Cố Yến Khanh  bên cạnh, sắc mặt xanh xám, khó coi  thể tả.
"Giang Vãn, em còn   hổ ? Đây là vụ ly hôn, em tưởng là chuyện gì vui vẻ ?" Hắn   nhịn  châm chọc.
Tôi  đầu   , lạnh lùng : "Chỉ cần ly hôn  với ,  hổ là gì? Hơn nữa ly hôn với  là chuyện vui mà! Ồn ào náo nhiệt  gì sai?"
"..." Cố Yến Khanh tức đến nghiến răng.
Phiên tòa bắt đầu, hai bên luật sư và đương sự  lượt  phòng xử.
Đằng  , đoàn   bạn bè vẫn hô: "Giang tiểu thư cố lên!"
Quả thật, cảnh tượng    hổ.
Vào phòng xử  yên vị, thư ký  tất thủ tục, chánh án tuyên bố khai mạc phiên tòa.
Trong giai đoạn tranh luận tại tòa,  khi luật sư của  trình bày yêu cầu, luật sư của Cố Yến Khanh bắt đầu bác bỏ từng điểm một,     ý "hợp tác".
Luật sư cúi đầu thì thầm với : "Cô   rằng...  cáo sẽ hợp tác ?  thái độ của họ  kiên quyết khẳng định tình cảm vợ chồng  tan vỡ, thẩm phán   thể sẽ  về phía họ, và chúng   chờ phiên tòa xét xử  hai..."
Phiên tòa thứ hai ít nhất  chờ sáu tháng.
   thể chờ thêm dù chỉ một ngày.
Tôi  quan tâm đến trật tự phiên tòa, trực tiếp ngắt lời luật sư của Cố Yến Khanh, giơ tay  dậy : "Thưa quý tòa,  đột nhiên cảm thấy  khỏe, xin phép  nghỉ giải lao vài phút."
"Được, chúng  sẽ nghỉ mười phút, mười phút  tiếp tục phiên tòa."
"Cảm ơn quý tòa."
Tôi bước  khỏi vị trí nguyên đơn, khi  ngang qua bàn  cáo,  khẽ : "Cố Yến Khanh,   ngoài một chút."
Hắn mặt lạnh như băng, vẻ mặt vô cùng khó chịu,  dậy  theo .
Ra khỏi phòng xử án,  lấy điện thoại   mặt , hỏi: "Anh nhất định  ép  nộp bằng chứng tội phạm của Cố Ngữ Điềm cho cảnh sát, đẩy em gái   tù ?"
Cố Yến Khanh  chằm chằm  điện thoại của , miệng  mấp máy, dường như vẫn còn do dự.
Tôi  thể tin ,  thực sự  thể bỏ rơi em gái ruột của .
Trong lòng  dâng lên cảm giác bất an, lo sợ rằng hôm nay sẽ  thể  phán quyết.
Đột nhiên, Lê Thanh Lan vội vã chạy tới, mặt mày lo lắng: "Hai đứa    ngoài? Đã kết thúc  ? Đã ly hôn ? Giang Vãn, mày  xóa đoạn video đó ngay!"
Nhìn thấy  chồng cũ của , trong lòng tuyệt vọng của  bỗng chốc  trỗi dậy hy vọng.
"Cố phu nhân, bà nên khuyên con trai  ,  định đẩy con gái bà  tù đấy." Tôi  với Lê Thanh Lan, ánh mắt liếc  Cố Yến Khanh đầy châm biếm.
"Cái gì?" Lê Thanh Lan sững ,  sang  con trai với vẻ mặt  hiểu, "Vụ kiện  kết thúc? Vậy hai   ngoài làm gì?"
"Con trai bà  chịu hợp tác,  xin nghỉ giải lao để  chuyện  với ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-khi-bi-phan-boi-truc-ma-tong-tai-doat-lai-toi/chuong-134.html.]
"Không hợp tác?" Lê Thanh Lan  con trai, sắc mặt lập tức trở nên giận dữ và thất vọng. "Yến Khanh, con thật là mê ! Đến em gái ruột của con cũng  quan tâm nữa ? Con  , Điềm Điềm  mới cắt tay trong bệnh viện, may mà phát hiện kịp thời, bác sĩ  cấp cứu ngay! Nếu , bây giờ    tiễn đứa con gái của  ! Trời ơi... Tôi  tạo  nghiệp chướng gì mà con trai bất hiếu, con gái  gặp họa..."
Lê Thanh Lan    đ.ấ.m n.g.ự.c tự trách, gào  thảm thiết,    còn vẻ cao quý của một bà chủ gia tộc.
Trong lòng  giật ,  thể tin rằng Cố Ngữ Điềm   can đảm tự sát.
Còn Cố Yến Khanh cũng  lời của   làm cho hoảng hốt, vội vàng đỡ lấy Lê Thanh Lan.
"Mẹ? Mẹ  gì? Điềm Điềm tự cắt tay?"
Hai  họ  chuyện khá lớn tiếng, những   quen đang đợi  bên ngoài để "cổ vũ"  thấy, lập tức xúm .
"Cố phu nhân, con gái bà  ? Tại   tự cắt tay?"
" ... Có  vì thất tình,  đàn ông bỏ rơi ?"
Những vị phu nhân lớn tuổi  dù là quý tộc nhưng vẫn  bỏ  tính tò mò, thi  hỏi han.
Vụ bê bối của Cố Ngữ Điềm   gia tộc họ Cố phong tỏa, bên ngoài vẫn  .
 giờ  hai  con Cố gia làm ầm lên,  giấu cũng khó.
Tôi  Cố Yến Khanh, nhắc khẽ: "Nếu    danh tiếng gia tộc họ Cố  tổn hại,   em gái   tù, thì đừng chống đối nữa!"
Cố Yến Khanh vẫn đang đỡ Lê Thanh Lan,      , trong lòng vẫn đang giằng co.
"Yến Khanh, con   quỳ xuống cầu xin con ? Con ly hôn với cô  ! Mau lên! Nếu   sẽ  nhận con nữa!"
Lê Thanh Lan nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Yến Khanh,     lệnh.
Những bà quý tộc  vẫn đang bàn tán xôn xao, dĩ nhiên cũng   an ủi Lê Thanh Lan.
Chỉ là an ủi chỉ là cái cớ, thỏa mãn sự tò mò mới là mục đích chính.
Cố Yến Khanh mặt mày nhăn nhó, dường như vẫn còn do dự.
Tôi  lắc lắc điện thoại nhắc nhở: "Nếu  kiên quyết  ly hôn,  sẽ gọi 110 ngay bây giờ."
Vừa dứt lời,   bấm  "1".
Đột nhiên, Lê Thanh Lan chân mềm nhũn, như  ngã quỵ xuống  mặt Cố Yến Khanh,  chỉ khiến  giật , mà những bà quý tộc  cũng hốt hoảng kêu lên "ối giời".
"Cố công tử,  thật là tội đồ! Mẹ già quỳ lạy con trai!"
"Cố phu nhân, Giang Vãn  làm gì khiến bà căm ghét đến ? Ép con trai ly hôn với cô ."
"Ôi trời, nếu   con dâu như Giang Vãn, chắc mừng đến mất ngủ, nhà các  thật là   phúc."
"Theo  , các  nên—"
"Im miệng!" Những lời bàn tán ồn ào của họ như đổ thêm dầu  lửa, khiến Cố Yến Khanh nổi giận đùng đùng, hét lên một tiếng.
Cả phòng lập tức im phăng phắc.