Quá khứ không đáng hoài niệm - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:42:23
Lượt xem: 156

Ba tháng khi chia tay Kim chủ.

Anh bắt gặp đang tay ôm bụng bầu bước từ bệnh viện một con phố ở châu Âu.

"EDã tâm nhỏ, chỉ là quá ngu ngốc." Người đàn ông lạnh lùng nhận xét.

Anh sai Trợ lý gửi lời nhắn và đưa cho một tấm thẻ, lệnh phá thai.

"Giang tổng sẽ một đứa trẻ trói buộc, Giang gia cũng sẽ mở cửa đón một nghiệt chủng. Mong cô an phận thủ thường, đừng ý đồ gì khác."

Tôi từ chối tấm thẻ, khẽ: "Anh hiểu lầm , đây là con của và chồng ."

"Chúng kết hôn cách đây hai tháng, liên quan nửa điểm đến Giang tổng."

Mùa đông ở London luôn âm u lạnh lẽo, những cơn gió phố vô cớ thổi mặt đau rát.

Trợ lý Lâm mặt , sắc mặt hề đổi, chỉ tỏ vẻ ngạc nhiên: "Thật ?"

Anh ở bên Giang Lâm Xuyên lâu ngày, khả năng quan sát và đoán ý khác cũng tăng lên theo năm tháng.

Đôi mắt cặp kính quét qua bụng của , cung kính hỏi: "Trần tiểu thư mang thai bao nhiêu tuần ?"

"Khoảng mười hai tuần."

Anh khẽ gật đầu, mặt vẫn treo nụ ôn hòa nhưng xa cách: "Vậy thì, thời gian vẻ quá trùng hợp với thời điểm cô rời khỏi Giang tổng."

Là trợ lý đáng tin cậy nhất bên cạnh Giang Lâm Xuyên, thấy quá nhiều phụ nữ dùng thủ đoạn để bên cạnh sếp.

Tôi cúi đầu lấy điện thoại : "Đây là ảnh cưới của và chồng ."

lịch sự ngắt lời : "Điều thể chứng minh ."

"Giang tổng kiêng kỵ chuyện con riêng. Mong Trần tiểu thư tự rõ điều đó."

"Nếu , Giang tổng ngại để cô thứ hai bàn mổ phá thai ."

Những ngón tay đang giữ điện thoại khẽ cứng , ngước mắt lên.

Trận tuyết đầu mùa năm nay đang chầm chậm rơi xuống.

Tôi chạm ánh mắt đen tối và lạnh lùng của đàn ông tấm cửa sổ kính lớn của tòa nhà cao tầng.

Anh đang từ cao xuống đánh giá , lẽ đang chờ đợi cảnh bắt quả tang nữa, với vẻ mặt tái nhợt và bối rối.

Anh quen với vai trò của kiểm soát, và việc mang thai nghi ngờ gì là sự thách thức giới hạn của một nữa.

Tôi cất điện thoại, thở một thật sâu, sang với Trợ lý Lâm: "Phiền chuyển lời đến Giang , sai lầm tương tự sẽ phạm thứ hai."

Giọng khá ôn hòa, nghiêm túc : "Tôi hề bất kỳ chấp niệm nào với đứa bé từng bỏ , càng ý định ' quý nhờ con' tranh giành gia sản gì cả."

"Thật sự, đây chỉ là con của và chồng ."

Tôi từng mang thai con của Giang Lâm Xuyên.

Đó là năm thứ sáu ở bên .

Một sinh linh nhỏ bé mang huyết mạch của bám rễ trong bụng, điều kỳ diệu thắp lên ngọn lửa nhiệt huyết sống trong .

Năm mười bảy tuổi, rời quê nhà lên phương Bắc để trả nợ cờ b.ạ.c cho cha, đó làm hầu rượu ở hộp đêm xa hoa vài năm. Cuộc đời thăng trầm, bên cạnh, càng bạn bè.

Đó là đầu tiên táo bạo như , giấu Giang Lâm Xuyên, ý định giữ đứa bé.

Cho đến một trong bữa tiệc rượu, khi đỡ rượu , nôn mửa mấy .

Một phụ nữ cùng vị phó tổng trêu chọc hỏi mang thai .

Tôi thấy rõ ràng, lông mày Giang Lâm Xuyên lúc đó khẽ nhíu gần như thể nhận , ánh mắt sắc bén và dò xét chiếu thẳng bụng của .

Anh cho phép cuộc đời bất kỳ sự cố ngoài ý nào, và đứa bé đột ngột gần như chạm tất cả các điểm cấm kỵ của .

Hơn nữa, còn giấu lâu như .

Đó là đầu tiên nổi giận với , nghiến răng nghiến lợi, giọng điệu đầy mỉa mai: "Là đánh giá thấp cô , Trần Yên, cô thật bản lĩnh."

Anh lạnh mặt đẩy khỏi biệt thự và tuyên bố:

"Tôi cho cô một đêm để tự kiểm điểm. Nếu vẫn nhận rõ phận của , thì thu dọn đồ đạc cút cho sớm!"

Đêm hôm đó tuyết rơi.

Gió lạnh cắt da cắt thịt thổi mặt, về phía xa xa trắng xóa, xoa xoa bụng nhô lên, nhẹ nhàng thở một , mắt đỏ hoe.

