Nghe thấy tiếng gọi đó, liền nhường một lối .
Người đàn ông cũng thừa nhận:
“Là .”
Phó Niên kích động thôi, vỗ mạnh cánh tay Lục Vãn:
“Sư phụ mau kìa, đó chính là Winner! Quả nhiên thấy bất phàm, chỉ cần khí thế thôi cũng là thần bài .”
Lục Vãn: “…”
Hắn là Winner, cô là cái gì?
Khí thế cái gì chứ, cô mãi mà vẫn chẳng thấy .
Thảo nào tin đồn Winner sẽ đến, hóa là kẻ cố tình mạo danh cô, tung tin giả ngoài.
Người đó đeo mặt nạ, Lục Vãn rõ mặt, cũng chẳng là ai.
cô dám chắc, tuyệt đối quen bên cạnh, càng Lục Thừa.
Lúc , cô định vạch trần ngay, mà xem thử rốt cuộc kẻ mạo danh đang giở trò gì.
Winner xuất hiện, cho dù đó chú ý bên thì giờ đây ánh mắt đều dồn cả .
Hắn trực tiếp xuống đối diện với vua cờ bạc, vẻ mặt thong dong tự tại.
“Một bên là vua cờ bạc, một bên là thần bài, các đoán ai sẽ thắng?”
“Còn hỏi ? Thần làm thể so với thường, đây Winner từng thắng cả vua cờ b.ạ.c . Không thấy tay Vương tổng bắt đầu run ?”
“Đây là đầu tiên tận mắt thấy thần bài, thật sự lợi hại đến thế ?”
“Tất nhiên , đó là nhân vật truyền kỳ, chẳng bao giờ tay dễ dàng, mà tay thì chẳng còn ngọn cỏ nào sống sót.”
Lục Vãn bên cạnh cũng đang chờ xem, cô rõ xem cái gọi là thần bài rốt cuộc là ai, dám lấy danh nghĩa của cô để lòe thiên hạ. Không sợ lật tẩy ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-272-day-la-mot-ke-mao-danh.html.]
Giờ thì Lục Vãn mới nhận , quá thần bí cũng chuyện . Như tình huống , nếu cô mặt, khi khác chiếm luôn danh phận mà hề .
“Kim tổng, hứng chơi một ván ?” – Người đàn ông lên tiếng mời.
Vua cờ b.ạ.c , ánh mắt đầy hoài nghi:
“Anh là Winner thật ?”
“Tất nhiên .” – Người chút ngượng ngùng, thản nhiên nhận lấy danh xưng đó.
Vua cờ b.ạ.c mấy tin tưởng:
“Trước đây từng đấu với Winner, rõ ràng là một phụ nữ. Chẳng lẽ đang mạo danh?”
“Ai là phụ nữ chứ? Có điều, đôi khi cũng dùng phận nữ để xuất hiện. Dù vốn thần bí như , còn chuyện làm thế nào thì cần quan tâm. Kim tổng chỉ cần trả lời , hôm nay dám chơi , là vì từng thua nên sợ ?”
“Nếu Kim tổng sợ, thì cứ thẳng mặt , cũng ép.”
Lục Vãn nhíu chặt mày.
Người rốt cuộc là ai, mà dám lấy danh nghĩa của cô, còn ngang ngược đến mức khiêu khích công khai. Đây chẳng đang bôi danh tiếng của cô ?
Dù Lục Vãn từng thua, nhưng cô cũng từng ngông cuồng đến mức tự tạo kẻ thù cho . Lời lẽ kẻ quá khó , khiến đều nghĩ Winner là kẻ ngạo mạn coi thường khác.
Mà là vua cờ b.ạ.c thì đương nhiên chịu kém thế.
“Có gì mà dám, cũng đấu với Winner thêm nữa.” – Vua cờ b.ạ.c đáp cứng rắn.
“Rất .”
Thế là hai bắt đầu trận đấu.
Vừa vua cờ b.ạ.c vẫn đang liên tiếp thắng, nhưng lúc , rõ ràng ông căng thẳng.
Lục Vãn xa, dõi chặt theo từng quân bài. Quả thật vận khí của vua cờ b.ạ.c tệ, bài trong tay khá .
bất kể ông gì, đối phương đều như đoán hết, mỗi đều ép bài hảo.
Vua cờ b.ạ.c vốn lợi hại, nhưng trong lòng bóng ma thua Winner, nên bài cực kỳ cẩn trọng, càng thận trọng càng khiến đối diện thêm ung dung tự tại.