Tái Sinh Ở Biên Ải: Nàng Là Thần Tiên Sống - Chương 245: Một Cuộc Chiến Sinh Tử Giữa Con Người và Thiên Nhiên
Cập nhật lúc: 2025-11-30 22:07:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Mười ngày , Nguyệt Cảng Vinh Thành.
Đó là một buổi sáng nắng ráo, gió biển mang vị mặn nhẹ, thổi tung những lá cờ xí đang phần phật.
Bến tàu đổ nát ngày xưa gấp rút sửa chữa và mở rộng, giờ đây, trong vịnh, cột buồm san sát như rừng, bóng buồm che khuất ánh mặt trời, một cảnh tượng uy nghiêm hùng vĩ.
Năm chiếc chiến thuyền chủ lực của “Hắc Sa Quân”, Chu Oánh cải tạo công phu, thuyền vững chắc, trang nỏ pháo cải tiến và hộp phóng hỏa tiễn, trông như những quái thú khổng lồ biển đang chờ thời cơ.
Ngay đó là ba chiếc thương thuyền viễn dương cỡ lớn do gia tộc Erika cung cấp. Chúng bề ngoài chất đầy hàng hóa, nhưng thực tế phần lớn là quân nhu vật tư và vũ khí dự phòng, thuyền gia cố, đồng thời trang vũ khí tự vệ cần thiết.
Thuyền viên đều là những thủy thủ lão luyện giàu kinh nghiệm, gan cẩn trọng, trong đó còn xen kẽ một bộ phận chiến sĩ thủy quân Quân Thành.
Đặc biệt nhất là chiếc hải thuyền kiểu Lưu Cầu cỡ trung ở trung tâm đội thuyền, đây là thuyền dẫn đường do Thượng Vân Châu công chúa mang đến, điều khiển bởi những thủy thủ Lưu Cầu tuyệt đối trung thành, họ sẽ dẫn dắt đội thuyền băng qua hải vực phức tạp, thẳng đến cảng Naha.
Trên bến cảng, đông như núi.
Bách tính Vinh Thành hầu như đổ hết cả thành, tự phát đến tiễn đưa tướng sĩ viễn chinh.
Trong tay họ bưng trứng gà, lương khô, nước sạch, trong mắt đầy sự cảm kích và lo lắng.
Thẩm Đào Đào, Tạ Vân Cảnh, Tống Thanh Viễn, Thượng Vân Châu công chúa cùng các thành viên cốt cán khác mũi thuyền chủ hạm lớn nhất. Thẩm Đào Đào khoác bộ nhung trang gọn gàng, bên ngoài phủ áo choàng chống nước, tư hiên ngang. Tạ Vân Cảnh áo giáp đen, ánh mắt như điện. Tống Thanh Viễn áo xanh thanh thoát. Lý Hổ Nữu mặc thủy kháo, cường tráng cao ráo. Erika trang phục dị vực, mắt xanh biếc tỏa sáng. Còn Vân Châu công chúa một bộ võ phục vương thất Lưu Cầu, thần sắc kiên định.
Trương Tầm ở Vinh Thành, chủ trì đại cuộc, bảo đảm hậu cần.
Tạ Vân Cảnh bước lên phía , vận đủ nội lực, thanh âm tựa sấm rền, truyền khắp cả cảng biển: “Các tướng sĩ! Huynh ! Tỷ !”
Bến tàu lập tức tĩnh lặng, vô ánh mắt đổ dồn về phía .
“Oa Khấu hoành hành, hải đạo yên. Phiên quốc gặp nạn, cầu viện nơi . Chuyến về phương Đông , vì tư lợi, mà vì thanh trừ hải khấu, tìm về d.ư.ợ.c liệu mà nhà cấp thiết cần, khai thông tuyến đường mậu dịch, đề cao quốc uy Thiên triều , cứu vạn dân Lưu Cầu thoát khỏi nước sôi lửa bỏng. Đường phía hoặc phong ba, hoặc cường địch, nhưng chí khí Quân Thành, trăm c.h.ế.t hối hận. Sự sắc bén của Yên Chi Quân, thua kém nam nhi. Trận chiến , tất thắng!”
“Tất thắng! Tất thắng! Tất thắng!” Trên đội thuyền, trong ngoài bến tàu, tức thì bùng lên tiếng gầm giận dữ như núi kêu biển gầm, sĩ khí sôi trào đến đỉnh điểm.
“Tấu nhạc! Tế biển! Khởi hành!” Tống Thanh Viễn lớn tiếng tuyên bố.
Tiếng tù và trầm hùng bi tráng vang lên, tựa tiếng rồng ngâm.
Tống Thanh Viễn xướng lời cầu nguyện cổ xưa, rắc rượu xuống biển, cầu xin gió yên biển lặng, tướng sĩ bình an.
Dây cáp tháo , cánh buồm khổng lồ từ từ giương lên, no gió căng phồng.
“Khởi hành!”