Dây thần kinh căng thẳng suốt ba tháng trời cuối cùng cũng thả lỏng. Đây hẳn là chuyện .

Tôi tự nhủ một cách gượng gạo.

Có lẽ tình duy nhất trong những cô gái từng qua tay , những kiếm phí chia tay mà còn làm tức giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/qua-khu-khong-dang-hoai-niem/chuong-1.html.]

Thai nhi lúc đó phát triển đến mười hai tuần, nếu cưỡng ép phá thai thể gây rách cổ tử cung.

Cộng thêm việc thường xuyên uống rượu, thể chất quá yếu.

Bác sĩ , nếu bỏ đứa bé , lẽ cả đời sẽ thể con nữa.

đàn ông chỉ dụi tắt điếu thuốc, đôi mắt đen sâu chút gợn sóng, nhàn nhạt đáp: "Điều đó liên quan gì đến ?"

Trong giới , nuôi một đứa con riêng là chuyện khó khăn gì.

Ngay cả đám bạn bè kiêu ngạo của cũng nửa thật nửa đùa khuyên: sinh gửi sang nước ngoài nuôi là .

"Dù gì cũng ngoài ba mươi , những năm nay bên cạnh chỉ , một đứa con cũng là chuyện ."

Giang Lâm Xuyên gì.

Sau đó, vài vòng rượu trôi qua.

say rượu chế giễu: "Không chứ, Lâm Xuyên, giữ bên cạnh bao nhiêu năm , dám từng động lòng chút nào ?"

Cũng dò hỏi: "Lẽ nào vẫn còn nghĩ đến Trì Nguyệt?"

Với vị Bạch nguyệt quang biệt vô âm tín từ khi nước ngoài lúc còn trẻ, Giang Lâm Xuyên chỉ lạnh nhạt liếc mắt: "Không liên quan gì đến cô ."

Khi gặp vấn đề của , bèn hờ hững đáp: "Chỉ là thuận mắt, nuôi thêm vài năm mà thôi."

Một cô hầu rượu ở tầng lớp thấp kém, chỉ thích hợp làm tình, thích hợp làm vợ.

Một đứa bé phận thấp kém như , sẽ cần.

Tôi ngoan ngoãn từ đầu đến cuối, ngày đến bệnh viện rơi một giọt nước mắt nào.

Sau đó, vì mất m.á.u quá nhiều, suýt c.h.ế.t bàn mổ.

Tôi trong ICU vài tuần, mới gắng gượng vượt qua .

Ngày xuất viện, hiếm hoi hủy một cuộc họp để đến thăm .

Người đàn ông mặc chiếc áo khoác gió đen trầm, thẳng thắn, ánh mắt lạnh lùng, rõ ràng nhất thể: "Trần Yên, thể cưới cô."

"Tôi chỉ thể thừa kế danh chính ngôn thuận, chứ một đứa con riêng thể xuất hiện mặt khác."

Tôi chậm rãi mím đôi môi tái nhợt, khẽ với : "Tôi ."

Anh thích nhất là điểm .

Biết điều, hiểu chuyện, đủ ngoan ngoãn.

Bên ngoài, tuyết rơi xào xạc, gió lạnh rít lên đập khung cửa kính kín mít.

Từ 17 tuổi đến 27 tuổi.

Tôi chợt nhận , đây là năm thứ mười thấy tuyết rơi ở Kinh Đô .

Những năm tháng tươi nhất của một phụ nữ, cũng nơi .

Có lẽ vì thái độ nhận của , qua cửa tử, cũng tính toán thêm nữa.

Trong phòng bệnh riêng bật máy sưởi, nét mặt lạnh lùng của đàn ông dần dịu xuống, cầm lấy quả táo bên cạnh bắt đầu gọt.

"Tôi bảo trợ lý chọn cho cô một vài túi xách và trang sức, lát nữa sẽ gửi đến chỗ cô."

Tôi lặng lẽ những vòng vỏ táo gọt .

Khóe mắt cay xè dâng lên nước, nhưng cố gắng kìm nén xuống.

Lông mi dài của còn vương chút tuyết, thần thái lạnh lùng nghiêm túc, động tác tỉ mỉ chút sơ suất.

"Cô cũng chỉ ở bên vài năm nữa thôi. Chờ liên hôn, tự nhiên sẽ để cô ."

Anh cắt táo thành miếng, đưa đến bên môi , hiếm hoi hạ giọng dỗ dành: "Trần Yên, ngoan một chút, sẽ bạc đãi cô, ?"

Anh quả thực bạc đãi .

Mười năm ở bên , đó quả thật là thời gian huy hoàng và đắc ý nhất cuộc đời.

Ngay cả khi Trì Nguyệt xuất hiện.

Anh cũng để chịu bất kỳ sự khó xử nào.

Tôi phủi nhẹ tuyết vai, với Trợ lý Lâm: "Để Giang yên tâm, vài ngày nữa sẽ làm xét nghiệm ADN khi sinh."

"Vậy lúc đó phiền Trần tiểu thư thông báo cho một tiếng, sẽ cùng cô."

Anh rõ ràng sợ dùng kết quả giả để lừa dối.

Tôi gật đầu: "Được."

Loading...