SAU LY HÔN ÔNG CHỦ THEO VỢ VỪA KHÓC VỪA QUỲ - Chương 216: Vợ anh chạy theo người khác rồi

Cập nhật lúc: 2025-09-26 16:25:34
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Khê cúi đầu, hốc mắt ướt, giọng nhẹ và kiên định: “Nói mười cũng …”

Bất kể là những chuyện đây, sự chấp nhận của cha Phó, đều cho cô nên tiếp tục lưu luyến đàn ông .

“Vậy thì đừng .”

Phó Tư Yến cúi đầu, nâng mặt cô lên, bá đạo hôn lấy giọt nước mắt nơi khóe mắt cô: “Đừng , .”

Minh Khê còn giãy giụa, nhưng Phó Tư Yến thu tay ôm chặt cô, chặt, chặt đến nỗi như hòa tan cô trong cơ thể .

Anh : “Anh , những lời em chắc chắn thật lòng, đừng từ chối nhanh như , hứa với , suy nghĩ kỹ nhé?”

Tay Phó Tư Yến ôm cô, khẽ run rẩy.

Kiêu ngạo như , đặt tất cả sự chủ động phụ nữ .

Anh cảm thấy hèn mọn đến mức chính cũng thấy ti tiện .

Bây giờ, phụ nữ chỉ cần một câu cũng thể đánh gục .

Sau khi Phó Tư Yến , Minh Khê mở cửa liền kiệt sức ngã xuống đất.

Nước mắt nén bấy lâu, cuối cùng cũng tuôn trào.

tự nhủ hết đến khác rằng thể rung động nữa, nhưng hễ đến gần đàn ông , dây đàn trong lòng kích động.

hận đủ kiên định, đặc biệt sợ hãi…

Sợ sa lầy, sợ rơi xuống, sợ tan xương nát thịt, thể đầu nữa.

Sáng hôm .

Minh Khê đến bệnh viện đưa canh cho Tô Niệm.

Trước khi khỏi nhà, cô trang điểm nhẹ nhàng, che quầng thâm mắt.

Vừa đến cửa phòng bệnh, Minh Khê thấy lời của bác sĩ từ bên trong vọng .

“Việc giữ bỏ thai nhi chỉ bản cô mới thể quyết định, hy vọng cô suy nghĩ kỹ lưỡng.”

Minh Khê cả hình!

Đợi bác sĩ ngoài, cô trong đối diện với ánh mắt Tô Niệm, dám tin mở lời: “Niệm Niệm thai ?”

Tô Niệm biểu cảm cứng : “Cậu thấy ?” Minh Khê gật đầu, lo lắng xuống: “Là của ai?” Tô Niệm hé miệng, một cái tên.

“Cái gì?”

Minh Khê kinh ngạc: “Sao thể, với Lục Cảnh Hành …”

Tô Niệm ôm mặt, nước mắt chảy từ kẽ tay: “Khê Khê, khinh thường ?”

thật sự kìm nén lâu , ai để tâm sự, ai thể hiểu .

Một trong bóng tối, gồng gánh bước .

Nếu thể lựa chọn, cô thật sự ước rằng từng quen Lục Cảnh Hành.

Minh Khê ôm cô , mũi cay xè: “Mình sẽ , tin tuyệt đối tùy tiện phá hoại tình cảm của khác.”

Bao nhiêu năm qua sống cùng, cô quá hiểu Tô Niệm .

tuyệt đối sẽ xen tình cảm của khác, dù yêu đến mấy cũng .

Chỉ một khả năng, chính là đàn ông đang cưỡng ép cô .

Tô Niệm úp mặt vai Minh Khê lâu, kể sơ qua những chuyện xảy khi Lục Cảnh Hành trở về.

giỏi báo tin vui báo tin buồn, những chuyện quá đáng Lục Cảnh Hành làm, cô đều .

, Minh Khê vẫn tức đến nghiến răng nghiến lợi.

“Lục Cảnh Hành thật sự ! Anh tại đồng thời làm tổn thương hai phụ nữ?”

Cô quá xót Tô Niệm , gầy đến nỗi hai má còn chút thịt nào. “Vậy định làm ?”

Tô Niệm : “Nếu giữ đứa bé , cảm thấy vô liêm sỉ ?”

