Sự đáp lại ngọt ngào - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-08-15 07:52:04
Lượt xem: 944

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

5

Hậu quả của việc say xỉn là sáng hôm đầu  đau như búa bổ.

Thứ tỉnh táo chính là khứu giác.

Trong phòng tràn ngập mùi thơm của cháo hải sản.

Tôi mở mắt, men theo mùi thơm xuống lầu thì thấy bóng dáng bận rộn trong bếp là Phó An Thần.

Anh   chứng nghiện sạch sẽ nặng nên bình thường bao giờ bếp.

Phó An Thần mặc đồ ở nhà, ánh nắng chiếu làm nổi bật đường nét khuôn mặt và đường cong cơ thể tuyệt của .

Tôi nuốt nước miếng, đói bụng .

"Xin chào."

Phó An Thần đầu , khóe miệng cong lên nụ nhẹ: "Mười một giờ ."

Tôi ngượng ngùng gãi đầu.

"Anh công tác ..."

"Về sớm."

Tôi đột nhiên nghĩ đến điều gì đó nên nhỏ giọng hỏi: "Hôm qua đón em ?"

Phó An Thần nhướng mày: "Nếu thì ?"

Tôi cẩn thận : "Em say , gì với chứ?"

Phó An Thần hỏi: "Em gì với ?"

Vậy là gì, thở phào nhẹ nhõm.

Chuyện ly hôn, nghĩ thì nghĩ nhưng vẫn sợ Phó An Thần.

cũng là tổng giám đốc, kết hôn chớp nhoáng ly hôn chớp nhoáng, khó tránh khỏi nghi ngờ là  đào mỏ.

Tôi xua tay: "Em say thì lung tung."

Ánh mắt Phó An Thần khẽ trầm xuống: "Ăn cháo ."

Tôi luôn cảm thấy gì đó nên trong lòng vô cùng bất an.

Tôi ăn cháo cảm nhận ánh mắt nóng rực của Phó An Thần đặt .

Tôi ăn vài miếng, cảm thấy no .

Phó An Thần đáng sợ quá.

Tôi thong thả ăn từng chút từng chút.

Tôi đợi thì sẽ lặng lẽ đổ .

Không ngờ đối diện chăm chú, đến điện thoại cũng liếc.

Tôi cố gắng đến giới hạn nên mếu máo ngẩng đầu.

"No ?"

Phó An Thần hỏi , khóe miệng cong lên ý .

Tôi gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, xoa xoa cái bụng tròn vo, ưỡn cho xem.

"Không ăn nổi nữa."

Anh liếc bát của , hài lòng : "Ăn chút xíu."

Nhà họ Phó bỏ thừa cơm là phạm pháp ?

Tôi bĩu môi  lẩm bẩm: "Là tại xới nhiều quá."

"Được." Phó An Thần cũng ép , dậy : "Đưa ."

Anh   lập tức bưng bát lên, uống hai ngụm hết chỗ cháo thừa của .

Tôi trợn mắt há mồm, đó là bát dùng, thìa dùng.

Chẳng chứng nghiện sạch sẽ đến mức rửa tay cũng dùng nước rửa tay hai .

Phó An Thần bình thản : "Nửa tháng tới rảnh, em cũng nghỉ hè , hưởng tuần trăng mật?"

Mắt sáng lên.

Vậy bận như , chỉ để dành thời gian hưởng tuần trăng mật ?

Đã hưởng tuần trăng mật , thì chuyện ly hôn cứ gác

6

Tôi thật ngốc, thật đấy.

Nếu sớm tuần trăng mật chỉ là đổi địa điểm để làm chuyện đó thì nhất định sẽ nghiêm túc từ chối.

7

Địa điểm hưởng tuần trăng mật mà chúng chọn chính là một hòn đảo ở Thổ Nhĩ Kỳ.

Trước khi xuất phát, hớn hở chuẩn hành lý.

Váy ngắn, áo hai dây, quần short, bikini, tất cả đều bỏ !

Tôi chụp hai mươi bộ ảnh "bản và biển".

Chiếc vali hai mươi tư inch gần như nhét đầy.

 

"Bỏ cả cái trong ."

 

Giọng trầm ấm của Phó An Thần vang lên từ phía , đưa cho một hộp thuốc du lịch nhỏ.

 

Tôi mở xem, thuốc cảm, thuốc dị ứng và melatonin, khá chu đáo.

 

cùng thì là bao cao su...

 

Tôi chết, thậm chí còn bỏ cả hộp để tiết kiệm gian đựng thêm.

 

Khi đầu thì Phó An Thần mặt và tiếp tục thu dọn quần áo.

 

Giữa những động tác , đường nét cơ bắp mượt mà chuyển động.

 

Mlem mlem.

 

Tôi hổ cúi đầu, lộ vẻ gì mà lén lút lấy vài chiếc bao cao su nhét xuống gầm giường.

 

...

 

Quả nhiên, Phó An Thần chính là một con sói háo sắc!

 

Ngày đầu tiên, đề nghị làm chuyện đó.

 

Tôi lấy hết can đảm, giơ hai tay lên tạo hình chữ thập.

 

"Không ! Không thể!"

 

"Phải đổi múi giờ, ngày mai còn chụp ảnh."

 

Vẻ mặt vẫn vô cùng bình thản, gì nữa mà thu dọn đồ đạc phòng tắm.

 

Trong lòng vui vẻ, dựa giường mở tiểu thuyết .

 

Đêm hè, gió biển Địa Trung Hải mang theo nóng.

 

Tiếng nước trong phòng tắm dần tắt, lát , Phó An Thần bước khỏi phòng tắm, một mảnh vải.

 

Tôi: ...

