Sau Khi Bị Phượng Hoàng Nam Chiếm Đoạt Gia Sản, Tôi Trọng Sinh - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-09-17 13:08:12
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh rõ hình ảnh mạng xã hội quan trọng đối với như thế nào vì mới tức giận đến mức độ như khi thấy các bình luận.

 

Người cũng tức giận kém là .

 

Sau khi hôn lễ hủy, tức giận mắng té tát Tạ Dữ.

 

Vì bố mới khỏi bệnh nặng, dám cho ông chuyện .

 

Mẹ nắm tay , nét mặt đầy ưu tư: "Vốn dĩ bố con sớm quyết định năm nay nghỉ hưu giao tập đoàn cho Tiểu Tạ quản lý thì chúng cũng yên tâm, ai ngờ loại tâm tư dơ bẩn như !"

 

"Hiện tại bố con khỏi bệnh, từng quản lý công việc kinh doanh, bên tập đoàn vẫn cần trông coi chứ."

 

"Vậy nên hôm qua nhận điện thoại của bà Đường, con gặp con trai bà xem nhé?"

 

Tôi lắc đầu: "Không . Mẹ, đừng lo lắng, công ty sẽ do con quản lý, sẽ vấn đề gì ."

 

Mẹ tán thành một cái: "Sao mà chứ, thương trường là đàn ông, con gái con đứa một một như con sẽ thiệt thòi đấy."

 

Tôi tức giận.

 

Tôi hề nghi ngờ tình yêu của , chỉ là trong tình yêu của bà, thiếu vài phần hào khí rộng lớn.

 

Tôi nắm tay bà nhẹ nhàng : "Mẹ, con niềm tin. Hình tượng của Tạ Dữ sụp đổ, bây giờ là cơ hội để đánh đổ Tạ thị."

 

"Ngoài con thì ở Giang thị ai hiểu hơn nữa ."

 

Mẹ cuối cùng cũng đồng ý.

 

Tôi nhanh chóng Giang thị trấn an nhân viên tập đoàn.

 

trong cuộc họp thường kỳ của các cấp quản lý cao cấp, vẫn ít dùng ánh mắt tò mò hoặc nghi ngờ đánh giá .

 

Doanh sản phẩm mới do phòng marketing đưa đến mấy lạc quan.

 

"Sản phẩm vốn dĩ là hợp tác với Tạ thị, chuẩn theo phân khúc cao cấp dành cho nam giới, bây giờ thì…"

 

Cô trợ lý định thôi, giám đốc phòng marketing khách sáo mở lời: "Vị Ương , chú cháu , cứ gả chồng sinh con làm bà chủ giàu ? Cứ nhất định đến xáo trộn chuyện của tập đoàn, bây giờ thì , cháu mất mặt mà chúng cũng kiếm tiền, tổn thất cháu đền bù ?"

 

Tôi liếc ông một cái.

 

Giám đốc Lưu của phòng marketing là một chẳng chút liên quan nào vẫn đang thao thao bất tuyệt giáo huấn .

 

"... Mấy hôm gọi điện cho Tiểu Tạ, trách cháu, theo thấy nhất cháu nên nhân lúc đang trong thời gian hòa giải ly hôn xuống nước một chút , phụ nữ thì dáng vẻ của phụ nữ chứ."

 

"Cút ngoài." Không đợi ông xong, lạnh lùng mở lời.

 

Giám đốc Lưu sững sờ một chút, lập tức : "Dây thần kinh nào của cô gái nhỏ đứt , thật sự nghĩ mở công ty là trò chơi trẻ con ? Cô dựa cái gì mà bảo cút?"

 

"Chỉ dựa những cái ."

 

Tôi phí lời với ông mà trực tiếp mở PPT.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-khi-bi-phuong-hoang-nam-chiem-doat-gia-san-toi-trong-sinh/chuong-4.html.]

Những bằng chứng về việc phòng marketing biển thủ công quỹ, bán bí mật thương mại cho tập đoàn Tạ thị chiếu lên màn hình một cách trần trụi.

 

Tôi lạnh lùng mở lời: "Tôi cần một lớn cậy già lên mặt chỉ trích , Giang thị cũng cần một kẻ sâu mọt như ông."

 

Tôi quét mắt các cấp quản lý xung quanh: "Xin các vị hãy nhớ lời , tập đoàn Giang thị là của gia đình họ Giang, bất kỳ liên quan nào đến Tạ thị."

 

Chiêu răn đe quả nhiên hữu dụng.

 

Các cấp quản lý đều cúi đầu đáp lời.

 

Tổng giám đốc Lưu thấy ai giúp , tức đến mặt đỏ gay liền đập bàn dậy: “Tôi là do bố cô mời về, cô tư cách gì mà sa thải !”

 

“Đừng tưởng làm tổng giám đốc thì sợ cô, cũng chỉ là loại đàn bà dựa dẫm đàn ông thôi!”

 

Giọng trầm thấp già dặn đột nhiên truyền đến từ bên ngoài cửa.

 

“Vậy tư cách ?”

 

“Bố?” Tôi giật kêu lên một tiếng, bố xe lăn đẩy .

 

Ông mới khỏi bệnh nặng nên mặt vẫn còn chút hồng hào bất thường.

 

Tổng giám đốc Lưu lập tức im bặt: “Anh họ, ý đó.”

 

“Tôi với Vị Ương chỉ đùa thôi mà, đừng để trong lòng, Vị Ương, đúng cháu?”

 

Tôi thèm để ý đến ông .

 

Còn bố chỉ phẩy tay: “Thông báo sa thải và tiền bồi thường sẽ gửi đến trong hai ngày tới.”

 

Tổng giám đốc Lưu mấy vệ sĩ lôi ngoài.

 

Tôi bố , nhỏ: “Con tự lo , bố cứ yên tâm.”

 

Mẹ thở dài: “Làm bố nào mà lo cho con cái?”

 

Bố cũng : “Đã lo hai mươi mấy năm , quen .”

 

Hốc mắt bỗng dưng cay xè.

 

Kiếp một xác hai mạng, thực sự chỉ bố .

 

Tạ Dữ tự xưng quá đau buồn, cần dùng thuốc an thần mới ngủ , thậm chí chịu tham dự tang lễ của .

 

Bố canh giữ linh đường của .

 

Mẹ phát hiện ca phẫu thuật vấn đề, tìm đến bệnh viện đòi lời giải thích.

 

Bị của Tạ Dữ phát hiện, Tống Uyển Uyển khuyên Tạ Dữ diệt cỏ tận gốc.

 

Bọn chúng dùng một mồi lửa đốt cháy linh đường của , cũng thiêu c.h.ế.t bố luôn.

 

Loading...