Lúc đầu, Tô Niệm chút do dự bỏ đứa bé .

khi thảo luận với bác sĩ, bác sĩ với cô rằng, cuộc phẫu thuật ung thư dày của cô chỉ 10% hy vọng.

Bởi vì bệnh tình của cô phát triển cực kỳ nhanh chóng, nghiêm trọng hơn so với tình huống thông thường.

Nói cách khác, cô 90% khả năng sẽ chết.

Trong trường hợp như , ý nghĩa của việc phẫu thuật còn lớn nữa.

Nếu cô chọn điều trị truyền thống, lẽ thể chống đỡ đến khi em bé bảy tháng rưỡi, là thể an mổ lấy em bé .

để cho cha một chỗ dựa, đợi khi còn nữa, họ cũng sẽ quá đau buồn đến mức thể sống tiếp.

Minh Khê an ủi cô : “Không , bất cứ lúc nào, em bé đều vô tội.”

Cô nhớ đứa bé mất, trong lòng dâng lên nỗi buồn man mác.

Im lặng một lúc, Minh Khê hỏi: “Vậy định cho Lục Cảnh Hành về sự tồn tại của đứa bé ?”

Tô Niệm lắc đầu: “Không, thể để .” Lục Cảnh Hành , nhất định sẽ bắt cô bỏ .

Từ phòng bệnh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-ly-hon-ong-chu-theo-vo-vua-khoc-vua-quy/chuong-216-vo-anh-chay-theo-nguoi-khac-roi.html.]

Trên hành lang, Minh Khê bất ngờ thấy bóng dáng tuấn tú của Phó Tư Yến, Tô Niệm Lục Cảnh Hành cũng đang viện ở đây, hẳn là đến thăm Lục Cảnh Hành.

Phản ứng đầu tiên của Minh Khê là trốn về phía hành lang. Không tại , bây giờ cô sợ thấy .

Có lẽ là những lời trái lòng đó, cô nữa. Đợi tan học buổi chiều.

Minh Khê tìm Bạc Tư Niên, hai hẹn gặp ở nhà hàng, tiện thể ăn tối cùng .

Vừa chuẩn bước , một đàn ông đầu tóc bóng mẫy tiến lên vỗ vai Bạc Tư Niên, gian trá : “Tôi cứ tưởng là ai, hóa là Tiểu Tổng Bạc từ Phố Wall về đây mà.”

Mắt Bạc Tư Niên tối sầm , thèm để ý.

Anh cúi đầu với Minh Khê: “Là đồng nghiệp cũ của , thôi, đừng để ý đến .”

đối phương chịu, hồi xưa ở công ty đầu tư, Bạc Tư Niên ít vượt mặt , bây giờ bắt cơ hội đương nhiên chế giễu cho hả .

Hắn ngang phía , chặn lối : “Sao ? Hẹn hò với bạn gái ?”

Minh Khê định phản bác, liền thấy ánh mắt dâm đãng của đàn ông chuyển sang cô.

“Cô em xinh , cô công ty sa thải vì vi phạm quy tắc , AI sa thải nghĩa là là đồ rác rưởi, bất kỳ công ty đầu tư nào ở trong nước cũng sẽ nhận nữa, theo loại rác rưởi thì tương lai gì chứ, chi bằng theo .”

Những lời khiến mặt Bạc Tư Niên lạnh tanh, vốn ít khi thể hiện sự tức giận mặt.

Anh kéo Minh Khê , : “Phương Giang, chú ý lời của , đừng quấy rầy bạn của .”

Phương Giang ha ha một tiếng: “Sao cô em xinh theo chứ, bây giờ ngay cả một công việc tử tế cũng , cô em xinh theo , dẫn cô em ăn ngon uống , thẻ ngân hàng cứ thoải mái quẹt ?”

Bạc Tư Niên thêm một cái nào nữa, kéo Minh Khê : “Đừng để ý , chúng thôi.”

Mặc dù bề ngoài bình thản, nhưng Minh Khê thể cảm nhận cánh tay Bạc Tư Niên đang cứng đờ.

Việc sa thải, cô rõ nội tình, những mang tiếng oan, mà còn loại cặn bã chế giễu.

yên , : “Tổng giám đốc Phương ?” “À, đúng đúng đúng.”

Phương Giang mặt nhăn nhúm , toe toét ngớt: “Cô em xinh nghĩ thông suốt , , với .”