Trong tiếng lệnh vang vọng, hạm đội liên hợp khổng lồ, chầm chậm rời bến tàu, rẽ sóng xanh, dũng cảm tiến thẳng về phía nơi trời biển giao ở phương Đông.
Thẩm Đào Đào ở đuôi thuyền, vành đai Vinh Thành dần xa khuất, những bách tính đang cố sức vẫy tay bến tàu, trong lòng dâng trào vô hạn hào khí.
Tạ Vân Cảnh đến bên cạnh nàng, cùng nàng sóng vai, ánh mắt phóng về phía chân trời xanh thẳm vô tận.
Lý Hổ Nữu dẫn dắt đội nữ t.ử thủy quỷ của , kiểm tra cuối trang , ánh mắt kiên định.
Erika trao đổi nhỏ tiếng với lão hướng đạo, xác nhận hải trình.
Thượng Vân Châu công chúa chắp hai tay , thầm lặng cầu nguyện.
Hạm đội liên hợp rời Nguyệt Cảng Vinh Thành năm ngày.
Hai ngày đầu, trời chiều lòng , mặt biển gió yên sóng lặng, đội thuyền nhờ gió xuôi và hải lưu mà tốc độ khá nhanh.
Mặt biển xanh thẳm mênh m.ô.n.g vô tận, trời biển một màu, chỉ những cánh hải âu trắng tinh đuổi theo bọt sóng ở đuôi thuyền, phát tiếng kêu thanh thúy.
Tâm trạng căng thẳng của thủy quân thả lỏng, các thuyền giữ liên lạc với qua cờ hiệu và tù và, đội hình nghiêm chỉnh.
Thẩm Đào Đào, Tạ Vân Cảnh, Tống Thanh Viễn và những khác dành phần lớn thời gian boong tàu, làm quen với môi trường biển, học cách quan sát tầng mây, hướng gió, động thái của hải điểu, nhận hải trình từ lão hướng đạo do Erika mang đến.
Thượng Vân Châu công chúa thì thường xuyên tựa lan can về phương Đông, trong ánh mắt nỗi nhớ cố hương, sự ưu lo sâu sắc.
Lý Hổ Nữu dẫn dắt thủy quân tranh thủ thời gian, tiến hành huấn luyện thích ứng trong điều kiện biển tương đối định, các nàng thậm chí còn luân phiên xuống biển, làm quen với sức nổi và nhiệt độ của nước biển thật, tất nhiên là trong điều kiện đảm bảo an .
Thế nhưng, tính khí của đại dương bao giờ là ôn hòa.
Chiều ngày thứ ba, sắc trời đột nhiên tối sầm.
Bầu trời vốn xanh thẳm bao phủ bởi tầng mây xám chì dày đặc.
Thế gió bắt đầu trở nên mạnh mẽ và hỗn loạn, còn là gió xuôi nữa, mà xoáy tròn giằng xé cánh buồm, phát tiếng rít ù ù.
Mặt biển còn yên tĩnh, bắt đầu nổi lên những bọt sóng trắng xóa, biên độ sóng tăng lên rõ rệt, thuyền bắt đầu rung lắc nhẹ.
“Trời đổi ! Sắp nổi phong ba!” Lão hướng đạo giàu kinh nghiệm nheo mắt chân trời, mặt ngưng trọng với Tạ Vân Cảnh.
“Truyền lệnh các thuyền, hạ nửa buồm, kiểm tra dây cáp, cố định hàng hóa. Tất cả nhân viên tập hợp boong, chuẩn ứng phó phong ba.” Tạ Vân Cảnh lầu thuyền của chủ hạm, tiếng như chuông đồng, một loạt mệnh lệnh nhanh chóng ban .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tai-sinh-o-bien-ai-nang-la-than-tien-song/chuong-245-mot-cuoc-chien-sinh-tu-giua-con-nguoi-va-thien-nhien.html.]
Cờ hiệu bay lượn, tiếng tù và liên hồi.
Toàn bộ đội thuyền lập tức chuyển từ trạng thái tương đối thư giãn sang cảnh giác cao độ.
Thủy quân như những con vượn nhanh nhẹn, xuyên qua cột buồm và dây cáp, nhanh chóng cuộn một phần cánh buồm khổng lồ, để giảm lực đẩy của gió.
Những khác thì bận rộn gia cố vật phẩm boong, buộc chặt vật tư rải rác, kiểm tra độ kín nước của khoang thuyền.
Thẩm Đào Đào, Tống Thanh Viễn, Thượng Vân Châu và những khác cũng yêu cầu khoang, nắm chặt các vật cố định.
Còn Tạ Vân Cảnh thì kiên trì ở bên cạnh Lý Hổ Nữu, cùng chỉ huy.
Cơn bão ập đến nhanh và dữ dội hơn dự kiến.
Chưa đầy nửa canh giờ, gió điên cuồng gào thét kéo đến, cuốn theo màn sương nước dày đặc khắp trời, thổi khiến mở mắt , vững chân.
