Lúc , Lục Đình Kiêu quên mất dáng vẻ Kiều Tinh Thần từng
cãi vã sắc sảo với Nam Phong trong xe.
"Em ngoan ngoãn theo , bất kể xảy chuyện gì cũng đừng quan tâm. Nhiệm
vụ của em tối nay là giúp đẩy xe lăn." Lục Đình Kiêu với giọng điệu thản nhiên.
Kiều Tinh Thần chút ngạc nhiên, "Tối nay em xinh như , chỉ giao
cho em một nhiệm vụ như thế?"
Vẻ mặt bình tĩnh của Lục Đình Kiêu một khoảnh khắc sụp đổ, khóe miệng
giật giật. "Sao? Em cảm thấy thiệt thòi ?"
"Đương nhiên là !" Kiều Tinh Thần lập tức dậy đến phía Lục Đình Kiêu.
"Em tuyệt đối theo chỉ huy của ."
Thấy cô ngoan ngoãn như , trong lòng Lục Đình Kiêu chút yên
tâm, luôn cảm thấy Kiều Tinh Thần sẽ mang đến cho những bất ngờ
lường .
Tối nay đưa Kiều Tinh Thần đến dự tiệc của nhà họ Lục, chỉ là để làm màu,
để nhà họ Lục thấy Kiều Tinh Thần một , chứ hề ý định
kéo Kiều Tinh Thần mối quan hệ phức tạp giữa và nhà họ Lục.
Trong khách sạn lớn nhất Kinh Châu, khung cảnh vô cùng náo nhiệt, ít
nhân vật lớn từ giới đều lượt đến dự.
"Lục thiếu gia, chúc mừng sinh nhật!"
"Phu nhân, con trai bà là tài năng xuất chúng, tương lai chắc chắn sẽ
thành tựu lớn."
Lục phu nhân mặc lễ phục sang trọng, mỉm đáp khách khứa,
"Cảm ơn, trong tiệc cưới nhà họ Lưu chúng đều uống mấy
ly. Tối nay nhất định uống nhiều hơn."
Tuy nhiên, Lục Ngạn Minh, nhân vật chính của bữa tiệc sinh nhật tối nay, lúc
đang dựa tường phía một cách lêu lổng, vẻ mặt đầy vẻ khó chịu.
Lục phu nhân thấy tức giận, gọi trợ lý đến tạm thời tiếp đón khách, kéo
Ngạn Minh góc với vẻ mặt lạnh lùng.
"Mẹ, làm gì !" Lục Ngạn Minh bực bội la lên.
"Con im miệng!" Lục phu nhân tức giận , "Lục Ngạn Minh, đây con
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-khi-cuoi-chop-nhoang-phat-hien-chong-la-ty-phu-giau-mat-kieu-tinh-than-luc-dinh-kieu/chuong-83-dinh-mua-chuoc-co-ay.html.]
hứa với thế nào? Tối nay là tiệc sinh nhật của con, nếu con còn tỏ thái độ
tùy tiện như , sẽ cho đuổi con khỏi Kinh Châu!"
Lục Ngạn Minh nhíu mày, chút ai oán kéo tay .
"Ôi ơi, con thực sự mệt , khi nào thì thể bắt đầu chứ? Con
mệt lắm ."
Lục phu nhân tức giận khỏi xót con trai, hạ giọng : "Cố chịu
một chút nữa. Khách đến dự đều là nể mặt nhà họ Lục mà nịnh bợ con, nhưng con
cũng tiếp đãi họ thật , kẻo truyền ngoài ảnh hưởng đến danh tiếng của con."
Lục Ngạn Minh chẳng hề bận tâm, thậm chí còn chút ngông cuồng: "Thì chứ?
Con lười vòng vo với đám đó. Dù thì nhà họ Lục cũng là của con,
dù thế nào nữa, bố con cũng thể giao quyền thừa kế cho cái tên tàn phế Lục Đình Kiêu đó."
Nghe lời , vẻ mặt Lục phu nhân dịu , "Con cũng
đúng."
Dừng một chút, bà nhíu mày : "Vậy chúng cũng thể coi thường cái
tên Lục Đình Kiêu đó. Nhiều năm qua, dù hai chân phế, vẫn học
một chút thủ đoạn. Ban đầu tìm cách đuổi cô Trương đó , ngờ
vẫn kết hôn . Nếu sinh con một bước,
thì thật là tệ."
Lục Ngạn Minh khinh thường : "Chỉ dựa cái tên tàn phế Lục Đình Kiêu đó,
ở Lương Châu phụ nữ nào cam tâm sinh con cho ? Dù sinh con cũng
chẳng quyền thế gì, con sợ."
"Dù nữa, chúng cũng hành động cẩn thận." Lục phu nhân nhíu mày
nhắc nhở.
"Biết , ." Lục Ngạn Minh thái độ qua loa. "Lát nữa gặp mặt phụ
nữ đó , đó tìm cơ hội dùng tiền mua chuộc cô là . Cũng
thể nhân cơ hội bồi dưỡng một tai mắt."
Nói , Lục Ngạn Minh nghi hoặc về phía cửa khách sạn. "Lục Đình Kiêu
vẫn đến? Chẳng lẽ dám đến ?"
Anh đang định sai thúc giục, nhanh chóng chạy đến báo cáo: "Phu nhân, nhị
thiếu gia, đại thiếu gia và đại thiếu phu nhân đến ."