Nguyễn Miên ngờ chỉ ông nội mà ngay cả Cố Văn Châu cũng chuyển nhượng phần lớn cổ phần của cho cô.
“Ý nghĩa gì , cô chẳng nghĩ coi trọng cô , phần của ông nội và phần của đều cho cô , bây giờ cả tài sản và mạng sống của đều trong tay cô, cô còn ly hôn ?” Cố Văn Châu từng bước tiến sát cô.
“Vậy , đây là cái bẫy giăng , vì ly hôn mà ngay cả gia tài của cũng cần ?”
“Thế , cô tiếp tục làm Cố thiếu phu nhân của , vinh quang của nhà họ Cố đều phần của cô.”
“Tốt cái gì chứ, Cố Văn Châu, nghĩ , vì cái mặt mũi c.h.ế.t tiệt của thôi. Tôi ngờ đê tiện đến mức dùng chuyện để uy h.i.ế.p ! Nếu ký tên, đều chiếm nhiều lợi ích từ nhà họ Cố như mà vẫn đòi ly hôn, cuối cùng ngàn vạn chỉ trích chính là . Sau khi ly hôn, còn thể vì chuyện mà chia tài sản ít hơn, quả thật quá bỉ ổi và vô sỉ.”
Nguyễn Miên đời làm gì chuyện như , đặc biệt là Cố Văn Châu, làm chuyện tổn lợi . Chỉ là cô ngờ thể tung mồi nhử lớn đến thế.
“Cô nghĩ về như ?” Cố Văn Châu cũng trở nên tức giận vì lời của Nguyễn Miên, cởi áo vest ném lên ghế sô pha.
“Nếu thì còn thể nghĩ thế nào nữa, cho Cố Văn Châu, mơ giữa ban ngày , dùng cái để trói buộc , thể nào!”
Nguyễn Miên vỗ tập tài liệu lên Cố Văn Châu, bước .
Cố Văn Châu ôm ngang Nguyễn Miên, ấn cô xuống sô pha. May mắn , văn phòng sử dụng kính một chiều, nếu cảnh tượng gợi tình bên trong thể gây một cơn bão trong tập đoàn.
“Tôi thật sự hiểu nổi cô nữa, đây cô đòi ly hôn và chia tài sản với , bây giờ giao hết cổ phần cho cô, cô ? Nguyễn Miên, cô cho , rốt cuộc cô gì?”
Cố Văn Châu ghé sát Nguyễn Miên, đôi mắt đẽ phản chiếu khuôn mặt cô. Lúc , ánh mắt Cố Văn Châu tràn ngập hình bóng phụ nữ mặt.
Nguyễn Miên đối diện với mắt , đầu tiên thấy một cảm xúc khác biệt từ đôi mắt sâu thẳm .
Là thâm tình? Hay là bất lực?
Người Cố Văn Châu hoảng loạn giãy giụa, giống như một con mèo nhỏ kinh hãi.
Cô Cố Văn Châu làm tổn thương nhiều năm như , thể để làm tổn thương cô thứ hai.
Bất chấp sự giãy giụa của cô, Cố Văn Châu nhẹ nhàng hôn xuống, đôi môi mềm mại và ấm áp rơi trán Nguyễn Miên.
Khoảnh khắc đó, thứ gì đó cũng tan chảy theo.
“Anh Văn Châu!” Nguyễn Vi tin về chuyện lớn ở Tập đoàn Cố thị cũng vội vàng chạy đến đây, ngờ đẩy cửa văn phòng Cố Văn Châu thấy cảnh tượng .
Nguyễn Vi luôn ôm hận trong lòng kể từ Nguyễn Miên quét khỏi nhà. Cô vẫn luôn tìm cơ hội để giáng một đòn chí mạng Nguyễn Miên, ngờ dạo gần đây Nguyễn Miên nổi như cồn, còn tôn lên vị trí nữ thần.
Trong khi cô chỉ gọi là công chúa violin mà thôi.
Quan trọng nhất, vì chuyện , cô trở thành trò trong mắt , còn Nguyễn Miên những rửa sạch vết nhơ đây mà còn trở thành nổi tiếng mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/phu-nhan-muon-ly-hon-co-thieu-phat-dien-roi-nguyen-mien-va-co-van-chau/chuong-61-co-lam-ra-ve-gi.html.]
