Rừng dụ Cá - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-11-27 12:00:11
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
15
Tôi lén liếc “Thần Tài sống” bên cạnh, là kiếm thêm hai mươi triệu từ ?
Đôi môi mỏng mím chặt, đường quai hàm sắc sảo, ngay cả yết hầu cũng gợi cảm như . Nhớ dáng vẻ quấn khăn tắm lúc nãy, hối hận đến xanh cả ruột.
Tôi thấy khát nước. Ánh mắt rơi khuôn mặt cấm d.ụ.c nhạt nhẽo của . Lẽ nào sắp bước trạng thái bình thản ham ? Tôi chút nghi ngờ, là đoán sai?
Trai đơn gái chiếc, là đêm khuya thanh vắng. Không nên xảy chút chuyện gì ? Sao bình tĩnh thế? Là eo đủ nhỏ, n.g.ự.c đủ to? Đàn ông con trai, cho đùa giỡn một chút thì mất mát gì nào.
Tôi buồn bực vui, quyết định làm một ván LOL cho đỡ ngứa ngáy tay chân. Chỉ sự g.i.ế.t chóc vô tận mới thể bình trái tim xao động . Cách đ.á.n.h của hèn, chọn Doanh Chính – một tướng tay dài.
Cũng do đen đủi mà bên thằng chơi bẩn, cứ nhắm mà g.i.ế.t. Mẹ nó, game để g.i.ế.t chóc chứ để hành hạ!
[Thằng Lan Lăng Vương ngu ngốc , bao nhiêu g.i.ế.t cứ nhè tao?]
Muốn dán sát Tiểu Kiều: [Tiểu Kiều xảo quyệt dám giả làm hoàng đế.]
Được, lắm, chỉ hươu bảo ngựa chính là mày đấy. Tôi nó đuổi chạy khắp bản đồ.
Đồng đội lên tiếng: [Doanh Chính, mày đầy m.á.u chạy cái gì?]
Hỗ trợ (Support) lên tiếng bênh : [Anh là hoàng đế, làm gì thì làm.]
Trẫm long tâm đại duyệt: [Lát nữa phát tất đen cho cưng.]
Nghe thấy tất đen, đồng đội lập tức tỉnh táo hẳn.
Xạ thủ: [Tôn Sách, ăn bùa xanh .]
[Lười đánh, ăn .]
[Tôi là Marco, dùng đến.]
Rừng vui: [Không dùng đến thì để đó cho tao!!!]
...
Thua liền mấy ván, càng thêm bùng nổ, gần như nhảy dựng lên c.h.ử.i thề. Ngu Sâm day day sống mũi: “Vừa gà thích chơi.”
Tôi vặn vẹo : “Cút cho bà.”
“Đưa đây.” Hắn xòe tay về phía : “Tôi báo thù cho em.”
Tôi thích chơi game, ít nhiều cũng chút “máu” hùng. Câu “báo thù cho em” của khiến cảm động một chút xíu. Tôi ngạc nhiên, dù ván cũng vô phương cứu chữa, cũng hết hứng chơi tiếp liền đưa điện thoại cho : “Anh cũng chơi game ?”
“Đừng chuyện, xem thể hiện.”
“...”
Không làm màu thì c.h.ế.t ? Hắn vẫn tiếp tục phong cách hèn hạ quen thuộc của , chọn Bách Lý Thủ Ước. Nhà lính vỡ, nổ nhà chính chỉ là chuyện phút mốt.
Tôi rót cho cốc nước, thì thấy “Siêu thần” (Legendary) . Không chứ, chúng chơi cùng một game ?
“Anh b.ắ.n chuẩn quá, mau b.ắ.n !” Tôi hưng phấn vỗ vai .
Khóe miệng Ngu Sâm cong lên, ngón tay lướt nhanh, thế mà lấy Pentakill (g.i.ế.c 5 mạng liên tiếp) – thứ mà chơi sáu năm từng sờ tới .
“Ngu Sâm, giỏi quá!” Tôi tiếc lời khen ngợi. Trên màn hình đồng đội cũng điên cuồng khen ngợi.
Hắn đưa trả điện thoại cho , hỏi: “Biết Khổng T.ử gì với đồ thứ 3001 của ông ?”
Tôi ngơ ngác: “?”
Hắn nhếch mép: “Không nhận đồ !”
Tôi ngẩn vài giây mới nhớ , Khổng T.ử ba ngàn tử. Đáng ghét, để làm màu thành công !
16
“Anh làm màu thì c.h.ế.t ?”