 

làm chuyện mật nhất nhưng vẫn thiếu kinh nghiệm đàn ông khỏa .

 

Tôi gì mà mặt đỏ tai nóng.

 

Những hình ảnh quyến luyến da diết lướt qua trong đầu , trong đầu là những tí hon đang đánh .

 

Bỗng nhiên, ánh sáng mắt che khuất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/su-dap-lai-ngot-ngao/chuong-2.html.]

 

Tôi ngẩng đầu lên thì thấy Phó An Thần mặt .

 

Anh từ cao xuống: "Tiểu Nghiên, mặt em đỏ thế, khỏe ?"

 

Phó An Thần cúi xuống dùng tay thử nhiệt độ trán .

 

Thử thách “ chỗ đó” thất bại.

 

Tôi nắm lấy cổ tay Phó An Thần đang đặt trán , quá to, dùng cả hai tay mới nắm hết.

 

Tôi nuốt nước miếng.

 

"Có đang quyến rũ em ."

 

"Bị em phát hiện ."

 

Giọng trầm khàn, thở từ từ tiến gần, những nụ hôn nhỏ và ẩm ướt rơi xuống.

 

"Anh thành công chứ?"

 

Phó An Thần mang theo ý dụ dỗ.

 

Quần cũng suýt nữa thì ném mặt , còn bảo thành công .

 

Tôi khẽ : "Chỉ một thôi đấy."

 

Hình như Phó An Thần trừng phạt sự từ chối của nên hôm nay vô cùng mạnh mẽ.

 

Sau khi kết thúc hiệp một, liệt bất động, thở dốc dồn dập.

 

Phó An Thần nâng mặt lên nhẹ nhàng vuốt ve, men theo đường cong cơ thể xuống phía .

 

Anh  khẽ hỏi: "Nghỉ ngơi xong ?"

 

Tôi: ...?

 

"Chưa... Á!"

 

Giây tiếp theo, chân nhấc cao lên, thốt câu chỉnh, chỉ thể bám chặt vai Phó An Thần mà lắc lư giữa sóng biển.

 

Cuối cùng, thút thít cầu xin: “Chồng ơi, mệt ."

 

Mắt Phó An Thần đỏ ngầu: "Tiểu Nghiên, vợ ơi, gọi thêm một tiếng nữa ."

 

Anh cúi xuống hôn mạnh mẽ thì thầm giữa môi răng : "Chồng em mệt."

 

8

 

Khi tỉnh , trời sáng trưng.

 

Kế hoạch biển ngắm bình minh thất bại.

Trước mắt là giấy dán tường họa tiết tranh sơn dầu của khách sạn.

Tôi giơ ngang tay , bên cạnh trống .

Cơ thể âm ỉ đau nhức nhắc nhở về đêm hoang đường ngày hôm qua.

Tôi vỗ mạnh trán, giận nên .

Bốn , bốn đó, ai mà chịu nổi chứ.

Tôi hít sâu một , xoa xoa eo suy nghĩ về nhân sinh.

Tôi và cái "máy làm chuyện đó" - Phó An Thần gì khác ?

Đồ đạo đức giả.

.

Tôi ly hôn.

9

"Trong thời gian hưởng tuần trăng mật còn , làm chuyện đó nữa."

Trong nhà hàng khách sạn, thẳng lưng, mặt là một bát yến mạch ăn xong.

Phó An Thần đối diện thong thả ăn bít tết.

Tôi phục .

Bữa đầu tiên trong ngày, ai  ăn thịt chứ.

Thảo nào khỏe như trâu.

Phó An Thần nhướng mày, đặt d.a.o dĩa xuống chống tay hai bên .

"Lý do?"

Giọng trầm ấm, hề ý định đồng ý.

Tôi mỉm lịch sự, tay ở bàn lặng lẽ nắm chặt vạt váy, cố gắng giữ bình tĩnh mà : “Đã ngắm bình minh, kết quả dậy nổi."

Phó An Thần: "Được, tối nay làm, ngày mai ngắm bình minh."

"Anh lúc nào cũng..."

Hả?

Phó An Thần đồng ý ?

Cũng lương tâm đấy chứ.

...

Phó An Thần ăn nhanh nhưng vô cùng lịch sự.

Tôi cầm cuốn sổ nhỏ bên cạnh nghiên cứu hướng dẫn, dậy : "Đi thôi."

Xuất phát!

Tôi reo hò trong lòng.

Điện thoại Phó An Thần vang lên, màn hình nhấp nháy tên trợ lý của .

"Cậu gửi phương án cho ."

Phó An Thần nhíu mày, tay trái vỗ nhẹ đầu , mang theo chút ý an ủi.

Tôi bận, máy bay cũng luôn luôn xem tài liệu.

Tôi dùng khẩu hình với rằng chỉ ở trong khách sạn xem thôi.

Phó An Thần cũng để ý, đưa điện thoại xa một chút : "Đừng xa."

"Ừm."

Tôi trẻ con, còn "đừng xa" cái gì chứ.

Chỉ quanh quẩn trong khách sạn thôi mà còn lạc chắc.

Tôi vả mặt chỉ trong tích tắc.

Tôi thật sự lạc đường .

Tôi đồng hồ qua hai mươi phút.

Phó An Thần vẫn liên lạc với nên  tức giận.

Công việc bận đến mấy thì đây cũng là tuần trăng mật đấy.

Hơn nữa, khiến dậy nổi, trì hoãn đến giờ mới xuất phát .

Đồ đàn ông tồi.

Tôi nín thở chịu chủ động tìm , kết quả vòng vo về chỗ cũ.

Phó An Thần vẫn ở vị trí cũ lưng về phía .

Mà ở cái chỗ , một phụ nữ đang .

Không là một cô phục vụ xinh .

Loading...