Sau Ly Hôn, Thân Phận Của Phó Phu Nhân Bị Bại Lộ - Chương 2: Quấy rối

Cập nhật lúc: 2025-10-08 10:16:10
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5q04wlSGOg

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tần Thư Niệm, cô đúng là đồ điên khùng!"

Tiếng thét gào thảm thiết của Lệ Ôn Hàm vang Lên như xé tan gian yên tĩnh. Tần Thư Niệm chỉ bước dứt khoát, mái tóc dài bay nhẹ theo gió, một ngoái .

Vừa bước khỏi phòng, điện thoại trong tay cô chợt rung Lên, một tin nhắn hiện Lên.

Thẩm Y Y: [Chị của tớ ơi, tối nay thật sự Quán bar Đỏ ? Kết hôn tu, cấn vì Lệ Dị Thần mà bỏ cả vòng bạn bè đây của . Tớ xin đấy, Kris nếu tối nay đến sẽ cho spam nát điện thoại của tớ.

Tần Thư Niệm khẽ mỉm , ngón tay thon gõ nhẹ: [Cậu sai.]

Thẩm Y Y: [?]

Tần Thư Niệm: [Tớ ly hôn . Từ hôm nay... " tục".]

Sau một giây im lặng, cả khung chat bùng nổ với hàng chục dấu "!" dựng , sự phấn khích của Thẩm Y Y hiện rõ.

[10 phút nữa! Tớ cửa nhà tên ngốc đó chờ đón nữ hoàng trở về vương quốc của !]

Cho đến khi cánh cửa phòng làm việc "rấm" một tiếng đóng sầm , Lệ Ôn Hàm vẫn ngỡ như đang lạc trong cơn ác mộng, tin nổi những gì xảy . Với gương mặt đỏ bừng vì giận dữ, cô lao về phía Lệ Dị Thần, oán trách đấy phản uất: "Anh, đành lòng con tiện nhân chà đạp em như thế ?!" Không ! Anh mau về đây, đánh cho cô một trận như từ! Em còn tự tay tạt nước cái mặt đáng ghét nữa..."

"Đủ !"

Lệ Dị Thần lạnh lùng quát: "Em xem, còn chút khí chất nào của xuất từ gia đình danh giá ? Em là con gái nhà họ Lệ, . mụ đàn bà võ học ngoài đường!"

Lệ Ôn Hàm bao giờ trai mắng như thế. Cô câm nín, hai tay nắm chặt thành nắm đ.ấ.m nhỏ.

Quan sát Lệ Dị Thần làm việc một lúc, cô mới cấn thận mở miệng hỏi: "Vậy, , thể lái xe, nhưng em thể cùng đến tiệc chào mừng tối nay chứ? Em lâu gặp chị Quán Quán, nhớ chị quá!"

Lệ Dị Thần kiên nhẫn xua tay: "Tùy em, đừng làm phiền làm việc!"

Biết đó là sự đồng ý. Lệ Ôn Hàm lập tức vui vẻ rời khỏi phòng làm việc.

Căn phòng chìm tĩnh lặng, ánh sáng xanh lạnh từ màn hình máy tính hất nên đôi mắt Lệ Dị Thần, nơi ánh mắt như lạc lối trong cơn trấm tư. Dù cố gắng tập trung đến mấy, hình ảnh Tần Tư Niệm dứt khoát ôm bình hoa đập thẳng đầu Lệ Ôn Hàm vẫn như dòng điện, ngừng lóe nên trong tâm trí , sắc nét đến ám ảnh.

Một cảm giác lạ lùng bất chợt dâng lên trong lòng , như thế suốt bao năm qua, từng thực sự hiểu vợ ...

Thẩm Y Y vốn dĩ là là làm, nhanh như chớp. Nói mười phút, nhưng chỉ tám phút , cô đỗ chiếc G-Class hoành tráng cổng, một chân bước khỏi xe, huýt sáo đấy phấn khích khi thấy Tần Thư Niệm xuất hiện.

"Chúc mừng chị em của tớ thoát khỏi gông cùm!"

