Sau ly hôn, Hoắc tổng truy thê (Hoắc Minh Kiêu - Lục Vãn) - Chương 343: Buổi tối tôi ăn cơm cùng vợ

Cập nhật lúc: 2025-10-08 07:54:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Minh Kiêu tỉnh dậy, day day cái đầu đang đau nhức, liếc thấy bàn mặt một ly nước mật ong còn ấm.

Cái do Lục Vãn pha cho ?

Anh uống cạn một giọt chừa, đó mới quan sát xung quanh – đây là nhà của Lục Vãn.

Anh nhớ mơ hồ tối qua uống say, hình như chạy tới tìm Lục Vãn, nhưng rốt cuộc những gì thì rõ lắm.

Chỉ bản dường như ôm lấy Lục Vãn, còn hôn cô nữa.

Anh quanh biệt thự tìm một vòng, nhưng thấy bóng dáng Lục Vãn .

Cái phụ nữ đang trốn .

Một lát , Phó Niên từ lầu xuống. Khi thấy ánh mắt của Hoắc Minh Kiêu, lập tức rùng lạnh sống lưng.

“Chào… chào buổi sáng ạ!” – Phó Niên chào lấy lệ.

Hoắc Minh Kiêu như sực nhớ chuyện gì, liền hỏi:

“Cái đàn ông hôm đăng chung ảnh vòng bạn bè với Lục Vãn ?”

Phó Niên nghĩ ngợi: “Ý là chú út của ? Ông , về nhà .”

“Về ?”

Khuôn mặt Hoắc Minh Kiêu rốt cuộc cũng hiện lên một nụ nhẹ.

Biết Phó Đình Châu về, cả buổi sáng tâm trạng làm việc của đều lên, ngay cả tốc độ duyệt văn kiện cũng tăng nhanh hơn hẳn.

Mãi cho đến gần trưa, một cuộc điện thoại của Phong Viêm gọi tới mới cắt ngang công việc.

Hoắc Minh Kiêu đặt điện thoại cạnh tay, tiếp tục làm việc, giọng thản nhiên:

“Nói.”

“Cậu làm thế, giọng cứ như kiểu… uất ức, thỏa mãn .” – giọng Phong Viêm đầu bên thì đầy vui vẻ.

“Có chuyện gì ?” – Hoắc Minh Kiêu đang Lục Vãn lạnh nhạt, vốn bực bội, giọng càng lạnh.

“Cũng chẳng gì, chỉ là hỏi buổi tối ăn với ?”

“Ăn cơm?” Hoắc Minh Kiêu khẽ cau mày.

. Thư Như Tuyết hẹn tối nay ăn, còn hỏi xem thể gọi thêm . Tôi bảo cô tự mà mời, cô chịu. Người là nữ thần chủ động hẹn , thể từ chối . Thế ?”

“Không .” – Hoắc Minh Kiêu từ chối dứt khoát.

Phong Viêm lập tức vui vẻ hơn: “Anh em chuẩn quá! Cậu đây là cố tình tạo cơ hội cho , thì với nữ thần thể ăn tối riêng tư , hai một thế giới.”

Hoắc Minh Kiêu: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-343-buoi-toi-toi-an-com-cung-vo.html.]

Anh thật sự chẳng hề nghĩ đến chuyện “thế giới hai ” của , cũng chẳng hứng thú.

“Không còn chuyện gì nữa thì cúp máy.” – xong, lạnh lùng dập máy.

Bên , Phong Viêm cũng nhanh chóng đem việc Hoắc Minh Kiêu buổi tối ăn kể với Thư Như Tuyết. Thư Như Tuyết vẫn cam tâm, trực tiếp tìm tới văn phòng Hoắc Minh Kiêu, song Tống Hồi ngăn ngoài cửa.

Tống Hồi báo cáo: “Hoắc tổng, quản lý Thư tìm ngài.”

Hoắc Minh Kiêu thoáng dừng bút, nhíu chặt mày: “Để cô .”

Chẳng mấy chốc, Thư Như Tuyết bước , mỉm :

“Hoắc tổng, Phong Viêm ngài tối nay cùng ăn cơm ? Có làm gì ?”

“Không liên quan.” – giọng nhạt như nước.

“Tôi nghĩ mới về nước, nhiều chỗ còn quen. Bạn bè cũ thì cũng chỉ và Phong Viêm. Hoắc tổng thể nể tình cũ, buổi tối ăn cùng bạn học cũ ?”

Thư Như Tuyết tự thấy bản tệ, diện mạo cũng , nước ngoài cả hàng dài đàn ông theo đuổi. tại Hoắc Minh Kiêu, động lòng?

“Buổi tối thời gian.”

“Hoắc tổng việc gì ? Tôi mới hỏi thư ký Tống, tối nay ngài sắp xếp gì mà.”

“Tối nay hẹn ăn cơm với vợ.” – Hoắc Minh Kiêu thẳng thừng từ chối.

Chữ “vợ” thốt từ miệng khiến Thư Như Tuyết sững , sắc mặt trắng bệch.

“Vợ…?”

Phong Viêm chẳng ly hôn ? Vậy cái “vợ” mà Hoắc Minh Kiêu nhắc đến là… vợ cũ

“Ừ.” – chỉ hờ hững đáp một tiếng.

Đổi là khác thì chẳng còn mặt mũi nào để hỏi tiếp. Thư Như Tuyết chịu bỏ cuộc.

“Hoắc tổng kết hôn từ bao giờ ? Chuyện lớn như thế, từng qua?” – cô cố gắng giữ nụ , nhưng nụ cứng ngắc đến khó coi.

“Chuyện riêng của , cần báo cáo với cô ?” – giọng lạnh băng.

Một câu chặn họng Thư Như Tuyết thốt thêm lời nào.

Anh đang nhắc nhở cô nên rõ vị trí của – bọn họ chỉ là cấp cấp , hề quan hệ nào khác, cô tư cách để quan tâm.

“… Xin .” – cuối cùng, Thư Như Tuyết chỉ thể cúi đầu.

“Còn chuyện gì ?”

“Không .”

“Không thì ngoài.”

Thư Như Tuyết đàn ông lạnh lùng , trong lòng chua chát – từ thời học đến tận bây giờ, vẫn giống hệt như thế, từng đổi.

Loading...