Sau Khi Hòa Ly, Ta Dẫn Cả Nhà Ngày Ngày Được Ăn Thịt! - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-11-03 07:47:46
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mãi đến hết buổi sáng, tuy mấy họ cần sức rao hàng, nhưng vẫn bán hết sạch rau dưa và cháo.

Thường Ngọc đếm đếm mấy , xác nhận đếm sai: “Trời ơi, chỉ nửa buổi sáng mà kiếm bốn trăm văn tiền ? Nếu làm công ở trấn thì mất cả tháng mới tiền , hơn nữa việc ở trấn dễ tìm, làm thể làm liên tục cả tháng trời.”

Hứa Xuân Dương bộ dạng kinh ngạc của Nương tử , liền đính chính: “Trong còn trừ vốn liếng, hơn nữa chúng rõ chỉ nhận tiền công, thể ý đồ khác .”

Thường Ngọc véo một cái: “Xem cái lời kìa, chỉ là đang cảm thán về thu nhập thôi, ý gì khác! Chẳng lẽ lấy tiền thuộc về ? Một ngày ba mươi văn khiến hài lòng , như mặt Đại tẩu hợp lẽ ?”

Hứa Xuân Dương thấy vội vàng xin : “Ta sai , ? Đại tẩu đương nhiên sẽ chấp nhặt với chúng .”

Lưu Mai bất lực lắc đầu: “Hai cứ cãi ầm ĩ thế coi , mau dọn đồ về thôi, đem tin về báo cho Tiểu , đừng quên chuyện chúng bàn bạc sáng nay.”

Hứa Hoan Thủy cố ý chuẩn xe bò cho mấy , nhưng họ cảm thấy nên, bèn tính kiếm đủ tiền sẽ may cho Hứa Hoan Thủy một bộ xiêm y thật , xem như bày tỏ chút lòng thành.

Ngay lúc mấy chuẩn lên đường về phủ, họ trông thấy một bóng dáng quen thuộc ngay cửa một sòng bạc.

Lưu Mai dụi dụi mắt, tưởng chừng hoa mắt: “Ô, đó chẳng Lý Văn Bân ? Sao đánh đến mức đầu chảy m.á.u thế , chẳng sắp đỗ Tú tài để hưởng phúc ư?”

Hai còn theo ánh mắt nàng, quả nhiên là Lý Văn Bân.

Hắn hai gã đại hán, chẳng lành gì, dồn góc tường, đánh gì đó, mà còn là đánh công khai.

Bản Hứa Xuân Dương và những khác vốn cực kỳ ghét nhà họ Lý, lúc cũng im lặng kéo xe bò gần thêm chút nữa. Không họ thích lén, chỉ đơn giản là con bò mệt nghỉ ngơi thôi.

“Nếu còn trả tiền thì sẽ c.h.ặ.t t.a.y chân ngươi đem cho chó ăn! Không tiền thì học đòi cờ b.ạ.c làm chi?”

“Cầu xin các vị rộng lượng cho thêm vài ngày nữa , tiền, sắp tiền , đợi khi bảng vàng công bố đỗ Tú tài, sẽ lập tức trả hết nợ cho các vị.”

Hai nửa tin nửa ngờ: “Tú tài? Cái loại như ngươi mà cũng thể đỗ Tú tài ư? Khinh! Tốt nhất là lời ngươi là thật, nếu chúng nhất định sẽ chặt đôi chân ngươi làm phân bón hoa!”

Nói xong, họ đá thêm hai cú nữa mới bỏ Lý Văn Bân đang mặt mũi sưng vù bầm tím mà rời .

Thấy màn kịch cũng xem gần xong, Hứa Xuân Dương liền vội vã đánh xe bò rời khỏi nơi buôn chuyện.

“Cái loại đáng đời lắm, dù đỗ Tú tài thì ? Kẻ thối nát vẫn là kẻ thối nát, vĩnh viễn xứng cuộc sống .” Lưu Mai vốn tính tình ôn hòa cũng nhịn mà mắng nhiếc .

Trước đây tuy Tiểu thường về nhà xin tiền bạc, nhưng uy h.i.ế.p dụ dỗ, nàng đầy vết thương, cứ một mực c.h.ế.t tâm với , khuyên nhủ thế nào cũng vô ích, trắng , trong lòng họ chỉ thấy thất vọng mà thôi.

Trước , khi Hứa Hoan Thủy gả cho Lý Văn Bân, quan hệ trong nhà vốn , giờ đây thể trở như xưa, hơn nữa cuộc sống nhà Tiểu ngày càng khấm khá, họ thấy vô cùng mãn nguyện .

Xe bò chạy thẳng, chẳng bao lâu đến thôn Hòe Thụ.

Hiện giờ trong thôn ít rảnh rỗi dạo, chỉ vì việc đồng áng, mà làm trong xưởng cũng khá đông. khi họ đánh xe bò ngang qua cửa thôn thì vẫn gặp một , ai khác chính là Lý Chính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-khi-hoa-ly-ta-dan-ca-nha-ngay-ngay-duoc-an-thit/chuong-45.html.]

