Họ cố ý đổi giờ tụ tập ở cửa hàng muộn hơn, cố ý tránh khung giờ bà lão đầu búi tóc hoa cải xuất hiện.
Nếu  may gặp , họ liền lẩn tránh hết mức.
Thậm chí còn đặc biệt chọn  vài món trong giỏ của  đặt lên quầy hàng.
Họ  dám gây sự với những  hung thần ác sát như bà lão đầu búi tóc hoa cải, thế là bắt đầu cố tình chọn những  trẻ tuổi để bắt nạt.
Các bà   con nhỏ, nhân viên văn phòng thuê nhà, và cả những  đàn ông trông hiền lành.
Ngay cả con ch.ó trông  vẻ dễ chịu hơn, bước  cửa hàng của  cũng   họ "cắn" một miếng.
Hôm đó   vội vàng  về cửa hàng,  thấy họ đang làm khó một bà  bỉm sữa đang đẩy xe nôi.
Bà  bỉm sữa đó  mua chút thịt bò và cà rốt để làm thức ăn dặm cho em bé, mới   nửa vòng thì đám ông bà già   như thổ phỉ xông  cửa hàng.
Bà lão áo khoác nỉ và các chị em  thiết của    thấy miếng thịt bò chất lượng    trong giỏ của  , liền lập tức trở nên  vui.
Bà lão áo khoác nỉ ban đầu cố gắng 'lấy đức phục ', thuyết phục bà  bỉm sữa nhường miếng thịt bò trong giỏ cho .
Bà  bỉm sữa khó xử từ chối khéo, : "Dì ơi, cháu khó khăn lắm mới tranh thủ lúc giảm giá đặc biệt đến để mua thịt bò,  đó đến mấy  đều  mua ."
"Cũng là để làm thức ăn dặm cho em bé, hôm nay phần  dì nhường cho cháu , bên  còn  tôm tươi gì đó, cũng đều là đồ , dì xem thêm  ạ."
Vừa  bà  bỉm sữa  chuyện khách sáo lễ phép, bà lão áo khoác nỉ liền đảo mắt một cái, méo miệng chống nạnh bắt đầu gây khó dễ.
Vẫn viện cớ tôn kính  già yêu thương trẻ nhỏ, vỗ n.g.ự.c hùng hồn   mắc đủ thứ bệnh  bệnh nọ.
Thấy bà  bỉm sữa vẫn  chịu nhường thịt bò cho , lời lẽ của bà  liền nâng cấp, cái miệng già  mở   lải nhải  ngừng, cứ như hôm nay  ăn  miếng thịt bò  thì sẽ mất mạng .
Bên cạnh bà  các chị em  thiết, các ông hàng xóm  thiết còn một   một  theo  phụ hoạ. 
Cuối cùng,  khi  tốn hết nước bọt, mất hết kiên nhẫn, họ liền xắn tay áo lên trực tiếp giật lấy.
Đứa bé trong xe nôi  họ dọa cho  ré lên, đứa trẻ vô tội đáng thương cũng  chịu những lời mắng mỏ của bà lão áo khoác nỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sieu-thi-ban-thuc-pham-tuoi-sap-pha-san/chuong-5.html.]
"Ăn thịt bò cái gì? Bé tí thế  mà ăn thịt bò, nuốt trôi nổi ,  sợ nghẹn c.h.ế.t , cô làm  kiểu gì mà chẳng lo cho con cái thế !"
Người  trẻ tức đến phát , ôm con dỗ dành,  hé răng cãi , mặc cho họ lấy  miếng thịt bò.
Thanh Thời ☀️
"Ngày xưa chúng  làm gì  điều kiện  như ? Đừng  thịt bò, đến cái m.ô.n.g bò còn  từng thấy, chúng  khổ cả đời, cái gì ngon cái gì  cũng nhường cho các cô các , bây giờ các cô các  cũng nên nhường cho chúng !"
"Cho cô ăn đúng là phí phạm..."
Tôi   cửa  chứng kiến cảnh tượng , tiếng bà  còn  dứt,   lao lên như một mũi tên.
Tôi đẩy mạnh bà  , tranh thủ lúc bà  còn đang ngẩn  thì trả miếng thịt bò về cho chủ cũ, đưa  cho   trẻ.
Tôi chắn    trẻ,  đợi lũ già  nên nết đó mở miệng  gì,   rút điện thoại , một tay gọi cảnh sát.
Vừa thấy  gọi 110, tất cả bọn họ lập tức sững sờ,     tiếng nào.
Tôi hiểu luật, nhưng lúc  vẫn  giả vờ như  hiểu gì.
Trong điện thoại,  phóng đại sự việc lên nghiêm trọng hơn,    tụ tập gây rối,  cướp cửa hàng của chúng .
Gáo nước bẩn  trực tiếp đổ lên đầu mấy  đó, bọn họ  hồn , lập tức nhe răng trợn mắt, mặt mày hung tợn bắt đầu chửi rủa .
"Nói bậy bạ gì đấy! Ai tụ tập gây rối cướp bóc cô chứ? Chúng  là đến mua đồ!"
" thế! Chúng  là thượng đế đến mua hàng!"
Tôi gọi một nhân viên đưa   trẻ  thanh toán,   đầu  chỉ  từng  trong  họ mà quát: "Đằng nào các ông các bà cũng sắp xuống lỗ , cho các  ăn thịt bò mới là phí phạm!"
"Ăn thịt bò cũng  bổ  não của các ,  chữa  cái thói vô liêm sỉ của các , chỉ tổ biến thành cứt  thải  ngoài thôi, đó mới là phí phạm!"
Tôi giật phắt cái giỏ  tay một bà lão  ném thẳng xuống đất.
Đồ trong giỏ văng tung tóe khắp sàn,   : "Bảo các  cướp bóc còn là khen các  đấy, từng  một cứ như thổ phỉ , tự  gây rối  cái loại đức hạnh ,  nghĩ đến việc tích đức cho con cháu của  ?"
"Các  cũng  cần ở đây đôi co với  làm gì, chữ nghĩa thì   bao nhiêu, nhưng cảnh sát thì chắc là các   đấy nhỉ? Cứ để cảnh sát đến mà quản các !"