Chưa kịp để Tần Thư Niệm phản ứng, thấy cô cầm chai champagne, ngón tay cái bật nắp, dòng rượu b.ắ.n nhanh chóng làm ướt áo Tần Thư Niệm.

"Không kịp mua nước bưởi tẩy uế, champagne hồng cho xua vận xui, đến nỗi tệ chứ hà!"

Tần Thư Niệm khẽ khẩy, tiện tay ném chiếc túi Lên ghế . Thẩm Y Y lập tức giơ chìa khóa xe lắc lư mặt cô, ánh mắt đầy thách thức: "Chiếc G-Class độ chất lừ , cầm lái thử một vòng cho tay ? Bốn năm đụng đến, thử ."

Tần Thư Niệm hờ hững gạt tay, đôi chân dài thon thả bước Lên ghế phụ, giọng nhàn nhạt: "Không tâm trạng."

Thẩm Y Y cong môi nụ tinh quái, đạp mạnh chân ga, chiếc xe lao vút khỏi biệt thự. Cô liếc Tần Thư Niệm, giọng điệu trêu chọc pha chút châm biếm: "Nào, khai mau! Điều gì kéo khỏi cái đầu óc si tình vô phương cứu chữa ?"

Tần Thư Niệm tựa tay gáy, ánh mắt mơ màng như đang cắt đứt từng mảnh ký ức, lặng lẽ lời từ biệt với bốn năm đau thương qua.

"Tống Quán Quán trở về."

Thẩm Y Y bật sảng khoái, ánh mắt lấp lánh ý châm chọc: "Cậu với Lệ Dị Thần đúng là một cặp trời sinh! Cứ bám chặt lấy cái cây khô cong queo chịu buông, cứng đầu như . Có khi tớ lôi cả hai xét nghiệm ADN, xem cả hai mê mẩn cái trò nhặt nhạnh rác rưởi đến thế?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-ly-hon-than-phan-cua-pho-phu-nhan-bi-bai-lo/chuong-2-quay-roi.html.]

Lời lải nhải ngớt của Thẩm YY vang bên tai, nhưng Tần Thư Niệm chỉ lặng lẽ đắm trong dòng suy tư, ánh mắt lạc .

Ký ức về Tống Quán Quán trong tâm trí cô thực mơ hồ, chỉ là vài nét phác thảo: dịu dàng, thấu hiểu, và đầy cảm thông. chính vì thế, cô dành trọn bốn năm dài đằng đẵng để bắt chước, để hóa thành một phiên bản nhạt nhòa của con gái .

Cô tỉ mỉ học theo mái tóc đen dài óng ả của cô , chép từng phong cách ăn mặc, rèn luyện giọng dịu dàng như nước. Tất cả chỉ mong ánh mắt của sẽ dừng , dù chỉ là vài giây ngắn ngủi.

đáng buồn , bản mãi chỉ là bản , chẳng bao giờ sánh với nguyên bản.

Tần Thư Niệm tinh thần, giọng điệu uể oài: "Có lẽ vì ai thích một phụ nữ từng tù." Thẩm Y Y đào mắt Lên tận trời, giọng đầy bất bình: "Lại lôi chuyện cũ nữa! Nếu con nhỏ em kế điện rồ tung tin huấn luyện khép kín ở Summerdell là tù, thì Lệ Dị Thần lấy cái quyền lên mặt với hả?!"

"À đúng , chị ly hôn thời gian, tuần Cuộc thi đua xe Bờ biển Đông ?"

"Không ."

Tần Thư Niệm lười biếng chống cằm, giọng nhàn nhạt: "Không động." Thẩm Y Y nheo mắt cô, giọng điệu đầy nghi hoặc: "Đừng vẫn còn đắm chìm trong cái mở đau thương tình ái nhé?"

Tần Thư Niệm im lặng, đáp. chỉ qua ánh mắt thoáng trầm xuống của cô, Thẩm Y Y lập tức nhận chạm đúng nỗi lòng của bạn .

Đang định mắng, bỗng mắt cô đào một vòng, ý tưởng lóe lên: "Dạ Hoành cũng sẽ đấy! Năm đó bảng xếp hạng đua xe gây chấn động, đối thủ duy nhất thể đấu ngang tài với , lật tẩy ?"