Bầu trời tối sầm , như thể màn đêm buông xuống sớm.
Những hạt mưa to như hạt đậu lẫn với nước biển, quất thẳng mặt, lạnh buốt thấu xương.
Đại dương nổi giận, sóng lớn như những rặng núi màu mực liên miên nhấp nhô, đợt cao hơn đợt , hung hãn ập về phía đội thuyền.
“Ầm ầm!”
Một cột sóng khổng lồ đ.á.n.h mạnh mũi chủ hạm, cả chiếc cự hạm nghiêng mạnh về một bên, nước biển ngập sâu đến đầu gối boong tàu trong chớp mắt.
“Nắm chặt !”
“Giữ vững bánh lái! Đón sóng! Đừng để tàu ngang!”
Tạ Vân Cảnh nắm chặt lan can lầu thuyền, gào thét khản giọng, giọng trong tiếng gầm thét của bão tố trở nên thật yếu ớt.
Người lái bánh lái dốc hết sức , chống lực lượng khổng lồ của sóng biển, cố gắng giữ mũi thuyền hướng thẳng hướng sóng ập tới, tránh sóng đ.á.n.h ngang gây lật úp.
Các thuyền khác cũng chao đảo dữ dội trong gió bão, lúc thì tung lên đỉnh sóng, thoáng chốc như đỉnh núi, thể thấy thung lũng sóng sâu thẳm xung quanh, lúc thì bổ nhào xuống đáy sóng, bốn phía là những bức tường nước màu xanh mực đang gầm thét cuồn cuộn, như thể sắp nuốt chửng trong tích tắc.
Đây là một cuộc chiến sinh t.ử giữa con và thiên nhiên.
“Báo cáo! Cánh buồm bên mạn Hạm Ba xé rách!”
“Thương thuyền Năm khoang chứa hàng nước! Đang gấp rút sửa chữa!”
Tin ngừng truyền đến qua cờ hiệu và tù và một cách khó khăn.
“Mệnh lệnh Hạm Ba chặt đứt buồm rách, Thương thuyền Năm dốc lực tháo nước. Các thuyền giữ cách, tránh va chạm.” Sự chỉ huy của Tạ Vân Cảnh vẫn trầm , mặc dù ướt đẫm, nước biển lạnh buốt ngừng chảy xuống dọc theo khuôn mặt.
Hắc Sa Quân thể hiện tố chất huấn luyện và tính kỷ luật cực cao.
Dù gió to sóng lớn, thiếu nôn mửa, thương, nhưng ai hoảng loạn mất phương hướng.
Các nàng đội gió giật mưa gào, bám chắc vị trí của , dốc lực điều khiển tàu thuyền.
Các quân quan truyền đạt mệnh lệnh khản cả giọng, cổ vũ sĩ khí.
Các thủy thủ của thương thuyền Erika cũng giàu kinh nghiệm, theo sát sự chỉ dẫn của chiến hạm Quân Thành.
Lý Hổ Nữu cùng đội ngũ của nàng cũng tham gia công tác cứu hộ boong, giúp cố định vật tư, chăm sóc thương binh.
Thẩm Đào Đào trong khoang thuyền, ôm chặt một cây cột, cảm nhận thuyền rung lắc dữ dội, sắc mặt chút tái nhợt, dày quặn thắt, nhưng nàng cố nén .
Tống Thanh Viễn thì tranh thủ thời gian, ánh đèn chao đảo, nhanh chóng ghi chép các dữ liệu về hướng , tốc độ gió, độ cao sóng, nhằm tích lũy kinh nghiệm cho .
Cơn phong ba kéo dài suốt cả đêm.
Đêm đó, đối với mỗi trong hạm đội, đều tựa như dạo qua mép vực địa ngục.
Bên tai là tiếng gió rít gào và sóng lớn gầm thét ngừng nghỉ, thể chịu đựng sự chao đảo và va đập liên miên, thần kinh luôn căng thẳng đến cực điểm.
Mãi đến rạng sáng, sức gió mới dần suy yếu, mưa ngớt, sóng biển tuy vẫn cuộn trào dữ dội, nhưng còn cái thế hủy thiên diệt địa như nữa.
Tầng mây xám chì dần tản , để lộ một tia sáng mờ.
Khi tia nắng ban mai đầu tiên khó khăn xuyên qua tầng mây, chiếu rọi lên vùng biển trải qua đại kiếp , tất cả trong hạm đội đều thở phào nhẹ nhõm, mang theo cảm giác kiệt sức của kẻ thoát c.h.ế.t tai ương.
Tuy nhiên, còn kịp nghỉ ngơi lấy sức, thủy thủ phụ trách việc trinh sát đột nhiên phát tiếng cảnh báo.
“Phía Đông Bắc, phát hiện thuyền, lượng ba. Kiểu thuyền… là khoái thuyền của Oa Khấu!”
Tâm can của tất cả nhấc lên ngay lập tức.
Vừa trải qua phong ba, ngựa mệt mỏi, nay gặp địch tập kích.