Sau Khi Cưới Chớp Nhoáng, Phát Hiện Chồng Là Tỷ Phú Giấu Mặt - Kiều Tinh Thần & Lục Đình Kiêu - Chương 1131: Tại sao không để ý đến tôi (Ngoại truyện)

Cập nhật lúc: 2025-12-01 08:21:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Tinh Thần lúc đang ăn trứng ốp la trong đĩa.

Vừa thấy câu hỏi của Lục Đình Kiêu, cô suýt chút nữa nhịn mà trợn mắt lên trời.

Trứng ốp la ngày nào cũng ăn, bữa nào cũng ăn, ngon ?

Hơn nữa, chiên, hỏi nhiều làm gì.

Kiều Tinh Thần vẫn còn ghi hận chuyện hôm qua, để ý đến , tự ăn trứng trong đĩa.

“Kiều Tinh Thần.” Giọng đàn ông nặng hơn, dấu hiệu sắp nổi giận.

Quản gia nhận điều , vội vàng tiến lên nhắc nhở một cách thiện ý: “Thiếu phu nhân, thiếu gia đang chuyện với cô đấy. Cô mau trả lời .” “Ai?”

Kiều Tinh Thần ngẩng đầu quanh, ánh mắt lướt qua Lục Đình Kiêu nhưng như lướt qua khí, hề dừng .

Giây tiếp theo, cô với vẻ mặt vô tội với quản gia: “Ở đây chỉ hai chúng ?”

Vì lời của Kiều Tinh Thần, khí đột nhiên giảm xuống điểm đóng băng.

Quản gia sợ đến mức môi tái nhợt, vội vàng hạ thấp giọng run rẩy nhắc nhở: “Thiếu phu nhân, thiếu gia đang ở đây mà. Sao cô bỏ qua chứ?

Như thiếu gia sẽ vui .”

Khoảnh khắc chuyện , quản gia nghĩ thầm, thảo nào nãy thiếu gia nổi giận vô cớ như , thì là hai vợ chồng nhỏ cãi .

Kiều Tinh Thần với thái độ thờ ơ, nhún vai, tự dùng d.a.o dĩa cắt trứng ốp la.

Lục Đình Kiêu phụ nữ ương bướng mặt, tức đến mức ngũ tạng lục phủ đều đau. “Rắc!”

Dao dĩa phát tiếng kêu giòn tan đĩa sứ trắng.

Quản gia giật thon thót: “Thiếu gia, thiếu phu nhân cô ……………”

Quản gia vốn định tìm cách biện hộ cho Kiều Tinh Thần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-khi-cuoi-chop-nhoang-phat-hien-chong-la-ty-phu-giau-mat-kieu-tinh-than-luc-dinh-kieu/chuong-1131-tai-sao-khong-de-y-den-toi-ngoai-truyen.html.]

khi ông đầu , ánh mắt chạm ánh mắt âm u của Lục Đình Kiêu, quản gia khỏi sợ hãi im lặng, trong lòng thầm lo lắng cho Kiều Tinh Thần.

,

C.h.ế.t , thiếu gia thật sự nổi giận .

Kiều Tinh Thần hề cơn giận của Lục Đình Kiêu ảnh hưởng, ăn xong bữa sáng trong đĩa, cô uống cạn ly nước ép.

“Kiều Tinh Thần!” Giọng nghiến răng nghiến lợi của đàn ông vang lên, ngay tại chỗ mắng cô: “Cô điếc, tại để ý đến !”

Kiều Tinh Thần suýt chút nữa trợn mắt lên trời.

Tại để ý đến , chẳng lẽ trong lòng ? Làm sai còn tỏ vẻ đường hoàng, thật đáng ghét.

Kiều Tinh Thần trong lòng ngừng lẩm bẩm, bề ngoài vẫn chịu để ý đến .

Ăn no uống đủ, cô kéo ghế , dậy mỉm với quản gia:

“Hôm nay bữa trưa cần chuẩn cho nữa. Tôi ngoài, đến lúc đó sẽ tự gọi đồ ăn mang về.” “Cái ……………”

,

Quản gia ngoài, dám nhanh chóng đồng ý, mà là cẩn thận về phía thiếu gia nhà .

Lúc , sắc mặt Lục Đình Kiêu đen như đáy nồi cháy, đen kịt.

Anh thẳng thừng từ chối: “Không !”

Kiều Tinh Thần vốn định để ý đến , thấy lời lập tức phản ứng.

Cô đột nhiên về phía , giận dữ phản bác: “Ban đầu chúng , chỉ cần cùng đến dự tiệc sinh nhật của Sở Vũ Huân, đó sẽ can thiệp việc ngoài!”

Người đàn ông quả thật chuyện , nhưng cố ý giả vờ nhớ, mặt cảm xúc hủy bỏ lời hứa: “Tôi lời đó.”

“Anh!” Kiều Tinh Thần ngờ hủy lời hứa, tức đến mức lòng bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, một câu chỉnh.

Cô hít một thật sâu, cố nén cơn giận thẳng: “Tôi là sống sờ sờ, là con chim hoàng yến nuôi nhốt, gì thì , dù hôm nay nhất định ngoài.”

Loading...