Những gì cô liều mạng , Nguyễn Miên dễ dàng đạt , Cố Văn Châu là thế, danh tiếng cũng là thế. Làm cô thể tức giận.
Vốn dĩ thời gian cô dám ngoài nhiều, để tránh dư luận ồn ào hơn, nhưng ở nhà mấy ngày, Tần Phương – Cố Văn Châu – nhắc đến chuyện chuyển nhượng cổ phần trong lúc trò chuyện, điều khiến cô hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Vì , cô cố tình đến tìm Cố Văn Châu sớm một ngày, khuyên đừng làm chuyện ngu xuẩn, nhưng Tần Phương – cái chỉ tổ hỏng việc – nhớ nhầm thời gian.
Khi Nguyễn Vi chạy đến công ty, chuyện , và cô bắt gặp cảnh tượng nóng bỏng hai đang ôm trong văn phòng Cố Văn Châu.
Nguyễn Vi nắm chặt mười ngón tay, móng tay gần như ghim sâu lòng bàn tay, nhưng mặt cô vẫn thể để lộ vẻ dữ tợn của .
Cái đồ tiện nhân , dựa cái gì mà cái gì cũng , còn dám đến cướp đàn ông của . Không, Nguyễn Miên, cái đồ tiện nhân vốn dĩ nên thối rữa trong bùn đất, cô chỉ là một con nhóc nhà quê, dựa mà dám tranh giành với ?
Ngày cô tranh , thì Nguyễn Miên làm thể tranh với chứ.
Chỉ trong chốc lát, Nguyễn Vi nghĩ hàng ngàn cách khiến Nguyễn Miên sống bằng c.h.ế.t, nhưng bề ngoài cô vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh.
“Anh Văn Châu, hai đang làm cái gì !” Cô cố tình làm vẻ hổ và tức giận, phá hỏng chuyện của hai .
“Chúng đang làm gì, cô thấy ?”
Nguyễn Miên khẩy, thấy Cố Văn Châu định dậy, cô trực tiếp kéo cà vạt , dứt khoát hôn mạnh lên cổ , để một vết son.
Cố Văn Châu thấy Nguyễn Miên chủ động như liền xuống bên cạnh cô, một tay ôm lấy bờ vai phần lôi thôi vì quần áo xộc xệch của cô.
“Nguyễn Miên, cô đúng là hổ!” Nguyễn Vi giận đến dậm chân, đúng là một đồ lẳng lơ, từ khi Nguyễn Miên đuổi khỏi nhà, cô cũng chẳng thèm giả vờ gọi Nguyễn Miên là chị nữa.
“Sao, chuyện vợ chồng chúng làm, cũng cần sự cho phép của cô ? Hơn nữa, cô lén lút lúc , , cô xem livestream thế giới riêng của hai chúng , kiểu thì hổ hình như là cô đó!”
Nguyễn Miên đáp trả ngay lập tức, thấy cô nghẹn lời, Nguyễn Miên cảm thấy vui vẻ.
Nguyễn Vi c.ắ.n môi , thể kiếm lợi lộc gì từ Nguyễn Miên, cô lập tức chuyển ánh mắt sang Cố Văn Châu, vẻ mặt đầy vẻ đáng thương.
“Anh Văn Châu, em chuyện riêng với , thể bảo phụ nữ ngoài một lát ?”
Nguyễn Miên dậy, Nguyễn Vi tưởng rằng cô điều và chuẩn tự ngoài, ngờ, Nguyễn Miên chỉ lười biếng vươn vai, đưa nửa bên mặt về phía Nguyễn Vi.
“Dựa cái gì mà cô bảo ngoài là ngoài? Tôi chịu.” Cô đưa một tay về phía Cố Văn Châu, dùng giọng điệu nũng nịu : “Chồng yêu, bế em qua đó .”
Đây là đầu tiên Nguyễn Miên làm nũng với , dáng vẻ tùy hứng thật xinh và đáng yêu. Cố Văn Châu dáng vẻ cô như chú mèo lười biếng cũng thấy thú vị, mèo nhỏ của dĩ nhiên cưng chiều .
Đó chính là vị trí Tổng giám đốc.
Nguyễn Miên ở ghế xuống bàn làm việc, ánh mắt Nguyễn Vi như thể đang xem một trò hề.