Cuộc đua xe Bờ biển Đông là một cuộc đua xe ngầm đấu trường khốc liệt, nơi hội tụ những tay chơi quyền lực và giàu . Mỗi chiếc xe đều là kiệt tác tự độ, mỗi tay đua đều sở hữu kỹ năng thượng thừa. Cuộc đua xe chỉ gay cấn mà còn ẩn chứa hiểm nguy c.h.ế.t , chỉ một sai lầm cũng thể trả giá bằng cả mạng sống.

Trong bối cảnh đó, ban tổ chức yêu cầu tất cả thành viên tham gia đều đeo mặt nạ, đến Bờ biển Đông chỉ so thắng thua, hỏi xuất . Chi thể thông qua chọn đối thủ, và trong trường hợp đối phương chấp nhận thách đấu, thắng mới quyền yêu cầu đối phương vạch mặt.

Vạch mặt, đồng nghĩa là rời bỏ đấu trường Bờ biển Đông, vĩnh viễn .

Một tia sáng lóe Lên trong mắt Tần Thư Niệm, cô đột nhiên thẳng, giọng đẩy kiên định: "Cũng , thể xem." Cô cúi đầu, khẽ kéo vạt áo, giọng nhẹ nhàng nhưng cương nghị: "Trước tiên bộ đổ."

Thẩm Y Y liếc bộ đồ "hiền thê lương mẫu" của cô, bĩu môi đầy chán ghét: "Sao bộ đồ giống như cô gái ngoan ngoãn, bar thế

, còn tưởng tớ dụ dỗ phụ nữ nhà lành!"

Tần Thư Niệm nhướn mày, "Ai tớ còn mặc thế ?"

Nửa giờ , Quán bar Đỏ.

Tầng hai của quán bar ngập tràn những con đủ sắc thái, kẻ qua , nhâm nhi ly rượu. tất cả ánh mắt, như một sức hút vô hình, đều đổ dồn về phía cô gái lặng lẽ ở góc khuất, nơi ánh đèn mờ ảo tôn Lên vẻ

bí ẩn.

Cô gái khoác chiếc váy dài đỏ rực với những đường cắt xẻ tinh tế, tựa như một minh tinh bước từ những thước phim Hồng Kông thập niên 80, kiêu sa và đầy mê hoặc.

"Cậu bao lâu mặc màu sắc tươi sáng như !" Thẩm Y Y khỏi cảm thán, "Rõ ràng dáng thế, ngày nào cũng mặc đồ công sở hoặc váy dài màu tối như bà , còn tưởng làm nhân viên văn phòng ở nhà họ Lệ."

Tần Thư Niệm khẽ cúi đầu, nụ thoáng qua mang chút đắng chát, nhưng cô gì.

Lúc mới kết hôn, cô cũng từng thử dậy sớm trang điểm, mặc váy chọn kỹ, kết quả xuống lầu Lệ mẫu mắng, mắng cô ăn mặc lòe loẹt, giữ đạo phụ nữ, phụ nữ làm vai trò hiền thê lương mẫu, mặc thế nấu ăn làm việc nhà, còn Lệ Dị Thần chỉ bên lạnh lùng im lặng đồng tình. giờ đây, chuyện khác. Thoát khỏi gông cùm của nhà họ Lệ, cô tự do khoác Lên bất kỳ phong cách nào , sống trọn vẹn với chính .

Đang trò chuyện rôm rả, chuông điện thoại của Thẩm Y Y bất ngờ vang Lên. Sắc mặt cô thoáng đổi, vội vã giơ điện thoại hiệu với Tần Thư Niệm: "Tớ ngoài cuộc gọi chút nhé!"

Thầm Y Y khuất bóng, Tần Thư Niệm cúi đầu, lặng lẽ lau vết rượu dính tay. Bất chợt, một bàn tay nhớp nháp, lạnh lẽo siết chặt lấy vai cô, khiến cô giật

.

"Cô em, một ? Có mấy của bọn cùng ?"

Loading...