Hiện tại đối mặt với vẻ đáng thương của Sở Vũ Huân, Lục Đình Kiêu đáp mà lặng lẽ cô, đang nghĩ gì.
Cũng vì sự im lặng của mà bầu khí đột nhiên trở nên chút ngượng ngùng.
Hai cô trợ lý , ánh mắt giao tiếp lời, ai tiếp theo nên làm gì.
Có nên rời , để gian cho họ chuyện?
Hay là ở , tiếp tục giúp Sở Vũ Huân xử lý vết thương ?
Ngay khi các trợ lý đang rơi tình thế tiến thoái lưỡng nan, quản lý kịp thời bước , lên tiếng phá vỡ bầu khí kỳ lạ, và giúp họ đưa quyết định.
"Tiểu Lý, Lệ Lệ, hai em ngoài , chị việc cần hai em."
Có quản lý giúp tìm cớ, hai cô trợ lý vội vàng ngoài.
Bây giờ, trong phòng tắm rộng lớn chỉ còn Lục Đình Kiêu và Sở Vũ Huân.
Cô gái vẫn giữ vẻ đáng thương như oan ức.
Cô dậy từ bồn tắm, loạng choạng bước đến gần .
Khoảnh khắc bốn mắt chạm , Sở Vũ Huân đột nhiên yếu ớt quỳ xuống đất, đưa tay chạm tay , đôi mắt đỏ hoe đong đầy nước mắt.
"Anh Đình Kiêu, chuyện đó đúng là em sai , em dám nữa, tha thứ cho em mà..."
Ý đồ che giấu chuyện Kiều Tinh Thần là phụ nữ của tình một đêm bại lộ.
Lục Đình Kiêu tức giận, chỉ sa thải Trương Bưu mà còn trực tiếp tìm đến cô cắt đứt quan hệ.Sở Vũ Huân thể ngờ chuyện trở nên nghiêm trọng đến .
Để Lục Đình Kiêu đổi ý định, cô mới cố ý tự làm thương để dùng khổ nhục kế.
Lục Đình Kiêu hề động lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-khi-cuoi-chop-nhoang-phat-hien-chong-la-ty-phu-giau-mat-kieu-tinh-than-luc-dinh-kieu/chuong-1226-em-chet-cho-anh-xem-bay-gio-ngoai-truyen.html.]
Người đàn ông lạnh nhạt hất tay cô , khẽ nhíu mày hỏi ngược : "Mỗi cô làm sai đều dùng chiêu khổ nhục kế , thấy chán ?"
"Đình Kiêu ca ca, thể nhẫn tâm với em như ?"
Sở Vũ Huân sự chán ghét của , nước mắt lập tức rơi xuống,
"Em cũng vì thích nên mới nhất thời hồ đồ làm sai thôi mà..."
Lục Đình Kiêu dường như thấy một câu chuyện nào đó, "Năm năm thấy gặp t.a.i n.ạ.n xe , Lục gia rơi khủng hoảng kinh tế, cô vội vàng nước ngoài trốn tránh. Tôi rõ ràng ghét nhất sự lừa dối, mà cô vẫn nhiều hối cải che giấu các sự thật khác ."
Nói đến đây, khẩy đầy châm biếm: "Đây chính là tình yêu cô dành cho ."
Sở Vũ Huân lắc đầu: "Đình Kiêu ca ca, , em giải thích ."
"Không cần thiết."
Người đàn ông lạnh lùng từ chối, lạnh giọng nhấn mạnh: "Mặc dù chúng lớn lên cùng , nhưng bao giờ thích cô, chỉ coi cô như một vài bạn, thậm chí là em gái. Vì mới nhiều dung túng cô, nhưng bây giờ xem cô xứng đáng."
Nói đến đây, đổi giọng: "Từ nay về , thấy cô xuất hiện mặt nữa. Nếu cô điều thì hãy cút nhanh lên."
"Em ." Sở Vũ Huân lóc lao vòng tay , nhỏ giọng cầu xin: "Đình Kiêu ca ca, em sai , em thật sự sẽ dám nữa."
Lục Đình Kiêu chút khách khí đẩy cô , trong mắt lộ rõ vẻ ghê tởm.
Cảnh tượng đ.â.m sâu mắt Sở Vũ Huân.
Thấy Lục Đình chuẩn rời , cô nghĩ ngợi gì, trực tiếp cầm lấy cây kéo bên cạnh dí n.g.ự.c .
Giây tiếp theo, cô tức giận gào : "Đình Kiêu ca ca, nếu chịu tha thứ cho em, thì bây giờ em sẽ c.h.ế.t cho xem!"
"Tùy cô."
Lục Đình Kiêu lạnh lùng liếc cô , mặt hề chút quan tâm nào.
Nói xong, chút do dự rời .