Tôi đưa tay định véo , nào ngờ nắm cổ tay kéo mạnh lòng. Hắn chằm chằm, tình ý trong đáy mắt chút che giấu. Tôi đến mức tim đập thình thịch. Khi giả vờ nữa, theo bản năng chạy trốn.
Bàn tay lưng siết chặt, thì thầm bên tai : “Tiểu Kim Ngư, em đùa giỡn ?”
Tôi câu bất ngờ làm cho choáng váng. Có một loại cảm xúc khó tả, giống như nước sôi sùng sục, chỉ chờ trào . Tôi ngẩng đầu, nữa bắt gặp khuôn mặt điển trai của . Hình như , định lực của luôn bằng .
Tôi nuốt nước miếng, giọng run: “Hôn một cái mười ngàn, bây giờ còn tính ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/rung-du-ca/chuong-6.html.]
“Tính.”
“Có điều qua loa quá thì .”
Tôi đẩy ngã xuống ghế sofa, thẳng lưng quỳ một bên , cúi xuống hôn: “Vậy làm hai mươi triệu .”
Không là nhịp tim của ai đang đập mạnh dữ dội. Môi răng quấn quýt, nụ hôn hung mãnh lạ thường.
“Đủ... đủ ...”
“Vẫn đủ, hôn đến phá sản ? Tôi nhiều tiền.”
Tôi hôn đến mức đầu óc trống rỗng, ngay cả khi bế lên giường lúc nào cũng . Ngay lúc định đè lên , như bệnh sắp c.h.ế.t bỗng bật dậy: “Thầy bói xem cho ...”
Hắn khẽ một tiếng, động tác tay vẫn dừng .
“Tôi là trai tân.”
“Sao tin ?”
“Không tin thì chứng minh cho em xem...”
Vốn dĩ tưởng cái chứng minh . Ai ngờ Ngu Sâm “vô dụng” đến thế. Mới vài phút, ...
Hắn dám ngẩng đầu, vùi mặt c.ắ.n nhẹ xương quai xanh của : “Bây giờ tin chứ...”
Tôi phì : “Cho một cơ hội chứng minh bản .”
17
Hôm , Ngu Sâm vớt đang đau lưng mỏi eo dậy. Việc đầu tiên làm chính là trả hết nợ cho .
“Tiểu Kim Ngư, cái xưởng đối với em quan trọng nhỉ. Nếu với sự hung dữ của em, thể để bố em lừa .”
Tôi trả lời trong cơn mớ ngủ, đến ngủ còn chẳng ngon thì lấy tâm trí mà nghĩ chuyện khác.
“Ừm, đây là ông ngoại để cho em, niềm tưởng niệm duy nhất của em đấy.”
Hắn đau lòng ôm chặt : “Sau , giúp em gây dựng nó.”
“Thế thì cảm ơn .”
“Ngu Sâm, nhỡ hôm đó em giao đồ ăn cho thì ?”
“Em sẽ .”
“Kể cả em , cũng cách khác để em đến tìm .”
Đầu ngứa, hình như sắp mọc mấy thứ kỳ kỳ quái quái .
“Anh ủ mưu lâu lắm ?”
“Ừ, từ cái đầu tiên khi thấy em.”
Hắn cứ thế thừa nhận một cách tỉnh bơ như thế ?
“Tiểu Kim Ngư, cho em phương thức liên lạc ? Tại khi xảy chuyện em tìm ?”
Thôi xong, nhớ hôm đó hôn trán , hình như đưa cho thứ gì đó. Tôi cũng chẳng thèm mag vứt luôn.
Giọng điệu trở nên nguy hiểm: “Không em vứt chứ?”
“Ahihi, thông minh thật đấy.”
“Tối về xử lý em , đừng tưởng khen thì sẽ tha cho em.”
...
“Tiểu Kim Ngư, đưa em nước ngoài bắt hai đàn ông nhé.”
Tôi xua tay: “Thôi bỏ , suốt ngày đ.á.n.h bọn họ cũng mệt não lắm. Còn thằng em trai em, động một tí là quỳ xuống, chẳng giống đàn ông tí nào.”
“...”
Tuy bọn họ thương , nhưng thương .
Tôi từng nghĩ sẽ kết cục hạnh phúc với đối thủ “một mất một còn” năm xưa.
Vào lúc cuộc đời đen tối nhất, vượt qua núi sông, thắp lên cho ngọn lửa hy vọng.
Cuộc đời là đủ , hơn thua làm gì nữa cho mệt .