Sau ly hôn, Hoắc tổng truy thê (Hoắc Minh Kiêu - Lục Vãn) - Chương 540: Lục Vãn buồn nôn nôn khan

Cập nhật lúc: 2025-10-09 07:54:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em hiểu lầm , và cô như em nghĩ, chỉ là đồng nghiệp bình thường.” – Hoắc Minh Kiêu giải thích, khóe môi khẽ cong lên – “Nghe giọng em thế , chẳng lẽ… đang ghen?”

“Ghen cái quỷ!” – Lục Vãn mở miệng, dày cuộn lên từng đợt.

Cô vội vã đập tay :

“Dừng xe! Mau dừng xe!”

“Sao thế? Chẳng lẽ em cùng , cố tình kiếm cớ bỏ giữa đường?”

“Tôi bảo dừng thì dừng! Không thì ói đầy xe bây giờ!”

Một tay bịt chặt miệng, Lục Vãn cố kìm cảm giác nôn.

Thấy , Hoắc Minh Kiêu lập tức tấp xe lề. Lục Vãn bật cửa bước xuống, thấy thùng rác cách đó vài mét liền lao tới, ôm lấy và nôn thốc nôn tháo.

Anh lấy từ xe một chai nước, sải bước đến bên cô, nhẹ nhàng vỗ lưng:

“Vãn Vãn, em ?”

Lục Vãn nôn khá lâu mới đỡ hơn, suốt thời gian đó, Hoắc Minh Kiêu vẫn kiên nhẫn vỗ lưng, hề tỏ vẻ chán ghét.

Khi cô dừng , đưa chai nước cho cô súc miệng:

“Em khó chịu chỗ nào? Tôi đưa em tới bệnh viện nhé?”

Cô cũng như thế. Tối nay uống nhiều, buồn nôn? Có lẽ uống rượu khi bụng rỗng xe nên say?

“Không cần, .”

“Sao ? Từ lúc về mấy hôm nay, em thì thương, giờ nôn thế . Em , nhưng em chẳng chăm sóc bản gì cả.” – Anh nhíu mày, giọng đầy lo lắng.

Lục Vãn chẳng thấy vấn đề gì. Mới mấy hôm còn khám sức khỏe, cô là bác sĩ, chẳng lẽ tự tình trạng của ?

“Tôi chỉ là tối ăn gì, uống chút rượu xong xe nên say thôi. Anh đừng lo, về , để nghỉ một lát.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-540-luc-van-buon-non-non-khan.html.]

“Tôi thể mặc kệ. Giờ em đói , ăn gì ? Lớn tướng lo cho , ăn uống đúng giờ quan trọng ?”

“Không đói.” – Nôn xong, cô chẳng ăn gì nữa.

Giờ cô chỉ yên, lên xe vì vẫn còn khó chịu, sợ buồn nôn. còn chuyện của Tiểu Bảo…

Lục Vãn sang :

“Anh thể giúp một việc ?”

“Việc gì?” – Giọng chút phấn khích, hiếm lắm mới cô nhờ.

“Có một đứa bé ở nhà một , hình như ở nước ngoài, đang sống với ông chú chẳng đáng tin. Anh thể qua trông nó giúp ? Thằng bé sợ lắm.”

Hoắc Minh Kiêu: “…”

Hóa cô vội vàng là vì Tiểu Bảo?

Anh mới nhớ , chính nhờ Tiểu Bảo gọi cô để tách cô khỏi gã đàn ông . Tâm trạng lúc thật khó tả:

“Đứa bé đó… quan trọng với em ?”

“Tất nhiên, thì nhờ làm gì.”

“Em… thích nó?”

Anh ngờ Lục Vãn thích Tiểu Bảo đến thế. nếu Tiểu Bảo là con của Hạ Uyển Nhu, liệu cô còn thích ?

“Anh cứ hỏi linh tinh ? Trẻ con đáng yêu như thế, thích thì ? Mau !”

địa chỉ cho , còn :

“Tôi sẽ nhắn cho Tiểu Bảo, bảo qua , nhưng sắp xếp một chú tới.”

Hoắc Minh Kiêu cô gửi tin nhắn, đồng thời cũng nhắn cho Tiểu Bảo.

Rất nhanh, Lục Vãn nhận hồi âm: Tiểu Bảo nhà về, còn sợ nữa.

Loading...