Rừng dụ Cá - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-27 11:59:26
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

9

Ngu Sâm cởi giày , kiểm tra một lượt, lông mày nhíu chặt. 

“Em cũng giỏi chịu đựng thật, phồng rộp vỡ cả kêu tiếng nào.” Sau đó vứt giày của : “Đừng nữa.” 

“Thế kiểu gì?”

Hắn xổm xuống mặt , ánh chiều tà khéo xuyên qua bóng cây chiếu lên

“Lên đây, cõng em về nhà bôi thuốc.”

Chắc chắn là ánh hoàng hôn quá đỗi dịu dàng, khiến góc nghiêng của trở nên cao quý và bình yên, ngay cả gió chiều cũng trở nên lưu luyến. Tim lỡ một nhịp, ngoan ngoãn lên lưng . Hắn vững.

“Không mới cho em một triệu ? Sao khiến bản nông nỗi ?”

Tôi buồn bực : “Ngân hàng trừ nợ .” 

“Bố em c.h.ế.t , đến lượt em trả nợ?”

Hắn nhắc đến chuyện thì thôi, nhắc đến là tức ngứa răng. 

“Cái lão già hổ đó khi phá sản, chuyển biệt thự cho ông bà nội , sắp xếp thỏa cho nhân tình, ngay cả cô dì chú bác bảy đời cũng sắp xếp đường lui, mang theo mấy triệu tiền mặt và con trai cưng chuồn nước ngoài .” 

“Duy chỉ ! Bị lừa tiếp quản một cái xưởng điện t.ử rỗng tuếch, còn gánh nợ hai mươi triệu.”

Ngu Sâm cũng cạn lời: “Em là nhặt từ thùng rác về ?” 

“Tôi cũng thấy nghi ngờ đấy. Trong giới ai mà cái lão già đó từ nhỏ ưa . Thấy sinh con gái, ông lập tức mang về một đứa con riêng để chọc tức, khiến bỏ . Đứa con riêng thì ngày nào cũng nhét gián phòng , còn đòi tranh gia sản với . Ông bà nội thì trọng nam khinh nữ, suốt ngày sai bảo, mắng là đồ lỗ vốn. Đừng từng là thiên kim hào môn, thật luôn sống những ngày tháng thê thảm, còn bằng heo chó.”

Nói đến đây, thực sự thấy tủi . Dựa mà họ đối xử với như .

“Thảm thật đấy.” Ngu Sâm cảm thán: “Có điều, phiên bản em kể sai sai nhỉ. Sao em suốt ngày cầm chổi lông gà đ.á.n.h bố em chạy trối c.h.ế.t.”

“Ông bà nội em can ngăn cũng em đập cho u đầu, cuối cùng trốn về quê.”

“Còn đứa em trai ngày nào cũng em lập quy củ bắt quỳ, còn rửa chân cho em.”

Tôi nín thở, vội lau vài giọt nước mắt cá sấu, cãi chớp mắt: “Anh tin đồn ở thế. Rõ ràng là bố tay , chỉ phòng vệ quá đáng thôi.”

“Ồ. Bố em còn đ.á.n.h em?”

“Ừm, đ.á.n.h t.h.ả.m lắm.”

“Thế ông đ.á.n.h em t.h.ả.m nhất là lúc nào?”

“Lúc còn trong bụng ...”

10

Về đến nhà, Ngu Sâm xử lý nốt bọng nước ở chân cho , động tác bôi t.h.u.ố.c vô cùng cẩn thận. Xong xuôi, ném cho một đôi dép lê nam: “Đi tạm cái .”

“Xấu quá, dép nữ ?”

“Tôi độc từ trong trứng nước, nhà lấy dép nữ?”

Khoảnh khắc , rõ là cảm giác gì, chỉ bỗng thở phào nhẹ nhõm. Tôi vờ như vô tình hỏi: “Anh trông cũng tệ, nhiều tiền, tìm đối tượng thế?”

Bên cạnh bỗng truyền đến nhiệt nóng hổi. Hắn đột ngột ghé sát , thở ấm áp phả thẳng mặt : “Đây chẳng là nhờ ơn em ban tặng , nhà thơ du mục trời đánh?”

Trong nháy mắt, hormone nam tính nồng đậm bao trùm lấy , khiến cánh tay nổi một tầng da gà. Tôi chột sờ mũi: “Liên quan gì đến ?”

Hắn càng dựa càng gần, chóp mũi suýt chạm mũi : “Nhớ cho kỹ xem, em tung tin đồn về như thế nào.”

Bốn mắt , bầu khí mờ ám lên đến đỉnh điểm. Ngay lúc tưởng định làm gì đó thì rút lui. Chậc, cũng ai sợ ai . Tôi thẳng , để dòng suy nghĩ trôi về quá khứ.

Trí nhớ của vốn lắm, thù thường báo ngay trong đêm, bởi sợ để đến hôm sẽ quên mất.