Tuy ông quen nhà Nương đẻ của Hứa Hoan Thủy, nhưng cả thôn chỉ vỏn vẹn hai chiếc xe bò, nên ông nhận họ.

“Này tiểu tử, các ngươi là Đại ca và Đại tẩu nhà Nương đẻ của Hoan Thủy ? Hôm nay nàng bày quán ? Ta đang định tìm nàng đây.”

Lưu Mai đáp: “Không ạ, hôm nay chúng bày quán cùng , giờ cũng họ về . Mời ngài lên xe, chúng đưa ngài về cùng.”

Hứa Hoan Thủy lúc cũng đang đường trở về, nàng vẫn suy nghĩ lời Tiêu Hàn , nhưng nàng cảm thấy vì chuyện tòng quân là chuyện sớm muộn, nên cũng cần quá lo lắng.

Cuộc sống hiện tại cứ tiếp diễn như thường, cần vội vàng ngay lập tức. Nhị Lang cân nhắc kỹ lưỡng cũng quyết định đợi đến khi đợt tuyển quân thống nhất mới ghi danh. Giờ đây trong nhà chỉ Hứa Hoan Thủy và Tứ Nha, cần chăm sóc chu đáo hơn.

Họ về đến nhà thì thấy Đại ca và Đại tẩu về, liền vội vàng hỏi han chuyện hôm nay.

Hứa Xuân Dương thành thật : “Tiểu , hôm nay chúng bày quán ở huyện thành gọi là thuận lợi, cũng gọi là bất lợi, chỉ ở mức trung bình mà thôi. Vì lúc mới bắt đầu kinh nghiệm, tốc độ khá chậm, nhưng may mắn là đồ của chúng ngon, cuối cùng vẫn bán hết. Đây là bốn trăm văn tiền kiếm ngày hôm nay.”

Hứa Hoan Thủy nhận tiền: “Được , nếu các tính tiền công theo tháng, thì sẽ căn cứ theo lời các , cứ cuối tháng sẽ thanh toán tiền công cho các , thiết cũng rõ ràng sổ sách nhé.”

Lưu Mai chỉ tay về phía nhà xí: “Tốt , nhưng Tiểu , Lý Chính nhà hình như chuyện cần tìm , hiện giờ ông đang ở trong nhà xí đấy.”

“!!! Không , !” Lý Chính dạo cứ đến giờ tiêu chảy, là vì , giờ ông khó chịu.

Hứa Hoan Thủy màng chuyện khác, vội vàng bảo Nhị Lang đưa ông đến trấn xem bệnh, vì khi Ngô đại phu trong thôn thì còn vị đại phu nào tiện tay nữa.

Nàng nghĩ sẵn tiện thể ghé Ngân Xuân Đường thăm Đại Lang, bèn dẫn Tứ Nha theo luôn: “Nhị ca, lát nữa các về thì cứ đóng cửa , , để chúng đưa Lý Chính .”

Hứa Xuân Dương gật đầu: “Trên đường cẩn thận chút nhé!”

Họ đợi Hứa Xuân Cường cũng trở về, còn xử lý nguyên liệu nấu ăn cho ngày mai nữa.

Lý Chính xe đẩy, sắc mặt trắng bệch: “Hoan Thủy , phiền quá, lẽ ngoài thấy khó chịu gì, cuối cùng nhờ các ngươi đưa tìm đại phu.”

Hứa Hoan Thủy xoa nhẹ lưng giúp ông điều hòa thở: “Lý Chính thúc, ngươi bây giờ đừng gì cả, chuyện khẩn cấp, kịp báo cho thẩm . Lát nữa cứ xem bệnh , đừng sợ, Đại Lang nhà đang ở Ngân Xuân Đường mà.”

Ngân Xuân Đường lúc đang là giờ đổi ca trực, mấy vị y sư đều dùng cơm trưa cả, chỉ còn một vị lão đại phu mới đến đang trông coi trong tiệm. Thấy Hứa Hoan Thủy mấy khiêng một lão nhân , ông nhanh chậm bắt đầu hỏi tiền khám bệnh.

“Người sắp ngất đến nơi , ngươi thể đợi lát nữa hẵng đòi tiền ? Chúng chạy trốn!”

Nhị Lang ôm Lý Chính quên đáp trả vị đại phu .

“Ngươi hiểu gì chứ, làm thế là để phòng ngừa rủi ro, những ăn mặc như các ngươi đa phần đều trả nổi phí thuốc thang, chẳng lẽ khám bệnh miễn phí ?”

Sắc mặt Hứa Hoan Thủy cũng khó coi, nàng đến đây nhiều từng thấy , quả thực quá đỗi hám lợi. Nàng rút một nén bạc, đặt mạnh lên bàn.

“Bấy nhiêu đây, đủ tiền khám cho ngươi ?”

Loading...