Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 525: Để Họ Tự Nhận Định Về Đối Phương
Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:17:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được ! Dũng cảm lên nào Khanh Bảo, gì sợ!”
“Cố lên cố lên!”
“Tôi đợi để làm phù dâu trong đám cưới đó!”
“Khanh Bảo, dạo rảnh , cùng ăn cơm nhé, coi như là chúc mừng đạt nguyện ước, cuối cùng cũng thoát kiếp độc !”
Không khí trong nhóm chat vui vẻ hòa hợp.
Thẩm Khanh Khanh cũng đồng ý ăn cùng .
Sau khi trò chuyện với một lúc, cô vẫn quên chuyện với Hứa Sơ Nguyện.
Dù cô cũng là bạn nhất của cô, hơn nữa còn là em gái ruột của Hoắc Tư Ngự.
Tuy nhiên, Thẩm Khanh Khanh cũng quên lời dặn dò của Hoắc Tư Ngự.
Khi chia sẻ tin lành với Hứa Sơ Nguyện, cô còn với bạn : “Chuyện , đừng với chú thím nhé!”
Mặc dù bản cô gì bận tâm, nhưng vẫn dựa theo nguyện vọng của Hoắc đại ca làm chính!
Bên phía Hứa Sơ Nguyện, lập tức trả lời tin nhắn của cô.
Bởi vì lúc cô ngủ .
Hôm nay cô và Bạc Yến Châu cùng trở về Kinh Đô, thăm Miên Miên và Đường Bảo.
Mấy ngày gặp, hai đứa bé nhớ bố , ngay cả lúc ngủ cũng dính lấy .
So , bố Bạc Yến Châu , chỉ lúc đoàn tụ mới nhận một nụ hôn nhớ nhung, đó liền bỏ rơi một bên, lúc ngủ vợ còn bọn trẻ tranh mất, bản chỉ thể ngủ ở bên cạnh.
Anh bất lực, nỡ lòng tranh vợ với con trai con gái, nên chỉ thể đợi đến nửa đêm, khi hai đứa bé ngủ say, mới lén lút bế trở về phòng.
Không là ghen với bọn trẻ, mà là vì tư thế ngủ của hai đứa bé quá tự do, sợ nửa đêm chúng sẽ đụng bụng Hứa Sơ Nguyện.
Sau khi trở về phòng, Bạc Yến Châu mới xuống, ôm vợ lòng, thỏa mãn chìm giấc ngủ…
Sáng hôm tỉnh dậy, Hứa Sơ Nguyện mới thấy tin nhắn của Thẩm Khanh Khanh.
Biết Hoắc Tư Ngự và Thẩm Khanh Khanh cuối cùng cũng đến với , cô vui mừng khôn xiết!
“Hôm nay là ngày lành gì ! Vừa tỉnh dậy thấy tin như thế !”
Cũng uổng công họ nỗ lực mai mối!
Bạc Yến Châu rửa mặt xong, thấy tiếng cô reo vui, từ phòng tắm bước , xuống cạnh vợ, hỏi: “Sao thế? Tin gì ?”
Hứa Sơ Nguyện đưa điện thoại cho xem: “Nè!”
Bạc Yến Châu xem xong nội dung Thẩm Khanh Khanh gửi cho cô, khỏi nhướng mày, “Tốc độ còn khá nhanh đấy. Anh còn tưởng tính cách của vị đại cữu tử như thế, hai ít nhất cũng mài mò một hai năm mới kết quả.”
Hứa Sơ Nguyện rúc lòng , : “Ừ, em cũng ngờ tính cách chậm chạp như đại ca em, nhanh như đến với Khanh Khanh. Anh đến Hải Thành, mới chỉ một tháng mà nghĩ thông suốt …”
Nói đến đây, giọng điệu Hứa Sơ Nguyện oán trách, hài lòng Bạc Yến Châu : “Đều là tổng tài, chậm chạp như ?”
Nghe vợ , Bạc Yến Châu thuận theo ôm lấy xin , : “Ừ, đều là đúng, quá ngốc, lãng phí quá nhiều thời gian, để vợ chịu oan ức .”
Thấy thái độ nhận của thành khẩn, Hứa Sơ Nguyện mới tạm hài lòng.
Sau đó lẩm bẩm: “ mà, tại Khanh Khanh để bố em ? Phải rằng, bố em là mong chờ họ đến với nhất mà!”
Cô , gửi tin nhắn cho Thẩm Khanh Khanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-525-de-ho-tu-nhan-dinh-ve-doi-phuong.html.]
Lúc , Thẩm Khanh Khanh cũng tỉnh dậy.
Nhìn thấy tin nhắn, lập tức giải thích lý do với bạn .
