Phó Tư Yến vẻ mặt thờ ơ, trả lời cô .
Ôn Dĩnh trong lòng hoảng loạn tột độ, vẫn cố gắng an ủi rằng cả, cô từng trải qua những trường hợp nào mà từng thấy.
Đã thông báo cho cả thiên hạ họ sắp kết hôn , Phó Tư Yến còn thể làm gì cô nữa!
Cô khẽ mỉm : “Tư Yến, thấy chuyện nãy may mắn, nên mới đổi địa điểm đãi tiệc , , bây giờ em cần váy cưới ?”
Phó Tư Yến mặt cảm xúc mở miệng: “Không cần.”
Sắc mặt Ôn Dĩnh cứng , nhưng vẫn cẩn thận xin : “Tư Yến, nãy đông quá, em kịp giải thích với , thực chuyện thiệp mời… là do họ ép em!”
Ôn Dĩnh lấy tay che khóe mắt, vẻ mặt như sắp , quan sát sắc thái của đàn ông.
Trong lòng thầm mắng c.h.ế.t cái thằng heo Bạc Tư Niên.
Làm nửa ngày, mà ngay cả con riêng cũng , phận càng liên quan một sợi tóc nào đến nhà họ Phó.
Ngày đó dám trơ trẽn với cô , mới là đứa con duy nhất của Phó Thành Sinh.
Cô cũng ma ám , mới tin Phó Tư Yến là con nuôi.
Bây giờ xem , Phó Thành Sinh và Bạc Tư Niên giống nhà họ Phó, khí chất giống .
Người nhà họ Phó, từ xuống đều chính khí lẫm liệt, giống hai vẻ âm nhu tà mị.
Cô tự mắng mắt mù, nhưng cũng ôm hy vọng, may mà cũng làm quá đáng.
“Tư Yến…”
Thấy đàn ông phản ứng, cô nũng nịu mở miệng, “Là Bạc Tư Niên tìm em, công bố tin nhà họ Phó, đe dọa em đưa thiệp mời cho , em sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của , nên mới bất đắc dĩ đưa thiệp mời cho .”
Cái cớ quả thật đầy rẫy sơ hở, nhưng hiện tại Ôn Dĩnh cũng nghĩ cái cớ nào hơn.
Bất kể tin , nếu Phó Tư Yến sống, thì mạng vẫn trong tay cô .
Vì , cô viện cớ cho , đều là đang cho một lối thoát. Cô thấy sắc mặt đàn ông lạnh lùng, thêm vài câu:
“ em thật sự tâm tư như , nếu sớm họ đến gây chuyện, em c.h.ế.t cũng đồng ý đưa thiệp mời cho họ.”
Cơn nghiện diễn kịch một khi lên, căn bản thể kìm nén .
Ôn Dĩnh vẻ mặt đau khổ, tủi : “Anh nhất định tin em… Chúng là vợ chồng, cái đạo lý vinh nhục cùng hưởng, thiệt hại cùng chịu, em vẫn hiểu.”
“Tôi và cô, .” Phó Tư Yến cuối cùng cũng mở miệng. Chỉ là mở miệng, là những lời Ôn Dĩnh .
Thần sắc của , cùng với giọng điệu sắc lạnh như băng, hiện lên vẻ tuyệt tình, lạnh lùng đến lạ thường.
Sắc mặt cô đổi, cố gắng kiềm chế : “… Bắc Thành đều chúng là vợ chồng mà!”
“Ôn Dĩnh.”
Phó Tư Yến gọi tên cô , biểu cảm nghiêm nghị, “Đó là bởi vì, họ .”
“Tại …”
Truyện nhà Xua Xim
Ôn Dĩnh hỏi tại khác họ kết hôn, nhưng họ vợ chồng?
Cô từ nhỏ bắt đầu nghiên cứu Phó Tư Yến, nhiều năm, cô tự thấy nghiên cứu kỹ.
bây giờ, càng ngày càng hiểu đàn ông .
Cô phát hiện con thật của , hình như bao giờ thể hiện mặt cô .
