn ào thế hả? Trên xe mà ầm ĩ chết!”
“Này cô cái gì mà , đang cô đấy, cái gì mà ‘chỉ xem’, cô đến hợp tác xã tín dụng bảo cho cô xem tiền gửi của cô là cho cô xem chắc?”
“Tuổi già , đầu óc minh mẫn thì đừng chạy lung tung khắp nơi.”
Cao Tú Lan dùng tay lớn mở đường, tách đám đông hóng chuyện , phịch một cái đẩy bà lão đang hống hách .
Chưa kịp để bà phản ứng gì, miệng Cao Tú Lan như s.ú.n.g máy, mấy câu tuôn cho bà lão cơ hội chen lời.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Liên quan gì đến bà hả? là ăn củ cải lo chuyện bao đồng, tránh !”
Bà lão tức đến nỗi chỉ một ngón tay Cao Tú Lan từ chui , miệng tức khí hừ hừ, như sắp cong đ.í.t lên đến nơi.
“Bà tránh xa một chút nhé, đều đấy, hề chạm bà , bà đừng giở trò ăn vạ hổ đấy nhé!”
Từ “ăn vạ” Cao Tú Lan vẫn là học từ Lâm Tiểu Đồng, vươn tay kéo Hạ Nguyệt đang sợ ngây khỏi đám đông, bỏ mặc bà lão ở phía miệng phun lời thô tục.
Hạ Nguyệt thấy hôm nay trời , tan làm xong định tiệm sách mua ít màu vẽ về, ngờ lên xe buýt thì gặp một bà lão dẫn theo một đứa trẻ.
Thấy một già một trẻ chỗ , cô bé vội vàng dậy nhường ghế, còn thì cạnh đó.
Vốn là làm việc , ai ngờ thằng bé thấy trong túi xách của Hạ Nguyệt kẹo liền thò tay lấy.
Người bên cạnh thật sự chịu nổi nữa, lén nhắc nhở Hạ Nguyệt một chút, ngờ bà lão sang mắng té tát Hạ Nguyệt.
Cao Tú Lan và Vu A Phân xong, , thầm nghĩ: “Thật là chuyện gì !”
Hạ Nguyệt là một cô gái trẻ mới chuyển đến Bắc Kinh sống, cô, Dương Thục Quyên, bình thường chuyện đều nhỏ nhẹ, làm cô bé từng gặp cảnh tượng như .
“Các cô ơi, hôm nay thật sự cảm ơn các cô!”
Bình thường cô bé cũng tiếp xúc nhiều với Cao Tú Lan và Vu A Phân, ngờ hôm nay những hàng xóm nhiệt tình giúp đỡ.
“Con còn trẻ, mặt mũi còn mỏng, làm mà bà chứ!”
Cao Tú Lan xua tay, để bụng.
“Lần con gặp loại thì tránh xa một chút.”
Vu A Phân vỗ vỗ tay Hạ Nguyệt .
Hồi còn trẻ cô cũng từng gặp chuyện như , phiền lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tay-bung-hat-dua-toi-hong-chuyen-trong-tu-hop-vien-thap-nien-70/chuong-55.html.]
Có những già chỉ là kẻ già thôi.
Ba cuối cùng cũng đến trạm, bộ mười phút mới đến Đại viện Giếng Nước Ngọt.
Cao Tú Lan từ xa thấy Lâm Tiểu Đồng và Hổ Đầu hai đang đợi ở cổng.
Trương Đại Chủy đang nấu cơm ở nhà, Lâm Tiểu Đồng thấy Cao Tú Lan và về, còn dậy vẫy tay thật mạnh.
“Mẹ, các cô, về ạ.”
Mấy về đến nhà đúng lúc gần bữa tối, những đứa trẻ bình thường chơi ở đầu ngõ đều về nhà tìm .
Điêu Ngọc Liên thấy Cao Tú Lan và Vu A Phân về, phía còn cô con gái Hạ Nguyệt nhà Thợ Hạ, mắt đảo một vòng, môi môi khẽ nhếch.
“Ôi! Cao Tú Lan mà cô về muộn thế, cơm tối nhà cô còn để lão Tạ nhà cô nấu sẵn .”
Cao Tú Lan và Vu A Phân mệt mỏi cả ngày, thật sự đôi co với cái bà lắm chuyện .
Hai dứt khoát coi như thấy Điêu Ngọc Liên, trực tiếp phớt lờ, ai về nhà nấy.
Điêu Ngọc Liên thấy ai thèm để ý đến , tức giận dậm chân, vặn vẹo bước nhà.
--- Chương 34 ---
Gói hàng từ phương xa
“Mẹ ơi, hôm nay thật sự dọa c.h.ế.t con .”
Hạ Nguyệt về đến nhà, thấy , Dương Thục Quyên, nấu xong cơm canh đợi cô về ăn , còn bố cô, Hạ Viên Thanh, đang lấy bát đĩa.
Vợ chồng lão Hạ thấy con gái nhà , hai liền vội vàng hỏi.
“Tiểu Nguyệt, thế con?”
“Mẹ ơi, hôm nay con…”
Hạ Nguyệt Dương Thục Quyên kéo bên bàn, kể tỉ mỉ chuyện xảy xe buýt hôm nay.
“Tiểu Nguyệt, đừng chạy xa để mua màu vẽ nữa.”
Dương Thục Quyên rõ con gái một thể đối phó nổi với loại bà già lý sự cùn như .
“May mà Tú Lan và A Phân trong viện giúp con giải vây.”
Dương Thục Quyên thật sự ơn Cao Tú Lan và Vu A Phân, Hạ Nguyệt là đứa con mà bà và Hạ Viên Thanh khi gần ba mươi tuổi, bao nhiêu năm nay chỉ một con gái, bình thường nuôi nấng cẩn thận.
“ là cảm ơn thật .”
Hạ Viên Thanh mới điều đến Nhà máy cán thép Sao Đỏ Bắc Kinh làm kỹ sư mùa hè năm nay.