Tôi cuối cùng cũng kìm  nước mắt, ngẩng đầu  : “Dẫn em về nhà .”
 
Chu Duẫn nắm tay , tay  ôm lấy Pudding – con ch.ó bụi bặm đầy  – vẻ mặt nặng nề bước  biệt thự.
 
Anh vốn  sạch sẽ đến mức trở thành bệnh lý,  mà từ đầu đến cuối vẫn  buông tay .
 
Pudding dường như cảm nhận  cảm xúc của , lè lưỡi l.i.ế.m mu bàn tay  để lấy lòng.
 
Sắc mặt Chu Duẫn  càng trở nên đen hơn.
 
“Nể mặt vợ tao, tao sẽ tha cho mày   đấy.”
 
Anh nghiêm túc  với con chó, “Từ giờ trở , khi  tắm sạch sẽ thì đừng  mà đụng  tao.”
 
Pudding nghiêng đầu   một lúc,  bất ngờ lè lưỡi l.i.ế.m lên má .
 
“!!!”
 
Chu Duẫn bật dậy, xách nó  phòng tắm,  đó mặt mày u ám bước : “Khi nào thì tắm cho nó?”
 
“…”
 
Tối hôm đó,  tắm sạch sẽ cho chú chó nhỏ, còn đặt ổ của nó ở ngay cạnh giường .
 
Chu Duẫn mang túi đá đến cho  chườm má, hàng mi cụp xuống hỏi:
 
“Nếu   em còn   về,  thể dẫn  theo  ?”
 
“Sao thế,   về đánh  với ba em ?”
 
Tôi mỉm , nhưng  kéo căng vết thương  má khiến  đau đến mức hít  một  lạnh.
 
Giọng Chu Duẫn lạnh như băng:
“Ông   xứng làm ba em.”
 
“Tạm thời đừng  chuyện đó nữa.”
 
Tôi bắt đầu   đắn mà tay chân lộn xộn, “Tối nay em chẳng buồn ngủ chút nào…  là tụi  cùng  ‘ủ men buồn ngủ’ … chồng ơi?”
 
Yết hầu Chu Duẫn khẽ trượt lên xuống, khóe mắt cũng đỏ ửng:
“...Đừng gọi linh tinh.”
 
“Chồng ơi, mặt em đau quá…”
 
Tôi rên rỉ, “Chườm đá  hiệu quả, chắc  chườm nóng mới .”
 
Chu Duẫn  , chớp mắt một cái, đến khi hiểu  ý  thì tai  đỏ rực.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tai-ngo-risz/chuong-14.html.]
“Trình Ninh Ninh, em…”
 
Tôi ôm lấy mặt   hôn một cái, bắt chước giọng điệu của  ba năm :
“Anh đừng  mấy câu như , tục tĩu bậy bạ, lỡ như   khác  thấy thì   .”
 
Bắt chước xong,   nhịn  mà :
“Được   , em  em chẳng đoan trang gì cả.  đây là biệt thự nhà  mà, cổ hủ quá , ở đây làm gì  ai   .”
 
Một lúc .
 
Chu Duẫn bỗng nghiêng   gần, thì thầm một câu bên tai .
 
Hơi thở nóng rực phả  tai,  men theo cổ trượt xuống, khiến  nhột nhột.
 
Sương mù mờ ảo dâng lên, lan  từ đôi mắt chan chứa tình ý của , hòa cùng ánh trăng, nhẹ nhàng phủ lên từng góc nhỏ trong căn phòng.
 
14.
 
Một thời gian ,  chú  lầu từng ngăn ba   tay, bỗng nhiên nhắn cho   WeChat.
 
“Ninh Ninh, ba cháu  công an bắt .”
 
Tôi    sửng sốt xen lẫn mừng rỡ:
 
“Có chuyện gì  ạ?”
 
“Hình như là do ba cháu chơi mạt chược với  ,   thiếu vài trăm  chịu trả. Ba cháu  uống chút rượu, càng nghĩ càng tức liền cầm d.a.o  đòi tiền.”
 
Chú hàng xóm ,
“Nghe bảo vụ   thể to cũng  thể nhỏ. Nếu bên   chịu hòa giải thì  khi ba cháu còn  truy tố tội cướp đoạt. Mẹ cháu thì đang ầm ĩ đòi ly hôn.”
 
Chuyện   thể liên quan đến Chu Duẫn, cũng  thể .
 
 dù  thì cũng là   quan trọng nữa,  thậm chí chẳng buồn hỏi   để xác nhận.
 
Thời gian , Trình Dao tìm việc làm cũng chẳng  thuận lợi.
 
Cô  khai gian lý lịch,   tiền án bôi nhọ sếp cũ. Hễ ai điều tra lý lịch một chút là   công ty nào dám nhận.
 
Không  Trình Dao nghĩ cái gì, đến đường cùng  thì  chạy đến tìm Chu Duẫn để "đầu quân".
 
“Tôi với Trình Ninh Ninh là chị em,  còn xinh hơn nó. Một con mọt sách như nó thì  cái gì? Tổng giám đốc Chu nếu   chê Trình Ninh Ninh,    thử suy nghĩ đến ?”
 
Tối hôm đó, khi Chu Duẫn trở về, sắc mặt cực kỳ khó coi.
 
Tắm xong,   ôm lấy :
“Cô  nhào  lòng ,  lập tức đẩy , ngay cả áo khoác cũng vứt luôn.”