“Đương nhiên là Lục Vãn và sinh, chỉ đứa con với em thôi, những đứa khác đều cần.”
“Lục Vãn, em luôn thể tin , dựa , chúng đừng tranh cãi nữa, hết ăn cơm ?”
Hoắc Minh Kiêu hạ giọng, trong lòng Lục Vãn cũng cảm thấy vô cùng phức tạp.
“Tôi mệt .”
Cô nghỉ một chút thôi nhưng vẫn đủ, Lục Vãn cảm thấy bây giờ thể ngủ nguyên một ngày một đêm cũng .
“Vậy thì ăn xong nghỉ nhé, sẽ ở bên em.”
“Ai cần ở bên cơ chứ.” Lục Vãn lầm bầm.
tại , ở bên Hoắc Minh Kiêu, cô cảm thấy thể ngủ yên hơn một chút.
Không chỉ vì mùi hương khiến yên tâm từ Hoắc Minh Kiêu, mà còn bởi cảm giác an nho nhỏ, vì cô , Hoắc Minh Kiêu sẽ bảo vệ cô.
“Vậy thì sẽ nhất định ở bên em, thấy em lúc nơi.”
Lời dịu dàng như khiến Lục Vãn thật sự chịu nổi.
“Đừng nữa, sến quá !”
Hoắc Minh Kiêu nhẹ, ôm Lục Vãn tới nhà hàng bên cạnh.
Anh gọi một bàn đồ ăn, khi đồ ăn lên, Lục Vãn phát hiện bộ đều là món cô thích.
Cô thật sự đói, ăn từng miếng thật to.
Hoắc Minh Kiêu rót nước cho cô: “Ăn chậm thôi, uống nước kẻo nghẹn, em còn giúp Vương phi và gia đình họ, mà cuối cùng em là ân nhân cứu mạng họ, họ còn kịp cho em ăn cơm nữa.”
“Chuyện đó liên quan gì tới họ, vốn dĩ cũng ăn nhiều.”
Lục Vãn nhét đồ ăn miệng, “ ăn nhiều” thì chẳng chút thuyết phục nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-928-tac-dung-cua-hoac-minh-kieu-chinh-la-tra-tien.html.]
Hoắc Minh Kiêu vui vẻ, : “Vậy em ăn vui vẻ như là vì gặp , nên mới khẩu vị hả?”
Lục Vãn liếc : “Chuyện đó liên quan gì tới , chỉ là đói thôi!”
Cái gì mà gặp mới khẩu vị, thấy Hoắc Minh Kiêu mất cảm giác ngon miệng.
Lục Vãn ăn, ngừng .
Và chỉ là cô đói, mà là đứa bé trong bụng cô đang đói!
Lục Vãn nhanh chóng ăn vài miếng thì điện thoại reo lên.
Cô cầm máy, là Phù Ninh Lạc gọi tới.
“Alo, Lạc Lạc.”
Giọng Phù Ninh Lạc lo lắng vang lên: “Chị Lục Vãn, chị mau tới xem em !”
“Vương phi , tới ngay!”
Lục Vãn đặt bát đũa xuống, kịp nghĩ nhiều liền lao tới.
Hoắc Minh Kiêu ở phía : “Lục Vãn, em đừng vội, ăn thêm chút nữa !”
“Tôi nãy ăn no , Hoắc Minh Kiêu, thanh toán !”
Ít Hoắc Minh Kiêu cũng còn một tác dụng, đó là trả tiền.
Hoắc Minh Kiêu thanh toán xong thì theo tới, lúc Lục Vãn bệnh viện.
Trong phòng bệnh của Vương phi, Vương phi cảm xúc cực kỳ căng thẳng, vết mổ ở bụng chảy máu.
Phù Ninh Lạc lo lắng vô cùng: “Xin chị Lục Vãn, cũng còn cách nào khác mới gọi chị về. Mẹ tỉnh dậy cực kỳ bực bội, nhất định tìm em trai, kết quả vết thương rách , … làm , chỉ còn cách gọi điện cho chị.”
Phù Ninh Lạc cho tin em trai còn sống, nhưng sợ phá hỏng kế hoạch của Lục Vãn, nên chỉ thể gọi Lục Vãn tới, xem cô xử lý thế nào.
“Thần y, gặp con trai , tìm con !” Vương phi để ý tới cơn đau , thấy Lục Vãn thì phản ứng còn dữ dội hơn.