Lục Vãn sững , gì cơ, cô hiểu lầm là ?
Cô và Hoắc Minh Kiêu vốn chẳng quan hệ gì, Hoắc Minh Kiêu gọi điện giải thích.
“Biết , còn việc gì ?”
“Em về nhà ?” Hoắc Minh Kiêu hỏi khi chuyện với Lục Vãn.
“Rồi.”
“Ăn , sắp xếp đầu bếp nấu , em ăn gì?”
Lúc , bỗng từ phía vang lên giọng Hạ Uyển Nhu: “Minh Kiêu, hóa ở đây , đang gọi điện với ai ?”
Hạ Uyển Nhu bước về phía Hoắc Minh Kiêu, giọng cũng khá to.
Bên đầu dây, Lục Vãn thấy giọng Hạ Uyển Nhu, lạnh: “Không cần , cứ chăm sóc cô cho , đừng gọi điện cho nữa.”
“Đừng…” Hoắc Minh Kiêu kịp hết, đầu dây bên tắt máy.
Hoắc Minh Kiêu Hạ Uyển Nhu mặt, trong lòng bùng lên một cơn giận vô cớ.
Không từ khi nào, thấy Hạ Uyển Nhu thật đáng ghét.
“Minh Kiêu, , làm phiền ?” Hạ Uyển Nhu giả vờ ngây thơ.
“Không, cô ngoài?” Hoắc Minh Kiêu thu .
Lúc Tống Hồi gọi điện cho , Tiểu Bảo đang ngủ, nên ngoài xử lý vài việc.
“Tiểu Bảo thức dậy, thấy , tưởng , , nên tới xem.”
Hạ Uyển Nhu cắn môi, thực tế cô tìm cớ qua đây, cố tình làm Tiểu Bảo thức dậy.
Tiểu Bảo vốn , cô mạnh tay véo, làm bé , còn dạy Tiểu Bảo làm gì tiếp theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-215-cang-ngay-cang-ghet-ha-uyen-nhu.html.]
“Hạ Uyển Nhu, chuyện mạng, cô tung ?” Hoắc Minh Kiêu chất vấn.
Hạ Uyển Nhu giả vờ hiểu: “Chuyện mạng ? Xảy chuyện gì ? Tôi luôn ở bên Tiểu Bảo, chẳng xem điện thoại gì cả.”
Hạ Uyển Nhu giỏi giả vờ, cô giỏi giả bộ đáng thương, giờ phủ nhận cũng thuyết phục.
Bởi Hạ Uyển Nhu sắp xếp , giao việc cho khác, thật sự cô hề thấy điện thoại.
Hoắc Minh Kiêu : “Tôi nhờ gỡ hot search , cô cũng đừng hành động mật với nữa, kẻo chụp, gây hiểu lầm.”
“Thân mật gì chứ, ai hiểu lầm? Minh Kiêu, còn chuyện gì xảy , chăng vì ở bên mà Lục Vãn giận?”
“Vậy cần tìm Lục Vãn, giải thích với cô , thể giải thích mà.”
Hạ Uyển Nhu cũng giả vờ lo lắng.
“Không cần.” Hoắc Minh Kiêu lạnh lùng từ chối.
Lục Vãn vốn thích Hạ Uyển Nhu, nếu Hạ Uyển Nhu giải thích, cô sẽ nghĩ nhiều hơn.
“Tôi chỉ cảnh cáo cô, đừng làm trò nhỏ nữa.”
“Minh Kiêu, làm gì , nghĩ là làm? Trong mắt , Hạ Uyển Nhu là như ?”
“Có , cô tự .” Hoắc Minh Kiêu xong, bước thẳng, trở về phòng bệnh.
Quả nhiên, Tiểu Bảo trong phòng bệnh vẫn .
Nhìn thấy Hoắc Minh Kiêu, nức nở hơn.
Cậu lao lòng Hoắc Minh Kiêu: “Nhị thúc…”
Cậu đau lắm, nếu bây giờ mở áo , thể thấy vết véo cơ thể.
lúc Hạ Uyển Nhu cũng xuất hiện ở cửa, dám nhị thúc, làm đau lắm, nếu sẽ nổi giận, đánh mắng, vui.