Dứt lời, nàng nhổ kim trâm dài nhỏ đầu xuống, hai cánh tay phóng về phía , kim châm vèo một tiếng đ.â.m n.g.ự.c hắc y nhân .
Ánh mắt Lâm Tư Niệm hề chớp một cái, thậm chí khóe miệng vẫn còn treo lên nụ âm hàn , nhấc tay, m.á.u tươi ba trượng, tên hắc y nhân lảo đảo lui về một bước, còn kịp rên lên một tiếng ngã trong bụi cây, môi tím ngắt, còn thở.
Trên cây trâm độc.
"Ngươi..."
Tên hắc y nhân dẫn đầu cả kinh, hiển nhiên ngờ đến mấy tháng gặp, nữ nhân thấp hèn khúm núm ngày , bây giờ thủ mạnh và sắc bén như , nhất thời phất tay trầm giọng : "Sợ cái gì, nhanh g.i.ế.c ả!"
Đám hắc y nhân xông tới, Lâm Tư Niệm nhanh tay lẹ mắt nhặt cung tiễn bên chết, giương cung kéo ba mũi tên cùng lúc, đ.â.m ba đang xông đến ngã nhào.
Lâm Tư Niệm g.i.ế.c đỏ cả mắt, từ chổ hổng đột phá vòng vây, một giương cung, mũi tên nhắm thẳng tên hắc y nhân cầm đầu!
Cây lặng mà gió chẳng ngừng, An Khang, đây là ngươi tự tìm lấy!
Lâm Tư Niệm kéo dây cung, nhưng phát hiện bản gì đó đúng... Nàng vận lực !
Xảy chuyện gì? Nàng luyện Âm dương phá lập quyết, theo lý mà công lực vô hạn mới đúng, đến cả dây cung mỏng manh cũng kéo căng!
Chẳng lẽ...
Dường như nghĩ đến chuyện gì, hai mắt nàng trừng lớn: Cơm thuốc! Lẽ nào gần đây trong cháo thuốc Tạ Thiếu Ly cho nàng ăn thêm dược liệu an thần gì, mà là thuốc giải khắc chế độc tính trong nàng!
Chẳng trách, cơ thể nàng gần đây còn âm hàn nữa, dần trở nên ấm áp, mỗi ngày đều ngủ ngon... nhưng thì , là cháo thuốc của Tạ Thiếu Ly làm phân tán công lực !
Chỉ chần chừ trong chốc lát, nàng thả cung tên tay, mũi tên phá vỡ màn mưa nhưng vô lực mà mất chính xác, xoẹt qua đầu tên hắc y cầm đầu!
Một tiễn trúng, Lâm Tư Niệm mất cơ hội, mắt đám hắc y nhân xông đến, đoản đao trong tay liền đ.â.m đến giữa lưng nàng!
"Sư tỷ--!"
Tiêu Hận Thủy rống lên một tiếng bi thương, cũng khí lực từ đến liền đẩy ngã ba chạy đến bên cạnh Lâm Tư Niệm.
Phập--
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tan-phe-phi-nang-dam-chay/chuong-116-tan-phe-phi-nang-dam-chay.html.]
Tiếng lưỡi đao đ.â.m da thịt vang lên, trong tiếng mưa rì rào vang lên vô cùng chói tai. Lâm Tư Niệm cả kinh, lập tức chuyển động cái cổ cứng ngắc, chầm chậm đầu...
"Hận Thủy..." Khóe môi nàng run rẫy, giọng vỡ vụn.
Tiêu Hận Thủy đưa lưng về phía Lâm Tư Niệm, giang hai tay, tư thế bảo vệ. Tầm mắt Lâm Tư Niệm từ từ rơi con d.a.o đang găm n.g.ự.c , hô hấp nhất thời cứng .
Chỉ thấy nửa mũi kiếm biến mất trong ngực, đ.â.m tim Tiêu Hận Thủy.
Tiêu Hận Thủy đau đến thể , lảo đảo ngã xuống bên cạnh, nhưng bên chân chính là khe sâu trăm trượng, đáy khe là dòng nước vô cùng xiết!
"Sư !"
Lâm Tư Niệm gào lên đau đớn, liên tiếp b.ắ.n ba mũi tên trúng đám hắc y nhân mặt, đó nàng liền nhảy xuống, kéo cơ thê Tiêu Hận Thủy đang chìm nước, nhưng chỉ thể khó khăn nắm lấy một góc tay áo của .
Tiêu Hận Thỷ như một con diều đứt dây, dần chìm trong làn nước chảy xiết, biến mất trong nước dày đặc.
Lan Lăng thiếu niên ngày thường đáng yêu , cứ như vứt bỏ trưởng tỷ bệnh nặng ở nhà, ngã vực sâu vô tận, biến mất trong làn mữa tầm tã cuối xuân.
Lâm Tư Niệm ghé vách đá trong bụi cây, nhếch nhác, hai mắt đỏ rực, nàng cảm giác huyết dịch đang sôi trào, lệ khí cháo thuốc áp chế một nữa xông lên, như nước biển cuồn cuộn nuốt mất lý trí của nàng.
Trên đỉnh núi gió thổi vù vù, mưa gió rả rích, mây đen cuồn cuộn, Lâm Tư Niệm côi cút giữa trời đất, làn mưa gió, trong con mắt hẹp dài đều là sát ý.
Ánh mắt băng lãnh như , như ác quỷ lâm thế.
Đám hắc y nhân lùi về một bước, khỏi rùng một cái.
Chỉ còn ba tên hắc y nhân liếc mắt nhay, giơ đao kiếm xông đến, Lâm Tư Niêm trốn tránh, chỉ nhanh chóng giương cung cài , dùng hết sức lực kéo chặt dây cung, khiến dây cung kéo căng như trăng đầy tháng!
Vèo một tiếng, mũi lên phá bay , xuyên qua n.g.ự.c tên đầu tiên, thẳng tắp đ.â.m miệng của tên hắc y nhân cầm đầu. Chỉ một tiếng kêu thảm, vệt m.á.u tung tóe b.ắ.n lên cây xung quanh nước mưa gột rửa đến bóng loáng.
Cùng lúc đó, dây cung chịu lực đạo cơn thịnh nộ của Lâm Tư Niệm liền phựt một tiếng đứt đoạn, đám hắc y nhân liền nhào đến, Lâm Tư Niệm nhận một đao, m.á.u tươi liền tuôn .
Trời đất cuồng, chân nàng mất thăng bằng, rơi xuống vực sâu thăm thẳm.
Mùa xuân năm Niên An mười sáu, Thế tử phi Tạ Lâm thị tảo mộ, đột nhiên gặp thích khách. Trong cơn loạn lạc, Tạ Lâm thị trượt chân rơi xuống vực sâu, rõ sống chết.