Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 300: Cô Ấy Là Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:50:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Người hiện tại đáng lẽ nên ở Hải Thành mới .

Hứa Sơ Nguyện vì quá kinh ngạc, ngẩn , miệng nhỏ há cả nửa ngày mới lẩm bẩm cất tiếng hỏi: "Sao …"

Lời còn dứt, Bạc Yến Châu ngắt lời.

Sắc mặt và giọng điệu của đàn ông đều .

Hắn nhíu mày, chằm chằm đầu Hứa Sơ Nguyện, hỏi: "Em thương ? Đầu em ? Còn chỗ nào khác thương ?"

Tiếp đó, kéo Hứa Sơ Nguyện xoay một vòng để kiểm tra tình hình.

Hứa Sơ Nguyện vẫn hồn.

Bạc Yến Châu thấy cô gì, khỏi lo lắng hơn.

"Bị thương chỗ nào? Nói ."

Kỳ Ngôn thấy ông chủ của sốt ruột như phát điên, vội vàng túm lấy bác sĩ bên cạnh hỏi.

Sau khi bác sĩ Hứa Sơ Nguyện chỉ va đầu, vết thương nghiêm trọng, Bạc Yến Châu vẫn yên tâm, hai lời, kéo Hứa Sơ Nguyện định bỏ .

"Ê ê ê, làm gì thế…"

Mặc Dao quen Bạc Yến Châu, thấy tới lôi Hứa Sơ Nguyện , vội vàng chạy lên ngăn .

"Anh là ai? Ai cho phép lôi kéo như , buông cô !"

Ánh mắt Bạc Yến Châu lạnh lẽo, trông chút đáng sợ.

Hắn liếc Mặc Dao một cái, uy lực kinh , khiến cô cảm giác như gặp Hoắc Tư Ngự.

Không, thậm chí còn hơn thế.

Mặc Dao vô cớ co rúm , ưỡn n.g.ự.c lên, hung hăng : "Anh trừng mắt cái gì? Buông Sơ Bảo nhà !"

Cô tiến lên định giành , Bạc Yến Châu thấy động tác của cô, lập tức giơ tay ôm lấy Hứa Sơ Nguyện lòng, ý vị chiếm hữu và bá đạo đầy .

Hắn lạnh lùng : "Của nhà em? Em là ai? Rõ ràng cô là của !"

Mặc Dao trợn tròn mắt, vẻ mặt khó thể tin nổi.

Thằng đểu nào đây, dám cả v.ú lấp miệng em như ?

Mặc Dao lập tức nổi nóng, "Tôi cảnh cáo , lập tức buông cho !"

"Nếu buông thì ?"

Bạc Yến Châu sắc mặt càng lạnh hơn, dường như giây tiếp theo sẽ gọi lôi Mặc Dao .

Nhìn thấy hai sắp đánh , Hứa Sơ Nguyện đau đầu thôi, cô cuối cùng cũng tin là Bạc Yến Châu thật sự tới.

Không ảo giác của cô, vội vàng ngăn cản họ, "Dừng , hai đừng cãi nữa!"

Mặc Dao thấy giọng cô, dừng động tác vén tay áo, cô hỏi: "Sơ Bảo, em quen ?"

"Quen."

Hứa Sơ Nguyện hít một thật sâu, đó Bạc Yến Châu hỏi: "Sao ở đây ?"

Bạc Yến Châu cúi mắt cô, giọng điệu nghiêm túc đáp: "Anh nhớ em, nên đến gặp em, ngờ đến thấy em gặp chuyện."

Nói đến đây, Bạc Yến Châu chút vui, bắt đầu trách móc, "Hứa Sơ Nguyện, em khiến yên tâm như ?"

Vì lo lắng cô gặp chuyện, đường tới, Bạc Yến Châu tự lái xe, phóng như điên suốt quãng đường, tốc độ như màng đến mạng sống.

Kỳ Ngôn dù từng trải bao nhiêu cũng hãi hồn bay mất.

Hứa Sơ Nguyện đột nhiên đối mặt với lời thẳng thừng như của , nhất thời quên mất phản ứng.

Bạc Yến Châu thấy cô đờ đẫn, đơn giản ôm cô lòng, thật chặt.

Không ai , trái tim vốn luôn bình tĩnh của , mãi đến lúc mới yên trở .

Hứa Sơ Nguyện cúi đầu trong lòng , ngửi thấy mùi quen thuộc , cùng với nhiệt nóng hổi đó, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ.

