Rắc Bột Ngứa Vào Áo Chiến Của Tra Nam - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-12-07 19:21:23
Lượt xem: 91

Nhóm bạn của bạn trai hình như hoan nghênh , tháng nào cũng bỏ rơi để du lịch.

Lúc trở về, quần lót của vương vãi chiếc hoa tai tua rua của cô gái đó, nhưng bảo đó chỉ là tình bạn trong sáng.

Tôi làm ầm ĩ, chỉ lặng lẽ rắc đầy bột ngứa đống đ//ồ l//ót tì//nh thú mà lén lút cất giấu.

Sau đó, khi cả bọn đang gào thét t.h.ả.m thiết.

Tôi bật live stream trong nhóm chat gia đình và bạn bè.

Khi bạn trai Trương Thạc tắm.

Tôi mở chiếc vali mà mang về chuyến du lịch.

Thoạt , quả thật gì bất thường.

Tôi tự nghĩ quá nhiều, dù thì nhóm bạn bốn bọn họ cũng quen nhiều năm.

Theo lời Trương Thạc: "Chúng em ruột thịt khác cha khác , nếu yêu thì yêu từ lâu ."

Trong lúc sắp xếp quần áo trong vali, một vật nhỏ đ.â.m lòng bàn tay .

Hóa là một chiếc hoa tai.

Một chiếc hoa tai tua rua màu hồng rực rỡ, móc ngay ở vị trí riêng tư phía chiếc quần l//ót của Trương Thạc.

Trương Thạc nhanh chóng quấn khăn tắm bước , liếc mắt một cái thấy chiếc hoa tai trong tay .

Anh kinh ngạc lao đến:

"Ê, đây chẳng hoa tai của Trân Trân ? Sao ở chỗ em?"

Đáng lẽ giả vờ đó là hoa tai của chứ?

Anh thẳng thừng thừa nhận ?

thèm diễn kịch nữa .

Tôi dứt khoát hỏi thẳng:

"Hoa tai của treo quần l//ót của , ?"

Trương Thạc cúi đầu lau tóc, vài giây mới đáp:

"Bình thường mà, mấy ngày đó hành lý của chất đống , chắc là rơi vô tình móc ."

Tôi lạnh:

"Vậy thì quen thuộc đồ của cô thật đấy, chắc bình thường ít chằm chằm nhỉ?"

Trương Thạc vẫn bình tĩnh:

"Chiếc hoa tai đó của cô cứ leng keng leng keng, chú ý cũng khó."

nhớ đến những chiếc áo trễ vai mà Trân Trân thích mặc nhất, cùng với vẻ mờ ám khi chiếc hoa tai tua rua lướt qua bờ vai nõn nà của cô .

Trương Thạc tiện tay đóng vali đặt sang một bên, cầm điện thoại lên xem tin nhắn.

Anh với :

"Trân Trân bảo tối mai chúng ăn thử quán thịt nướng hot mạng mới mở, em ?"

Tôi gật đầu.

Đi chứ, tại .

Vì cái từ "chúng " và "em" bao giờ đổi trong lời của Trương Thạc, vì vết son môi rực rỡ và mùi nước hoa quyến rũ vương chiếc hoa tai đang treo lủng lẳng ở quần lót , nhất định .

Khi và Trương Thạc đến quán thịt nướng, Trân Trân cùng hai đàn ông khác trong nhóm bạn đang trò chuyện vui vẻ.

Bốn họ tự xưng là thanh mai trúc mã, là những bạn chứng kiến cảnh chia tay của .

Thấy đến, Trân Trân ho khan hai tiếng, khí đột ngột im lặng.

Lại trò nữa.

Cứ như thể làm mất hứng .

Trân Trân cố ý đổi chỗ, ngay cạnh Trương Thạc, thản nhiên khoác tay qua cổ :

"Sóc , dẫn theo gia quyến mà một tiếng nào, phạt ba ly nhé."

Nói nghiêng đầu :

"Chị dâu đừng lo, tửu lượng của Trương Thạc rõ nhất, nhưng mà mấy đứa bọn quen chơi kiểu , chị chắc để bụng chứ?"

Tôi như , đưa chiếc hoa tai tua rua mà nắm chặt suốt quãng đường .

Trân Trân vô cùng ngạc nhiên:

"Ôi, ở chỗ chị? Em còn đang định bảo Trương Thạc mua một đôi y hệt cho em nữa chứ."

Tôi cố nén sự khó chịu:

"Tại là Trương Thạc cùng? Việc chẳng nên rủ bạn con gái cùng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/rac-bot-ngua-vao-ao-chien-cua-tra-nam/chuong-1.html.]

