Sau Ly Hôn, Tôi Có Thân Giá Hàng Tỷ - Phong Ngự Niên & Sênh CA - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-09-16 14:23:24
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lễ tân đánh giá cô một nữa và chắc chắn rằng cô giống con gái nhà quyền quý mà là dựa khuôn mặt bán .

“Cô mà cũng coi là khách? Mở miệng gặp chủ tịch, chủ tịch của tập đoàn Angle chúng giá trị hơn trăm triệu, là mà loại gà rừng như cô thể đến gần ?”

Sanh Ca gọi là gà rừng thì tức giận.

Dựa giá trị của cô chỉ sợ đủ để bỏ xa tổng giám đốc Angle của bọn họ , đúng là xem khác gì.

Đối với loại nhân viên rác rưởi như thế , Sanh Ca cũng thèm phí thời, nghiêm nghị : “Nối cuộc gọi với cấp , bảo là đến , nếu cấp gặp sẽ chịu hậu quả.”

Lễ tân vẫn tiếp tục chọc tức cô, nhưng còn kịp thì ánh mắt lạnh lùng sắc bén của cô dọa sợ đến nỗi dám gì.

“Là cô đấy nhé! Hậu quả tự chịu!”

Lễ tân hừ một tiếng, cô thêm mắm thêm muối câu chuyện cho cấp , về phía Sanh Ca một cách kiêu ngạo.

nóng lòng thấy dáng vẻ Sanh Ca bảo vệ ném ngoài.

Tuy nhiên...

Nụ khuôn mặt cô khựng , lúc về phía Sanh Ca lộ dáng vẻ kinh ngạc khó tin.

Sanh Ca biểu cảm của cô , cũng đoán đại khái trong điện thoại gì.

khẩy hỏi: “Tầng mấy?”

“Tầng 27...”

au khi con chính xác, Sanh Ca đẩy hành lý, thẳng thang máy.

Lễ tân bóng dáng của cô chằm chằm, ngẩn tại chỗ.

Người phụ nữ lai lịch thế nào?

Vậy mà thể khiến cho Hoa Vân, trợ lý đặc biệt của chủ tịch, chuyện cung kính như ?

Chẳng lẽ là... Người tình của chủ tịch.

Không , cô nhanh chóng loan tin động trời trong nhóm.

Sanh Ca đến tầng thượng một cách thuận lợi.

Đẩy cửa lớn phòng làm việc của chủ tịch, đàn ông đang ở sô pha tiếp khách lên về phía cô.

Người đàn ông mặc bộ vest màu xanh lam, toát lên sự kiêu ngạo, lúc về phái Sanh Ca luôn mặt nở một nụ rạng rỡ.

“Nhóc con, lâu gặp, chúc mừng ly hôn.”

Anh , giọng trầm thấp cưng chiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-ly-hon-toi-co-than-gia-hang-ty-phong-ngu-nien-senh-ca/chuong-7.html.]

“Anh ba?”

Khoé mắt Sanh Ca lập tức đỏ hoe, cô vô cùng bất ngờ, ngờ chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Angle chính là ba của nhà , Lộc Hoa.

Cô gần như lập tức ném hành lý, chạy ôm chầm lấy Lộc Hoa.

“Anh ba... Anh nhớ em ?”

Cô vùi đầu trong n.g.ự.c Lộc Hoa.

Tính sáu năm bọn họ gặp , cô vẫn là đứa bé gái thích làm nũng như .

Lộc Hoa mỉm vuốt tóc cô, chỉ dành tất cả những thứ nhất cho cô.

“Lần rời cũng , cục cưng của Lộc Thị, công chúa bé nhỏ của các , dựa cái gì mà để cho nhà họ Phong của bắt nạt.”

Thấy sắc mặt trở nên lạnh lùng, cô nhanh chóng chuyển chủ đề.

“Anh ba, em với cha ký một thỏa thuận, cha em khiến cho Angle tăng năm điểm trong vòng một năm! Anh nhất định giúp em!”

Cô giơ năm ngón tay, khoa trương giơ mặt Lộc Hoa.

Lộc Hoa đưa cô đến ở sô pha mới : “Đối với em mà , năm điểm chút khó, nhưng cha cũng lệnh cho phép giúp em gian lận, chỉ thể trợ giúp cho em, còn quyền định là do em làm chủ.”

Vẻ mặt Sanh Ca lập tức trở nên suy sụp.

Anh ba cô là ai? Là đàn ông nắm giữ trong tay sự sống còn của hơn nửa giới giải trí, chỉ cần ngoắc tay một cái thể khiến cho giới giải trí chao đảo. Công việc kinh doanh các công ty giải trí tên còn mở rộng cả nước ngoài.

Chỉ cần một cuộc điện thoại, thể khiến cho công ty đào tạo ngôi Angle lập tức tăng mười điểm.

Vậy mà cha còn tính việc cô sẽ gian lận.

Như thế chừa đường sống !

Lộc Hoa thấy khuôn mặt khổ sở của cô, mỉm , véo đôi má mềm mại của cô : “Ngốc, rèn luyện nhiều cũng . Nếu em đến thì chủ tịch tạm thời là đây cũng trút gánh nặng.”

“Anh đừng vội từ chức.” Sanh Ca vội vàng ngăn .

Lộc Hoa nghi ngờ hỏi: “Sao thế?”

Sanh Ca sờ cằm, làm vẻ suy nghĩ sâu xa.

Một lúc cô nháy mắt với Lộc Hoa: “Em một đề nghị hấp dẫn, ba thử xem?”

Lộc Hoa say mê vẻ mặt gian xảo như hồ ly của cô.

Một tiếng hai đạt sự đồng thuận.

Trong vòng đầy năm phút, thể nhân viên công ty Angle nhanh chóng nhận thông báo khẩn cấp.

Nội dung thông báo là sắp tới sẽ một giám đốc kinh doanh bí ẩn mới.

Loading...