Sa Lưới - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:56:41
Lượt xem: 1
Tôi là một tiểu thư nhà giàu chính hiệu.
Sống trong nhung lụa từ nhỏ, nhưng thích khoa trương.
Trong khi bạn bè đồng trang lứa thoải mái vung tiền mua sắm túi xách hàng hiệu, cực kì hài lòng với cuộc sống giản dị của .
"Khanh Khanh , lời ba, về nhà "
Tôi là giáo viên tiểu học, nhưng nơi công tác là một hòn đảo tít tắp ngoài khơi xa.
Điều kiện sinh hoạt vô cùng tệ, thế nhưng vì yêu thương lũ trẻ, bám trụ ở đây cũng ngót nghét hai năm ròng.
"Ba , con thích công việc . Việc ở nhà Khải, sẽ lo chu hơn con"
Ba Chúc siết chặt ống , cuối cùng bất lực, thở dài một tiếng.
"Hết tháng mười hai con trở về, ba nhiều"
Nói bố lạnh lùng cúp máy, đầu dây bên chỉ tiếng tút tút kéo dài.
Sóng vỗ bờ biển ào ạt, hệt như đang dội mạnh lồng n.g.ự.c .
"Cô Khanh ơi, con hiểu bài "
Một bàn tay nhỏ nhắn khẽ giật lấy gấu áo , động tác rụt rè khiến bật .
Tôi cúi xuống mầm non mắt, đôi môi chu như sắp tới nơi
"Bạn Kiệt giảng cho con , còn con học dốt nữa"
Xem chừng đứa trẻ coi trọng lời của khác.
Tôi nhẹ nhàng xoa đầu Ái Ái "Vậy để cô giảng cho con, chịu ?"
Hai mắt nó lập tức sáng rỡ, reo hò hệt như cho kẹo "Hoan hô, cô Khanh là tuyệt vời nhất"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sa-luoi-nupa/chuong-1.html.]
Sau đó cẩn thận lấy giấy bút từ trong cặp , tóm tắt bài toán lên đó.
"Chỗ , con làm phép tính nhân , đó..."
Ái Ái chăm chú lắng , nghiêm túc trông khác gì bà cụ non, thỉnh thoảng gật gật đầu.
Chỉ một lát , cô bé nhanh chóng tính đáp án của bài toán vận dụng cao, thích thú tít mắt.
"Ước gì cô Khanh sẽ ở mãi đảo với Ái Ái"
Tôi thấy khó hiểu, nhưng cũng truy cứu thêm, chỉ nhẹ nhàng xoa đầu cô bé
"Cô cũng nỡ rời xa Ái Ái "
Con bé khoái chí tít mắt, cái miệng liến thoắng như lên dây cót
"Vậy nếu cô Khanh lấy chú của Ái Ái, Ái Ái sẽ thấy cô Khanh mỗi ngày "
Tôi đơ một lúc lâu.
Trẻ con thời nay đúng là lớn nhanh thật, chuyện gì cũng .
Tôi xem lời của con bé trọng lượng, nửa đùa nửa thật đáp
"Tiêu chuẩn của cô cao lắm, liệu chú của Ái Ái đáp ứng ?"
Con bé , tưởng rằng thật sự hứng thú, liền hắng giọng, vỗ n.g.ự.c vài cái.
"E hèm"
"Đẹp trai, kho/ai to, lên phòng khách, xuống phòng bếp"
Tôi: "..."