Một lúc lâu  mới khẽ hỏi:
"Vị hôn thê nào cơ?"
 
Tôi vốn đoán     sẽ chối, bèn lấy điện thoại , tìm đoạn video ngắn đó  đưa cho  xem.
 
Chu Duẫn  hai giây, sắc mặt dần trở nên kỳ quái:
"Sao em  nghĩ cô  là vị hôn thê của ?"
 
Chưa thấy quan tài  đổ lệ ?
 
Tôi nổi giận, dứt khoát  toẹt :
"Hôm đó hai  ăn ở nhà hàng gần đó,   thấy cả . Anh còn bóc cua cho cô . Tuy rằng tay nghề của  dở tệ, làm phí  bao nhiêu là thịt cua."
 
Chu Duẫn hít sâu một :
"Câu cuối cùng   cũng  mà."
 
Anh nghiêng  , giúp  cài dây an ,  lái xe thẳng đến một căn biệt thự.
 
Dưới ánh đèn từ cửa sổ hắt , Chu Duẫn bảo   yên trong xe, còn  thì xuống gõ cửa.
 
Một lúc lâu , một  phụ nữ trông quen quen mới  mở cửa với vẻ mặt cau .
 
Tóc xoăn  rối, chiếc váy ngủ lụa    chút nhàu nhĩ.
 
Vừa thấy Chu Duẫn, cô  liền mắng xối xả:
“Chu Duẫn, nửa đêm nửa hôm đầu óc   lừa đá ? Cậu là tổng tài cô đơn, suốt ngày một  thủ tiết cũng  nhưng chị đây còn  hẹn hò đấy nhé!”
 
Chu Duẫn mặt lạnh tanh: “Có một hiểu lầm, cần chị giúp em giải thích chút.”
 
Nói  lôi cô   cạnh xe.
 
“Nhẹ tay chút, da chị đây mỏng manh lắm đấy. Đã nhờ vả  mà còn lôi kéo thế …”
 
Người phụ nữ  kéo đến bên xe,  liếc  chiếc xe một lượt  bật :
“Đổi xe mới  ? Màu  chói lọi quá,  hợp với tính cách của em chút nào.”
 
“Có  thích.”
 
Chu Duẫn mở cửa xe, để lộ  đang còn đang  chếnh choáng vì men.
 
Người phụ nữ hiểu ý, mỉm  giơ tay  với : “Chào em, chị là chị gái của Chu Duẫn, tên là Bạch Nha.”
 
Tôi  cô , mặt đầy nghi ngờ.
 
Cô  sốt ruột: “Thật đấy, cùng cha cùng ,   là giả . Chỉ là  khi bố  ly hôn, chị theo họ  thôi.”
 
Chu Duẫn : “Hôm đó chị ăn với em một bữa, cô   thấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tai-ngo-risz/chuong-9.html.]
 
Bạch Nha gật gù như vỡ lẽ: “À, hồi tháng  đúng , Chu Duẫn  việc nhờ chị nên mời chị  ăn. Thấy chị mới làm móng còn ân cần giúp chị bóc cua. Chỉ tiếc là tay nghề quá kém, làm phí mất luôn miếng thịt cua…”
 
Chu Duẫn nổi gân xanh  trán: “Câu cuối  thể  cần .”
 
… Thì  là hiểu lầm thật.
 
Tôi đưa mu bàn tay lạnh áp lên má, hiếm khi cảm thấy ngượng đến thế .
 
Chu Duẫn cau mày hỏi: “Còn đoạn video chị đăng lên,  trong đó là ai?”
 
“Bạn trai mới, , đến chuyện  mà  cũng  quản ?”
 
Bạch Nha  nể nang gì, hất cằm:
 
“Chị  như mấy tên trai già nào đó, lớn đầu  mới yêu  đầu mà còn để   chạy mất. Chu Duẫn,  đúng là mất mặt quá mà. Sau   ngoài đừng   là em trai của chị.”
 
Nói  cô  phất tay,    trong nhà.
 
Trước khi cánh cửa đóng ,  thấy ở lối   một  đàn ông cao ráo,  thấy Bạch Nha liền cúi xuống hôn cô.
 
… Có vẻ bọn  thật sự làm phiền   .
 
Chu Duẫn trở  xe, hai chúng  đối mặt trong im lặng một lúc.
 
Anh cất giọng  lạnh: “Em  định  gì ?”
 
Tôi cúi đầu, thở dài: “Xin .”
 
“Vậy nên em tắt máy,  trả lời , là vì tưởng   vị hôn thê?”
 
Tôi định mạnh miệng cãi , nhưng khi đối diện ánh mắt nghiêm túc của , cuối cùng vẫn gật đầu.
 
“Ah nhờ chị gái  làm gì ?”
 
Anh khẽ : “Bí mật, giờ vẫn  thể .”
 
Tôi chợt nhớ đến chuyện  quan trọng: “Vậy… cái áo ngủ hôm nọ, em còn  đền ?”
 
“Trình Ninh Ninh, em  thể nghiêm túc nghĩ về chuyện của chúng  một chút  ?”
 
Tôi ủ rũ : “Em đang nghiêm túc nghĩ đây… mà chẳng  cái áo ngủ đó là của  ?”
 
“Im lặng.”
 
Ngay giây tiếp theo,   nghiêng  hôn . Ánh đèn trong xe rọi  mắt, đôi môi mềm mại của  lướt qua môi , chầm chậm trở nên nóng rực.