Trân Trân dùng bờ vai nõn nà của khẽ va Trương Thạc, che miệng :

"Tôi và Trương Thạc hồi đó suýt chút nữa là định cả chuyện cưới xin , dễ sai bảo hơn cả mấy đứa bạn của . Chiếc hoa tai tua rua mua cùng hồi đầu tháng đấy. Để tìm chiếc hoa tai tôn lên vẻ của nhất, hai đứa suýt chút nữa là lái xe khỏi tỉnh luôn."

Tôi nắm chặt lòng bàn tay, giờ mới hiểu tại móc hoa tai quần l//ót .

Thì là chờ ở đây.

Nếu hôm nay hỏi, sẽ chịu đựng ấm ức một .

nếu hỏi , cô càng tươi mà khoe khoang sự mật giữa hai .

Nghĩ đến đó, sắc mặt khỏi lạnh .

Trương Thạc kéo cổ tay , ý bảo một cái.

Tôi hất tay :

"Đầu tháng mà Trân Trân , là ngày lừa công tác với sếp ?"

"Trương Thạc, một Trân Trân thôi khiến xoay vòng vòng , còn yêu đương lừa gạt làm gì?"

Trương Thạc cảm thấy mất mặt, đầu trách Trân Trân:

"Nhắc chuyện làm gì? Lần làm nũng cũng nữa ."

Trong chốc lát, ai gì.

Không khí càng lúc càng khó xử.

Ba đàn ông với ánh mắt thiện cảm.

Trân Trân đột nhiên cầm cốc bia lớn lên, uống ừng ực hết nửa cốc.

Bia tràn ngoài nhiều hơn là uống .

Bia chảy dọc cằm cô xuống ngực, làm ướt một mảng thịt ở ngực.

ưỡn ngực, mắt đỏ hoe :

"Chị dâu, là tại chuyện làm chị giận, chị đừng trách Trương Thạc. Chúng vẫn luôn thiết như thế , ngờ chị chấp nhận ."

Chưa kịp để lên tiếng, cô kéo tay áo Trương Thạc, nước mắt lã chã rơi:

"Tôi vẫn trưởng thành, đủ chín chắn. Tôi luôn ở bên cạnh các , đó là lúc vui vẻ và hạnh phúc nhất, các đừng bỏ rơi ghét bỏ nhé?"

Tôi kịp rùng vì những lời lẽ sến sẩm đó.

Thì cô bĩu môi, úp mặt xuống bàn nướng thút thít, bờ vai nõn nà run lên từng hồi, khiến cả bàn đàn ông lập tức cuống quýt xúm dỗ dành.

"Nói linh tinh gì thế, Trân Trân bé bỏng, bọn yêu quý em còn kịp."

" đấy, em mãi mãi cần lớn mặt bọn !"

Hai đàn ông trừng mắt :

"Trương Thạc, quản lý bạn gái của cho ."

"Ban đầu đang vui vẻ, dẫn cô đến làm gì? Thật mất hứng, đùa cũng đùa."

Trương Thạc mặt đen , bắt xin Trân Trân:

"Trân Trân khác em, từ bé bọn cưng chiều , em trưởng thành độc lập thế , nhường nhịn cô thì ?"

Tôi c.ắ.n răng lên tiếng.

Trương Thạc sang dỗ Trân Trân:

"Tiểu tổ tông, em , làm em mới tha thứ cho ."

Trân Trân nũng nịu mở lời:

"Chiều nay em chia sẻ cái vụ chèo thuyền group, vui lắm."

Trương Thạc hiểu ngay:

"Không thành vấn đề, cuối tuần chúng chèo thuyền! Ăn ở bao hết."

Nói xong Trương Thạc :

"Chuyến là để dỗ Trân Trân, em đừng nữa nhé?"

Đêm khuya, chằm chằm khuôn mặt say ngủ của Trương Thạc, gỡ tay đang đặt eo .

Người đàn ông , luôn ôm "Anh yêu em" khi ngủ, đột nhiên trở nên thật xa lạ.

Tôi cầm điện thoại lên, đầu tiên ý định kiểm tra.

Dùng vân tay mở khóa, lật xem nhóm chat khi họ chia tay ở quán thịt nướng.

【Bộ đồ đủ kích thích, chèo thuyền, Trân Trân em mua thêm vài món hàng mới nữa ?】

【Mang theo vài đôi giày cao gót nữa, giường cũng cởi đấy.】

【Ghét quá, bộ đồng phục hóa trang các xé rách hết . Em mua , các mang gì em mặc nấy.】

Tôi thấy Trương Thạc, luôn tỏ truyền thống và bảo thủ mặt , liên tiếp gửi mấy tin nhắn trong nhóm:

【Hì hì, đừng lo, đ//ồ lót tình thú của Trân Trân bảo bối bao hết.】

Loading...