Sổ tay của mẹ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-21 18:25:22
Lượt xem: 240
Mẹ một cuốn sổ da ghi tất cả những phụ nữ mà bố bao nuôi ở bên ngoài.
Nổi bật nhất chính là Dì Nguỵ.
Nét chữ đẽ của ghi chú rằng: Con gái yêu dấu, đây là món đồ chơi nhỏ để cho con, hãy tận hưởng cuộc sống thật vui vẻ nhé.
Sau khi mất, phụ nữ đó y như ruồi nhặng bay cuộc đời .
Đã từng chút tiễn xuống địa ngục.
—-
1
Mẹ sức khỏe , năm mười một tuổi, qua đời.
😁
Căn bệnh của , một nửa là do mệt mỏi, một nửa là do tức giận - đúng hơn, là do nguyền rủa.
Khi đang vật lộn ranh giới sự sống và cái ch*t, bên ngoài một hàng bằng một đội bóng đá xếp hàng chờ để làm kế của .
Đặc biệt là phụ nữ mà bố nuôi dưỡng nhiều năm, Ngụy Dao. Ngày nào bà cũng đến phòng bệnh một , xem ch*t .
Tôi tức đến phát , còn thì vẫn bình tĩnh, một trận ho dữ dội, thậm chí còn tâm trạng trêu chọc: "Bố con trai, là một lãnh đạo lớn nhỏ, sự nghiệp đang đà thăng tiến. Thăng quan phát tài vợ sắp ch*t, đàn ông như đương nhiên nhiều săn đón."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/so-tay-cua-me/chuong-1.html.]
Tôi thích như , giậm chân ăn vạ.
Mẹ đưa cánh tay gầy guộc ôm , đưa cho một cuốn sổ tay da màu đen, : "Kiều Kiều, phụ nữ là món đồ chơi nhỏ để cho con. Con cầm cuốn sổ tay , dù còn , thì phụ nữ đó cũng thể làm gì gì, ai thể trở thành mới của con ."
"Tất cả bọn họ đều sẽ là quân cờ của con, hãy tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn, Cá Sấu nhỏ của ." - Đó là câu cuối cùng để cho .
2
Vừa xong tang lễ, Ngụy Dao lấy lý do chăm sóc cuộc sống của hai cha con mà chuyển đến nhà .
Người phụ nữ đó lừ a còn nhỏ, ngang nhiên nhà .
Tôi lạnh lùng bà như một bà chủ nhà, loay hoay với đủ thứ, trong lòng tràn đầy những ác ý.
từ nhỏ dạy rằng trẻ con nên lòng , đặc biệt là con gái, đừng vì những cảm xúc nhỏ nhặt mà mất khí chất của một tiểu thư khuê các.
Tôi luôn tỏ điên rồ và cay nghiệt ở bên ngoài, nhưng ở nhà ngoan ngoãn lời. Tôi cho rằng dù còn nữa, cũng thể coi thường lời dạy của , nên cố gắng kiềm chế biểu cảm, bình tĩnh chấp nhận Ngụy Dao.
Bà hài lòng, đêm khuya gọi điện cho bố còn : "Nếu con bé vẫn luôn ngoan ngoãn như , ngoan ngoãn coi con là , con thể cân nhắc để Chấn Giang đuổi nó . Đợi nó lớn thêm chút nữa, con sẽ cho nó học nữa mà gả nó cho đứa con trai ngốc nghếch của trai, coi như cũng tiết kiệm một khoản tiề n sính lễ cho trai chị dâu ."
Tôi ngoài cửa thấy những lời , suýt thành tiếng.
Con đường của bà còn dài, còn đến đích làm kế . Bà cũng nghĩ bản bà xứng .
Tôi để bà ở nơi cũng để cho bà hưởng phúc.