Phó Cảnh Xuyên : “Ai… Tôi từng giao thủ với phụ nữ đó, quả thật lợi hại. Đáng tiếc là… biến mất như thế.”
Hoắc Minh Kiêu cắt ngang: “Cũng ai xác nhận Ảnh thật sự c.h.ế.t , là còn?”
Câu ghét . Rõ ràng Lục Vãn vẫn sống sờ sờ.
“ là , xuất hiện … giống Ảnh. chẳng chứng cứ gì. Hơn nữa, bên Hắc Võng chắc chắn cũng sẽ nhận điều , bắt đầu điều tra Ảnh. Điều với Ảnh mà … nguy hiểm.”
Lời Phó Cảnh Xuyên khiến mày Hoắc Minh Kiêu càng nhíu chặt hơn.
Cả đoạn phân tích dài dòng , chỉ lọt mấy chữ — Ảnh nguy hiểm.
Phải… Lục Vãn làm một việc chấn động như , phía đối phương chắc chắn tức giận, nên sẽ lật tung thứ để tìm cô. Điều đó đúng là cực kỳ nguy hiểm với cô.
Hoắc Minh Kiêu làm gì. Anh như chẳng thể giúp .
Anh gặp Lục Vãn, nhắc cô dạo cẩn thận.
Bất ngờ, Hoắc Minh Kiêu bật dậy, làm cả hai giật .
“Cậu ?” – Phong Viêm ngơ ngác hỏi.
“Tôi ngoài một chuyến.”
“Hả? Đi ? tối nay chẳng chúng còn hẹn uống rượu ?” – Phong Viêm lo lắng hỏi.
“Tối về.” – Hoắc Minh Kiêu xong liền cầm chìa khóa xe rời , bỏ hai trong phòng khó hiểu.
Phó Cảnh Xuyên : “Anh làm thế? Bình thường trầm , giờ hấp tấp như ?”
Phong Viêm lắc đầu: “Không rõ. Gần đây cứ kỳ quái thế nào .”
Rời công ty, Hoắc Minh Kiêu lái xe thẳng tới bệnh viện.
Anh nghĩ Lục Vãn hôm nay làm ở đây, nhưng rằng cô tới.
Khi đến nơi, các bác sĩ mới bảo là hôm nay Lục Vãn làm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-530-hoac-minh-kieu-va-zero-lan-dau-gap-mat.html.]
Định về, ánh mắt dừng ở một khu bệnh phòng bên .
Do dự một lát, rời mà ngoài mua một giỏ trái cây, bước thẳng đến đó.
Khu VIP khá yên tĩnh, y tá nhỏ đang bận rộn với việc trong tay. Hoắc Minh Kiêu đến một phòng bệnh, gõ cửa.
Chưa đợi bên trong trả lời, đẩy cửa bước .
Trên giường, Zero tựa, tay cầm một cuốn sách, trông an tĩnh vô hại.
Thấy bước , đôi mắt thoáng co , nhưng nhanh chóng khôi phục bình thường.
Hắn nhận đàn ông — từng ở bên cạnh Lục Vãn, chính là chồng cũ của cô.
“Anh nhầm ?” – Zero cất giọng.
Hoắc Minh Kiêu bước thẳng : “Không nhầm, tới gặp .”
“Tôi quen .”
“Vậy giờ làm quen. Tôi là chồng của Lục Vãn.”
Zero bật khẽ: “ Lục Vãn của cô chồng, chỉ nhắc một gã chồng cũ chẳng gì thôi.”
Ánh mắt đối thẳng với ánh mắt Hoắc Minh Kiêu. Trong phòng ngoài, nên tia lửa trong mắt va chạm càng rõ rệt.
Hoắc Minh Kiêu nheo mắt. Tuy đàn ông mặt mặc đồ bệnh nhân, trông sạch sẽ ngoan hiền, nhưng sự sắc bén cùng thứ cảm giác chiếm hữu mạnh mẽ trong mắt khiến nhận đây là một đối thủ nguy hiểm.
Người đơn giản — thể chính là Zero.
Và sự địch ý hề che giấu … Hoắc Minh Kiêu quá quen thuộc. Vì Lục Vãn.
Xem , cũng tình cảm đặc biệt với cô.
Hoắc Minh Kiêu đặt giỏ trái cây xuống bàn, chậm rãi :
“Có lẽ lâu các gặp, nên cô cũng chẳng nhắc nhiều về . sự thật là, chúng sống cùng ba năm. Lục Vãn là trọng tình nghĩa… nhưng những sẽ khiến cô rơi nguy hiểm. Là chồng cũ của cô , vẫn trách nhiệm bảo vệ, sẽ để cô gặp chuyện.”
“Nếu ai đó định làm gì bất lợi cho Lục Vãn…” – ánh mắt Hoắc Minh Kiêu trở nên sâu lạnh – “thì khuyên nên tỉnh táo .”