Minh Khê bàn tay đưa , thấy một trận ghê tởm : “Phẩm chất là một thứ , vẫn khuyên ngoài nên mang theo luôn.”

Phương Giang ngây một lúc lâu, mới phản ứng , cô em xinh đang mắng vô phẩm chất!

Ngay lập tức, tức giận đến đỏ mặt : “Cô ai vô phẩm chất hả?”

Minh Khê lườm một cái thật mạnh: “Ai lê đôi mách— rảnh rỗi sinh nông nổi, thì đó.”

Phương Giang tức đến nỗi chỉ Minh Khê, : “Cô cô cô cái con ranh , khinh thường ai đấy, hơn cái thằng ngu đuổi việc bên cạnh cô ?”

Ban đầu mắng những lời khó hơn, nhưng đây là nhà hàng sang trọng, để lộ bản chất của .

Cho nên chỉ thể nghiến răng chịu đựng.

“Tổng giám đốc Phương nhầm , hề khinh thường , mà là căn bản lười biếng để ý đến .”

Minh Khê mỉm : “Với thật sự khuyên nên xịt ít nước hoa thôi, hôi hám, xịt nhiều đến mấy cũng thể che giấu mùi cặn bã !”

Minh Khê lịch sự phản công, một từ tục tĩu nào, nhưng khiến Phương Giang tức đến dậm chân.

Truyện nhà Xua Xim

Nói xong, cho Phương Giang cơ hội phản ứng, liền trực tiếp nhà hàng.

Bạc Tư Niên yên tại chỗ, bóng lưng Minh Khê, chút thất thần.

Phương Giang ở bên cạnh : “Ôi, ngờ cô em xinh khá bao che đấy.”

Bạc Tư Niên đầu lạnh lùng liếc Phương Giang một cái, áp lực khó tả đó khiến Phương Giang ngay lập tức dám gì.

Sau khi xuống, Bạc Tư Niên đưa tài liệu phiên dịch cho cô, tiện thể cảm ơn cô.

“Tiểu Khê, cảm ơn em nãy đỡ cho .”

Minh Khê thấy gì, : “Anh Tư Niên, chúng là bạn mà.” Cô giơ tập tài liệu tay lên: “Anh cũng giúp em mà.”

Bạc Tư Niên khẽ nheo mắt cô, ánh mắt phức tạp khó lường.

Anh đeo mặt nạ quá lâu, việc chăm sóc khác trở thành thói quen, đây là đầu tiên cảm nhận sự bao che chút do dự.

Hơn nữa đối phương hề cảm thấy đặc biệt, thái độ tự nhiên đó khiến khỏi xúc động.

Chỉ trong khoảnh khắc , đưa một quyết định. Để cô ở bên cạnh , dường như cũng thú vị.

Anh là một ở trong bóng tối quá lâu, khi thấy sự ấm áp sẽ kìm chạm , thậm chí vì giữ sự ấm áp , làm một chuyện cực đoan cũng tiếc.

Bạc Tư Niên dùng đũa công gắp cho Minh Khê món tráng miệng, tiện miệng hỏi: “Anh nhớ em hồi xưa nước L du học đúng , trì hoãn ?”

Minh Khê gật đầu.

“Vậy thì mục tiêu của chúng giống , tháng sẽ qua đó nhận việc, em cùng sớm để làm quen ?”

Đây là thứ hai Bạc Tư Niên nhắc đến chuyện du học, coi như thử hỏi.

Tay Minh Khê khựng một chút, trả lời : “Nếu du học, em vẫn tự rèn luyện một .”

Câu trả lời của cô coi như là từ chối khéo, tuy Bạc Tư Niên , nhưng cô quá phụ thuộc khác.

Bạc Tư Niên , gì.

Trên tầng hai, Cố Diên Chu cũng đang dùng bữa, liếc mắt xuống , thấy một bóng dáng quen thuộc.

Anh lấy điện thoại chụp mấy tấm ảnh gửi cho Phó Tư Yến, còn gian xảo gửi kèm một sticker ‘Vợ chạy theo khác ’ qua.

Bên WeChat mấy ‘đang nhập’ nhưng gửi gì tới. Cố Diên Chu thức thời, trực tiếp gửi một định vị qua.

Sau đó, liếc xuống , ấn giữ nút ghi âm và kinh ngạc kêu lên: “Chết tiệt, thằng họ Bạc đang cầu hôn Minh Khê kìa!”

Loading...