Phó Tư Yến trả lời câu hỏi “tại ” đó, chỉ chằm chằm cô với đôi mắt đen láy như mực: “Ôn Dĩnh, cô bao giờ hối hận về những gì làm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-ly-hon-ong-chu-theo-vo-vua-khoc-vua-quy/chuong-547-hoi-han-bao-gio-chua.html.]
Sắc mặt Ôn Dĩnh đổi. “Anh… là ý gì?”
Phó Tư Yến nét mặt lạnh lùng, đôi môi mỏng khẽ mở, “Cô… cô là ý gì mà.”
“Em… em ý gì, Tư Yến em thể thề, em bao giờ nghĩ đến việc hại , cũng tấm lòng của em, em yêu nhiều đến …”
“Vậy nên cô mới hại yêu?” Phó Tư Yến lạnh lùng cắt ngang lời cô .
Ôn Dĩnh quả thật ý định hại , mũi tiêm tiêm là do đỡ Minh Khê.
Cô chỉ là vô tình, hãm hại đến gần Phó Tư Yến.
Bất kể là Tống Hân, Lâm Tuyết Vi, tất cả kết cục đều trong dự đoán của Ôn Dĩnh.
Đằng đó, cô lặng lẽ đẩy sóng thêm gió, cô làm chuyện , cô gánh tội.
Và cô để lộ một chút nào phận của là kẻ . Những cô hại, thể đếm xuể.
Ngoài Tống Hân, Lâm Tuyết Vi, còn đứa con mà từng gặp mặt, còn trợ lý Lâm Hạo vô tội của cô và Văn Kỳ…
Thậm chí một khi chết, vẫn thể rõ bộ mặt thật của Ôn Dĩnh.
Người phụ nữ chơi trò giỏi.
Chỉ cần động môi lưng, lên kế hoạch, là thể khiến kẻ trở nên hơn, để đạt mục đích cô .
Lâm Tuyết Vi khi đàn ông bỉ ổi cưỡng hiếp, cũng là do Ôn Dĩnh một tay sắp đặt.
Tăng thêm lòng hận thù và tức giận của cô , mới khiến cô nhanh chóng đen hóa, bất chấp tất cả để g.i.ế.c Minh Khê.
Chỉ là ngờ Lâm Tuyết Vi vô tình làm Phó Tư Yến thương, đây là một thất bại lớn trong chuỗi kế hoạch của Ôn Dĩnh.
Ôn Dĩnh cơ thể bất giác run lên, nhưng vẫn cứng miệng : “Tư Yến, em làm gì cả, đừng oan uổng em, em vẫn luôn là công dân , tuân thủ pháp luật.”
, nhiều chuyện đều do Lâm Hạo làm .
Sau khi Lâm Hạo chết, cô làm việc càng cẩn trọng hơn, tìm bằng chứng phạm tội do chính tay cô làm, quả thật khó như lên trời.
Vì , lúc cô mới thể lý lẽ hùng hồn diễn kịch. “Tư Yến, vu oan em, cũng bằng chứng.”
Cô ôm mặt, giả vờ đau buồn : “Có phụ nữ đó bỏ bùa mê ? Cô tự miệng còn quan hệ với , cũng yêu , vẫn còn nhớ mãi quên?”
Vẻ mặt Phó Tư Yến vô cùng tĩnh lặng, hề xúc động buồn bã vì lời của Ôn Dĩnh.
Anh cảm thấy làm đúng.
Cơ thể như , thể kéo Minh Khê xuống nữa.
Im lặng hồi lâu, khẽ : “Cô thích , .”
Chỉ một câu , dịu dàng, khiến Ôn Dĩnh thấy một mặt khác của .
Đó là một mặt mà cô bao giờ .
Sự ghen tuông sâu sắc, khiến khuôn mặt cô vặn vẹo, như xoắn thành sợi thừng.
“Tư Yến, thể em, em vì cái gì cũng nguyện ý làm, chỉ thấy phụ nữ !” Cô thể kiểm soát mà gào lên một cách điên cuồng.
Cô rõ ràng chỉ g.i.ế.c hại !
Đằng cũng làm nhiều, tại thể lay động đàn ông ?
Cô nghĩ , chỉ trách trái tim đàn ông , cứng rắn như đá.
Phó Tư Yến lạnh lùng : “Ôn Dĩnh, cô yêu , cô yêu nhất chính là bản cô.”