Hình như Ngu Sâm chuyển đến trường hồi lớp 11. Ngay ngày đầu tiên, gây chấn động nhỏ. Cùng một bộ đồng phục nhưng khoác lên toát cảm giác thiếu niên vô song. Mặt , da trắng, thần thái lạnh lùng kiêu ngạo pha chút lười biếng, bắt mắt xa cách, làm đám thiếu nữ mới lớn mê mệt đến cuồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/rung-du-ca/chuong-4.html.]

trong mắt , tên chỉ là kẻ giỏi “làm màu”. Toàn toát khí chất của ông vua làm màu. 

Hồi đó là trùm trường 1, ghét nhất đứa nào làm màu hơn , nên ngang dọc đều ưa . Quan trọng là còn năm bảy lượt cố ý chọc ghẹo . Đối đầu trực diện vài , tố chất hơn, bại trận nhiều nên đành bỏ .

Bọn đàn em thấy gai mắt nên lấy danh nghĩa của gây khó dễ cho khắp nơi.

Bước ngoặt xảy một đêm mưa. 

Giáo viên gọi điện bảo bắt thằng em trai trời đ.á.n.h trèo tường trốn chơi net. Vừa khéo gặp Ngu Sâm đang mấy em gái dân chơi ngoài trường quấn lấy. Cặp sách rơi trong bùn, sách vở vung vãi đầy đất, đồng phục kéo lệch, thế mà vẫn trong mưa với vẻ mặt đầy kiêu ngạo.

“Ngu Sâm, đừng bướng bỉnh, cô cả của chúng em mời uống cốc nước nóng.”

“Hừ, cô cả nào?”

“Cô cả Kim.”

“Kim Đa Du?”

Vốn dĩ định giả vờ thấy nhưng đột nhiên thấy tên . Quái lạ, mời uống nước nóng nhỉ?

11

Tôi kiên nhẫn nép ở góc tường thêm chút nữa. Mấy ả dân chơi nhao nhao: “Anh bảo là ai thì là đó.”

Rồi còn thốt mấy câu sến súa kiểu: “Đánh là tình, mắng là yêu.”

“Ồ? Các cô chắc chứ?”

“Đương nhiên.”

Ngu Sâm đột nhiên cử động, xuống nhặt cặp sách, vọng : “Kim Đa Du, còn mau đây.”

Bị phát hiện ? Tôi cầm ô bước , mấy cô em dân chơi đều ngớ . Chắc họ ngờ tùy tiện bịa cái cớ gặp ngay chính chủ. Nhà họ Kim hô mưa gọi gió ở Nam Thành, dạng côn đồ đường phố chọc .

Tôi lạnh lẽo, mấy ả sợ mất mật chạy biến: “Cô cả, xin .”

Ngu Sâm tiêu sái vung cái cặp sách ướt sũng lưng, về phía , đưa tay giật lấy chiếc ô: “Đi thôi, mời uống nước nóng ?”

“Không chuyện đó.”

“Ngại ?”

Tức thật, đang định phản bác thì cảm nhận ngón tay lạnh buốt của . Ngón tay móc ngón tay , giống như đang ngoéo tay hứa hẹn. Hắn đầy ẩn ý: “Đánh là tình, mắng là yêu ?”

“Sự tự tin đại của link mua ? Tôi mua chung một phần.”

“Dự phòng ?”

Cơn mưa đêm đó còn lớn hơn cả hôm Y Bình (trong Tân Dòng Sông Ly Biệt) đánh. Ô của cướp mất, đành bất lực chung một chiếc với , hai càng lúc càng dựa gần .

Hôm , ảnh hai đứa ướt sũng dính sát chễm chệ confession của trường. Tôi vu oan thành “lấy danh nghĩa yêu thầm để bắt nạt”. Rõ ràng là lén lút hẹn hò, thế mà đồn thành ngày nào cũng bắt nạt .

Hắn cũng chẳng thèm mặt giải thích, ngược còn hỏi : “Chẳng lẽ ?”

Được, lắm, nhớ . Danh tiếng của bắt đầu nát bét từ lúc đó. Rõ ràng cứu , cứu vớt sự trong trắng của , thế mà bảo bắt nạt ?

Mười tám tuổi là độ tuổi bốc đồng, bôi đen nuốt trôi cục tức .

“Thứ bẩn thỉu đừng dính bà. Hồi nhỏ xem bói , chỉ trai tân mới mang may mắn cho .”

“Hắn cũng xứng ?”

Sau một tràng bóng gió, bắt đầu tung đủ loại tin đồn về . Bất kể tin nào về , dù đúng sai thì qua miệng đều thành tin vịt hết.

“Không .”

“Nhỏ lắm ?”

“Xác suất ‘ cao.”

Trong chốc lát, đám con gái đồng loạt mất hứng thú với , ngay cả muỗi cái cũng chẳng buồn đốt. Kết cục là cả hai chúng đều chẳng còn tiếng tăm gì. Sau đó chuyển trường, còn nước ngoài.

Loading...