Hứa Sơ Nguyện xem xong, nhịn , cô nhắn cho bạn : “Có gì , yên tâm, chuyện giao cho em , em chắc chắn sẽ để bọn họ lập tức gọi đại ca về !”
Thẩm Khanh Khanh do dự hỏi: “Thật ?”
“Yên tâm , em làm việc đáng tin!”
Thẩm Khanh Khanh liền tin tưởng cô.
Sau khi rửa mặt xong, lúc Hứa Sơ Nguyện và Bạc Yến Châu xuống lầu ăn sáng, Hoắc Vân Trạch và Hứa Thanh Thu cũng xuống .
Hứa Sơ Nguyện cũng chia sẻ tin lành với họ.
Hai vợ chồng xong, vô cùng phấn khích.
“Thật ? Họ thật sự đến với ???”
Biểu cảm mặt Hứa Thanh Thu đặc biệt vui mừng.
Hoắc Vân Trạch cũng : “Tốt lắm lắm, lát nữa sẽ gọi điện cho thằng nhóc đó, bảo nó về Hoắc thị…”
“Khoan khoan ! Ba, đừng nóng vội thế!”
Hứa Sơ Nguyện , vội vàng ngăn cản sự bốc đồng của bố, “Không cần vội gọi đại ca về, và Khanh Khanh bây giờ mới chỉ đến với , tình cảm của hai thật sự định. Nếu bây giờ ba liền chia rẽ họ, e là .”
Hoắc Vân Trạch con gái , vui lắm hỏi: “Sao ? Nó đây ở Hải Thành ? Bây giờ chiều theo ý nó, nó còn vui nữa?”
Hứa Sơ Nguyện thấy bố hiểu lầm, vội vàng phân tích với ông, giải thích: “Ý em , ba em , Khanh Khanh bây giờ đang làm việc ở công ty nhà tại Hải Thành, ba bảo đại ca lúc trở về, thì họ xa ! Xa thì thành yêu xa , tình yêu xa nhiều bất lợi lắm! Hơn nữa, tính cách của đại ca em thế nào, ba cũng đó, nhỡ trở về, bình tĩnh , phát hiện cảm giác với Khanh Khanh phai nhạt, cưới cũng , thì làm ?”
“Cái …”
Hoắc Vân Trạch thần sắc do dự, cũng cảm thấy lời con gái lý.
Hứa Sơ Nguyện tiếp tục với họ: “Trước đây, sự hy sinh và oan ức của Khanh Khanh, chúng đều tận mắt chứng kiến, cô cũng là con gái bố cưng chiều mà, vì yêu đương, bắt cô rời xa gia đình, chạy đến Kinh Đô, chạy nước ngoài, nhà cô sẽ nghĩ ? Rất thể, sẽ cho rằng nhà mấy coi trọng con dâu tương lai. Em ba dạo vất vả , nhưng chúng hãy chờ thêm một chút, ít nhất đợi tình cảm của đại ca và Khanh Khanh định, nhất là, để họ tự nhận định về đối phương, bàn đến chuyện kết hôn. Đến lúc hôn sự định đoạt , con dâu chạy , đại ca cũng thể gọi về, chẳng là lưỡng lưỡng mỹ ?”
Hoắc Vân Trạch và Hứa Thanh Thu đều cảm thấy… cũng chút lý.
Hai họ mới đến với , bây giờ tình cảm thật sự đủ định, vội vàng gọi về, đúng là vội vàng.
Hứa Thanh Thu lập tức quyết đoán, với Hoắc Vân Trạch: “Sơ Nguyện đúng, cứ vất vả thêm chút, tiếp tục đảm nhiệm chức chủ tịch, ít nhất đợi đến khi hôn sự của Tư Ngự và Khanh Khanh định đoạt , hãy từ chức.”
Hoắc Vân Trạch vốn định đồng ý.
vợ cũng , ánh mắt oán trách, “Vậy như thế, sẽ mất nhiều thời gian để ở bên em .”
Hứa Thanh Thu bình tĩnh với : “Không , mấy hôm nữa, em cũng theo đoàn công tác . Hướng Tây Bắc gần đây phát hiện mộ cổ khai quật, , ngôi mộ một nửa sông, chắc thời gian khai quật sẽ ngắn …”
Hoắc Vân Trạch , cảm thấy trời sắp sập.
“Em công tác lâu thế?”
Ánh mắt kinh ngạc và đau khổ khiến hai đứa bé cũng thấy thương cảm.
Bản ép làm, vợ còn sắp , ông ngoại thật là quá đáng thương.
Mấy đứa nhỏ vội vàng ôm lấy ông ngoại, giọng ngọng ngịu an ủi: “Ông ngoại đừng buồn, bà ngoại công tác , còn chúng cháu ở bên ông mà!”
Hoắc Vân Trạch trong lòng buồn bã, thật sự gọi đại con trai về, còn bản thì theo vợ cùng …