Triệu Minh Vũ xong thì ngoan ngoãn gật đầu, “Ừm.”
Thấy Triệu Minh Vũ dậy về phía nhà bếp, cặp vợ chồng Từ Bân đang sững sờ: “Cái đó… Hai cũng là mất trí nhớ , nên là chịu khó giúp nhé.”
Từ Bân mấy bận tâm mà phất tay, “Tôi hiểu, hiểu mà, hai đứa chơi với từ khi còn mặc quần thủng đít. mà thật, gặp Triệu Minh vũ thế trong nhiều năm , giờ "gặp ” thì cảm thấy khá , ít nhất còn độc mồm độc miệng như nữa.”
Giang Na ở bên cạnh cũng gật đầu: “ .”
Có lẽ vì mất trí nhớ nên cuộc gặp mặt của Triệu Minh Vũ và Từ Bân như tưởng tượng. Sau khi ăn tối xong, vợ chồng Từ Bân lập tức về.
Lúc trở về nhà khi đưa vợ chồng Từ Bân lên xe thì thấy Triệu Minh Vũ dọn dẹp nhà bếp sạch sẽ tinh tươm.
Thấy về, lau tay, cẩn thận : “Tôi làm ?”
Tôi lắc đầu, “Không , làm , nếu Từ Bân đến, thể bớt chuyện của mặt Giang Na một chút.”
Triệu Minh Vũ gật đầu, “Ừm, sẽ chú ý.”
Sau đó, phòng tắm rửa.
Tôi thấy tắm ở phòng ngủ chính nên cầm đồ ngủ phòng tắm phụ.
Khi bước thì phát hiện Triệu Minh Vũ tắm xong và ngoài. Lúc , đang cạnh tủ đầu giường, đang cầm tay thứ gì.
Nghe thấy tiếng mở cửa, nhanh chóng ném đồ trong tay ngăn kéo.
“Anh, tắm xong ?”
Tôi nhướng mày, khuôn mặt sắp đỏ lựng, cố ý hỏi một câu: “Anh xem gì thế?”
“À? Không… Không… Không gì.”
Tôi từng bước tiến gần , miệng , “Ồ, thật sự gì ?”
Anh nhẹ nhàng đẩy đang gần, “Thật. Tôi… Tôi chỉ đang tìm máy sấy tóc.”
Tôi: “…” Cái lý do đúng là quá tệ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ong-xa-muoi-tam-tuoi-yeu-toi-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-5.html.]
Tuy nhiên, cũng vạch trần .
Tôi hỏi, “Vậy tìm thấy ?”
Triệu Minh Vũ lắc đầu, mặt đỏ bừng.
Tôi bên trong đó là gì. Đó là bao cao su mà Triệu Minh Vũ mua hai tháng . Đủ các kiểu dáng, đủ các nhãn hiệu, chất đầy cả một ngăn kéo.
Tôi nhớ là khi thấy đống bao cao su đó, chân mềm nhũn cả . Tôi lập tức chất vấn Triệu Minh Vũ rằng tại mua nhiều như .
Ai ngờ cái tên đó rằng mua để dành, để lấy dùng bất cứ lúc nào, với sức chiến đấu của thì đồ đó còn đủ cho dùng trong hai tháng.Tôi mắng vô liêm sỉ, kéo đủ trò trêu chọc.
Bây giờ, đàn ông đang luống cuống tay chân mặt , trêu .
Tôi ghé sát Triệu Minh Vũ, khẽ tai , “Chồng ơi, đó đều là do tự mua đấy, còn là thử hết tất cả các tư thế yêu thích.”
Triệu Minh Vũ đột ngột ngẩng đầu bằng đôi mắt thấm đẫm vẻ thể tin . Anh liên tục lùi về , va tủ đầu giường phía khiến tiếng “rầm” thật lớn phát .
Tôi đàn ông với đôi mắt ướt át, trong lòng vốn chẳng gì bỗng nhiên chút rạo rực.
Phải rằng, mặc dù nào cũng là Triệu Minh Vũ chủ động nhưng cũng là kết hôn hai năm , đôi khi cũng nhu cầu chứ?
Triệu Minh Vũ đang đè . Lúc , đang mở to đôi mắt trong veo mà , đáy mắt đầy sự hoang mang và bối rối.
“Tô… Tô Niệm, cô… cô làm gì?”
Tôi khẽ nhếch môi, một tay vươn tới chiếc áo ngủ màu xanh lam của Triệu Minh Vũ, miệng , “Anh là chồng em, nghĩ là em làm gì? Đương nhiên là thực hiện nghĩa vụ vợ chồng .”
Triệu Minh Vũ bỗng nhiên vươn tay nắm chặt lấy cổ áo ngủ, “Tô…Tô Niệm, … vẫn chuẩn sẵn sàng.”
Tôi bật khẽ, “Anh cần chuẩn , em tin kỹ năng của .”
Ai ngờ Triệu Minh Vũ xong thì mặt càng đỏ bừng hơn.
“Tôi… Tôi thật sự chuẩn xong.”