Cô tiễn Kim Xán Xán phòng, đợi cô đóng cửa mới ngoài, lấy điện thoại định liên hệ Tô An Ninh hẹn khi nào cô rảnh để gặp mặt.
Chuyện quyết định ở Kinh Châu, cô chắc chắn với Tô An Ninh một tiếng.
Lúc , hai bảo bối đáng lẽ ngoan ngoãn ngủ giường đang chằm chằm, hạ giọng cẩn thận trò chuyện, như thể đang trao đổi bí mật gì đó.
"Anh ơi, chú xa đó hình như là chú ." Kiều Tư Niệm nghĩ về những gì trải qua sáng nay, kìm cho "chú xa".
Kiều Tư Thần bực bội phản bác: " chú đưa em . Chú chính là chú xa!"
Nghe , vẻ mặt Kiều Tư Niệm chút do dự, " chú đối với Niệm Niệm dịu dàng, mắng Niệm Niệm, còn đưa Niệm Niệm đến chỗ chú cảnh sát, để đến cứu em."
Kiều Tư Thần mở to mắt, từng chữ một : "Là gọi điện thoại cho để cứu em!"
Kiều Tư Niệm nhỏ bé xong chút ngây .
" ơi, gọi điện thoại cho chú cảnh sát mà."
Mặt Kiều Tư Thần cứng đờ, chút ngượng ngùng rõ.
"Hừ, em nhất định là chú xa đó lừa !"
Kiều Tư Niệm bĩu môi, đột nhiên nghĩ đến khuôn mặt của chú xa đó, bí ẩn với Kiều Tư Thần: "Anh ơi, em thấy chú xa đó trông giống ."
"Nói bậy!" Kiều Tư Thần lập tức phủ nhận mối quan hệ của với chú xa Lục Đình
Kiêu, "Sao thể giống chú xa đó ? Chú bắt nạt , khiến đau lòng như ! Anh bao giờ làm đau lòng."
Kiều Tư Niệm nghĩ một lát, yếu ớt : "Sáng nay chúng chạy lung tung, đau lòng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-khi-cuoi-chop-nhoang-phat-hien-chong-la-ty-phu-giau-mat-kieu-tinh-than-luc-dinh-kieu/chuong-727-bon-ho-lai-lam-kho-em.html.]
Kiều Tư Thần càng càng tức giận: "Mẹ lo lắng cho chúng , đau lòng!"
"Được ." Kiều Tư Niệm cũng thể hiểu rõ logic trong đó, hỏi:
"Anh ơi, chúng tiếp theo làm gì đây? Mẹ chắc chắn sẽ cho phép chúng ngoài chạy lung tung nữa."
Kiều Tư Thần lộ vẻ suy tư. Một lúc lâu , đột nhiên phấn chấn lên: "Em sẽ tự tìm chú xa đó tính sổ!"
Kiều Tư Niệm thể tin , thậm chí chút sợ hãi: "Anh ơi, làm gì? Chú xa đó cao lớn."
"Em sợ chú !" Kiều Tư Thần nắm chặt nắm tay nhỏ, "Em sẽ dùng cách của để quyết đấu với chú ! Nhất định cho chú thấy sự lợi hại của em! Xem còn dám bắt nạt ."
Kiều Tư Niệm nở nụ , "Anh giỏi quá!"
Tô An Ninh nhận tin nhắn của Kiều Tinh Thần, nhanh đến khách sạn.
Vừa cửa, cô thở hổn hển tự rót cho một cốc nước uống, "Thật là mệt c.h.ế.t . Hôm nay bên ngoài mà nóng thế?"
Kiều Tinh Thần thấy cô uống nước ừng ực, sợ cô sặc, "Em chậm thôi."
Nói , cô thấy Tô An Ninh mồ hôi nhễ nhại, liền lấy một chiếc khăn sạch lau mồ hôi cho Tô An Ninh.
"Chị rõ ràng đợi em rảnh gặp, em đến thẳng đây ?" Kiều Tinh Thần nhẹ nhàng lau mồ hôi má Tô An Ninh, nghi hoặc hỏi.
Tô An Ninh hì hì, "Mấy vị giám đốc công ty phiền phức, những lời vô nghĩa. Em đến đây trốn một chút."
Kiều Tinh Thần cau mày, "Họ làm khó em? Tại ? Công ty năm nay hoạt động hơn ? Sao họ vẫn cứ quấn lấy em những chuyện vô bổ?"
Nghe , mắt Tô An Ninh khẽ lóe lên, "Không ... chuyện
,