Tôi lê bước  thể mệt mỏi chìm  giấc ngủ, nhưng  gặp một giấc mơ kỳ quặc.
 
Trong mơ  một cái cây.
Gai xương rồng
 
Và một,  đàn ông.
 
Người đàn ông đó cực kỳ  trai, da trắng, mặt ửng hồng, mũi cao thẳng, môi mỏng mím nhẹ.
 
Đôi mắt hạnh nhân  đẽ chứa đầy nước mắt, khóe mắt phơn phớt hồng.
 
Lúc  đang oán trách  .
 
Má phính phịch.
 
Tôi  choáng váng,   nhớ  từng trêu chọc một    trai như  .
 
Sau đó  lôi  một dải lụa trắng, buộc lên cành cây.
 
Cái cây  trông quen quen, khoan ,  trán    trai    một chấm trắng thế.
 
Hắn   , đằng   rõ ràng  một cái đuôi to đầy sọc!
 
Đây chẳng  là con sóc lúc nãy ném  .
 
Hắn làm  vẻ định tre      .o cổ lên.
 
Tôi hét lớn: "Đừng!"
 
Sau đó  mắt tối sầm,  thấy cây, cũng chẳng thấy    trai định tr      eo cổ.
 
Tỉnh giấc,  giật  toát mồ hôi lạnh.
 
Vội mở máy tính lên tra cứu "Lấy trộm quả thông mà sóc  giấu thì sẽ thế nào"
 
Kết quả cho  là "Sóc sẽ tức đến mức tr      eo cổ"
 
Thật là tội , cảm giác tội  thắt chặt trái tim ,   lo lắng.
 
Tôi vội vã khoác đại một cái áo,  dép lê chạy  ngoài, tìm đến cái cây hôm qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/soc-nho-cua-em/2.html.]
 
Tôi  vòng ba vòng trái ba vòng   gốc cây đó,  thấy t.h.i t.h.ể nhỏ bé của con sóc như  dự đoán.
 
Ngước  lên cây, cũng  thấy bóng dáng nó.
 
Tôi thở phào nhẹ nhõm, tìm kiếm một đống quả thông từ chỗ khác, đặt lên  cái hố chứa đồ của nó, coi như tạ tội.
 
Hy vọng nó sẽ  hận .
Tôi về đến nhà  hơn bốn giờ sáng, trằn trọc  ngủ .
 
 lúc dì   nhắn tin: "Quên   với cháu, dì  hẹn với   , mười một giờ trưa nay tại nhà hàng Lục Đinh. Cháu  gặp mặt   ."
 
"Thẩm Chiết Chi, cháu   đấy!"
 
!!!
 
"Cháu  thể    ..." Tin nhắn gửi  phía   một dấu chấm than đỏ.
 
"Bạn   là bạn bè của   (cô )..."
 
Dì  xóa  , đành chịu, hôm nay   lao  hang cọp cũng  .
 
Đến tám giờ,  nhắn tin cho ông chủ: "Hôm nay nhà   việc đột xuất, xin nghỉ một ngày."
 
Ông chủ trả lời  một chữ "Được", đúng là ngắn gọn súc tích.
 
Tôi trang điểm nhẹ,  một chiếc váy, dù  cũng là   giới thiệu,  tiện làm mất mặt họ.
 
Sắp đến giờ thì  rời nhà  đến nhà hàng.
 
Đi ngang qua cái cây hôm qua,  đặc biệt  về chỗ  để quả thông, mấy quả thông đó đều biến mất .
 
Mép cái hố hôm qua  thêm đất mới mở rộng  một chút, còn  phồng lên.
 
Trước mắt  khỏi hiện lên đôi mắt quyến rũ đó.
 
Tôi ngẩng mắt tìm nó  cây,  thấy.
 
Thôi bỏ , đừng quan tâm nữa,    phát hiện  còn  đòi treo cổ nữa.