Tô Trường Thanh đang lóc dữ dội, một đàn ông trung niên gần năm mươi tuổi, hình nặng nề, lóc tèm lem nước mắt nước mũi.
Lục Quốc Trung và Hạ Lan mặt lạnh tanh, chút ý tứ thương hại nào cho ông . Thấy Lục Cẩn Đường và Khương Điềm đến, Hạ Lan hiệu, bảo cả hai tới.
Lục Cẩn Đường kéo tay Khương Điềm về phía đó, xuống ghế sofa đối diện Tô Trường Thanh.
Thấy Lục Cẩn Đường và Khương Điềm đến, Tô Trường Thanh vội vàng : “Cẩn Đường, con cũng phân xử giúp . Tuy là ham ăn biếng làm một chút, nhưng đối với cha con như thế nào nghĩ con là rõ nhất. Sao thể dung túng Bội Bội làm chuyện thế chứ!
Ta chuyện , hơn nữa từ nhỏ đối xử với con như thế nào, con chẳng là rõ nhất ? Con với cha con một tiếng , họ Tô chúng đến nước , chỉ cần con làm rõ với ngoài rằng chuyện liên quan đến họ Tô là .”
“Tại ?” Lục Cẩn Đường Tô Trường Thanh.
Tô Trường Thanh cũng Lục Cẩn Đường hỏi mà sững sờ: “Vì, vì họ Tô và họ Lục là thế giao nhiều năm như , giúp đỡ lẫn chẳng là điều hiển nhiên ?”
“Giúp đỡ lẫn ?” Lục Cẩn Đường khẩy một tiếng, “Chuyện năm xưa cũng một chút. Họ Tô các thể lăn lộn đến vị trí , chẳng là dựa tài ‘gió chiều nào xoay chiều ’ của ông ? Ai mạnh thì bảo vệ đó. Khi ông cùng các tập đoàn khác đối phó với họ Lục, đều hết đấy, giờ ông đến với chuyện giúp đỡ lẫn ư?”
“Chuyện năm xưa, năm xưa con còn nhỏ, đừng khác bậy, vẫn luôn giúp đỡ họ Lục mà.” Tô Trường Thanh lắp bắp giải thích, “Cẩn Đường, con hiểu lầm họ Tô chúng . Nếu thật sự như con , và họ Lục chẳng sớm xé toạc mặt mũi ?”
Khi Tô Trường Thanh những lời , ông vẫn luôn về phía Lục Quốc Trung, chính là Lục Quốc Trung đỡ cho . Lục Quốc Trung chỉ thờ ơ về phía , bất kỳ ý định nào đến giúp đỡ.
“Hừ.” Lục Cẩn Đường hừ lạnh một tiếng, “Vậy thì , bây giờ ông làm gì?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Tôi, vì chuyện của Bội Bội, họ Tô bây giờ thực sự đang khó khăn. Tôi chỉ nhờ con đến làm rõ với truyền thông rằng chuyện liên quan đến họ Tô.” Tô Trường Thanh .
“Không liên quan đến họ Tô? Ý ông là Tô Bội của họ Tô ?” Lục Cẩn Đường hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-418.html.]
“Bội Bội nó chỉ thằng nhóc Bạch Nhiên gian xảo tẩy não thôi. Đợi tìm thấy nó, nhất định sẽ đích dẫn nó đến xin họ Lục.”
“Đừng mà, đợi tìm thấy Bội Bội thì họ Tô chúng cũng sa sút đến mức gượng dậy nổi , chuyện đối với các chẳng chỉ là một hai câu thôi ?” Tô
Trường Thanh .
Lục Cẩn Đường nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Điềm: “Nhiều doanh nghiệp như , tại cứ đến tìm họ Lục chúng ?”
Tô Trường Thanh Lục Cẩn Đường hỏi mà sững , đó : “Chẳng vì Bội Bội nó nhất thời ma xui quỷ ám mà bắt cóc vị hôn thê của con ? Nên mới nghĩ đến việc tìm đến họ Lục chứ.”
“Ông cũng là Tô Bội bắt cóc vị hôn thê của !” Lục Cẩn Đường đột nhiên nổi giận, “Từ lúc và Điềm Điềm bước đến giờ, ông còn cô lấy một cái. thứ gây tình cảnh cho họ Tô các , chẳng vì cô con gái cưng của ông bắt cóc cô ? Thế mà ông hề nhắc đến cô một lời nào, mà cũng mặt mũi đến đây cầu xin ?”
“Tôi…” Tô Trường Thanh khựng , “ cô chẳng cũng là của họ Lục ?”
“Được, ông thừa nhận cô là của họ Lục, tại xin cô ?” Lục Cẩn Đường trừng mắt Tô Trường Thanh.
Tô Trường Thanh Lục Cẩn Đường hỏi mà nghẹn lời. Tại xin Khương Điềm tha thứ ư? Đương nhiên là phụ nữ tay trắng như Khương Điềm ở Lục gia, ngoài Lục Cẩn Đường yêu thương thì những khác chắc chắn đều coi thường cô , xin cô tha thứ, ông còn cảm thấy mất giá. Đương nhiên câu tuyệt đối thể mặt Lục Cẩn Đường.
Thấy Tô Trường Thanh gì, Lục Cẩn Đường cũng định phí lời với ông nữa.
“Điềm Điềm là của họ Lục chúng , trong chuyện cô là nạn nhân. Nếu ông bảo họ Tô, thì hãy Tô Bội xin cô . Nếu cô tha thứ cho Tô Bội, chúng sẽ thêm điều gì khác, và sẽ đồng ý điều ông , che giấu chuyện truyền thông. Còn nếu cô tha thứ, ông cũng cần thêm lời nào nữa.”
--- Chương 259 ---
Để dấu vết