Người đàn ông … thật sự đến tìm ?

Lúc rời Hải Thành đó, dặn dò cô, hãy chờ

Kết quả nửa tháng trôi qua, điện thoại ít , nhưng mãi vẫn thấy .

Vốn dĩ cô sắp tin nữa

Mặc Dao ở bên cạnh, thấy bạn của ôm như , mắt gần hoa lên.

Quan trọng nhất là, Sơ Bảo đẩy

Rốt cuộc là ai???

Mặc Dao tò mò đến mức như mèo cào xé lòng.

Nhìn tình thế hai họ, nhất thời nửa khắc cũng buông , Mặc Dao nhịn hỏi Hứa Sơ Nguyện: "Sơ Sơ, đây… rốt cuộc là tình huống gì ?"

Tiếng của Mặc Dao cắt ngang suy nghĩ của Hứa Sơ Nguyện.

Cô lúc mới ý thức , hiện tại xung quanh nhiều

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-300-co-ay-la-cua-toi.html.]

Sự ngại ngùng muộn màng ập đến, Hứa Sơ Nguyện vội vàng đẩy Bạc Yến Châu , giải thích với Mặc Dao: "Không , em , … là bố của Đường Bảo và Miên Miên."

"Ồ~"

Mặc Dao chợt hiểu gật đầu, đây là nhà họ Bạc ở Hải Thành?

Người đàn ông phụ tình năm xưa?

Cô bắt đầu ngắm nghía Bạc Yến Châu, vốn định sẽ bới lông tìm vết.

Kết quả với tư cách là một kẻ mê sắc , thể tìm khuyết điểm gì đàn ông .

Không cần đến khí chất của , kiêu ngạo lạnh lùng, sánh ngang với Hoắc đại ca, chỉ riêng khuôn mặt của , dường như là tác phẩm thiên vị của Thượng đế.

Độ cong của từng đường nét đều hảo một cách vặn.

Không trách bạn của cô năm đó khó quên đến

, cô cảm thấy … thái độ lạnh?

Ánh mắt giống như phủ một tầng băng?

Mặc Dao rằng, lúc trong lòng Bạc Yến Châu đặc biệt tức giận với .

Bởi vì chính cô dẫn Hứa Sơ Nguyện đến chỗ nguy hiểm như ! Còn khiến cô thương.

hiện tại thời gian để tính toán.

Bạc Yến Châu cúi mắt, với Hứa Sơ Nguyện: "Đi thôi, đưa em xuống núi, đến bệnh viện kiểm tra ."

Nói xong, đợi Hứa Sơ Nguyện trả lời, trực tiếp dẫn cô lên xe.

"Sơ Bảo, đợi em với!"

Mặc Dao phía định chạy theo, nhưng chạy hai bước Kỳ Ngôn nhanh tay nhanh mắt chặn .

"Anh là ai?"

Mặc Dao chằm chằm Kỳ Ngôn.

Kỳ Ngôn mỉm , lịch sự : "Tiểu thư Mặc, xe của gia gia chúng chỉ hai chỗ , nếu ngại, cô xe phía của chúng nhé?"

Xe của vệ sĩ họ cũng cùng theo.

Mặc Dao , nhưng còn cách nào khác, chỉ thể chọn lên xe cùng Kỳ Ngôn.

Rất nhanh, xe rời khỏi trạm cấp cứu.

Một đoàn lâu, Hoắc Minh Nguyệt và các nhân viên khác mới tới muộn.

Khi Hoắc Minh Nguyệt xuống xe, nơi sớm còn bóng dáng Hứa Sơ Nguyện và Bạc Yến Châu.

Hoắc Minh Nguyệt lúc nãy phát hiện, đàn ông cũng lên núi, hơn nữa suốt quãng đường phóng như bay, trông vội vàng.

Dù họ tăng tốc, vẫn đuổi kịp .

Tại đột nhiên lên núi?

Lẽ nào là vì Hứa Sơ Nguyệt?

Hoắc Minh Nguyệt yên tâm lắm, cô gọi Tạ Kiều và Kiều Vũ: "Hai xem, Hứa Sơ Nguyệt thật sự rời ."

"Được."

Kiều Vũ vội vàng đáp ứng, chạy trong trạm cấp cứu xem xét.

Hứa Sơ Nguyệt những chuyện .

Trên đường xuống núi, cô thể cảm nhận trong xe, khí áp chút thấp.

Tâm trạng vui của Bạc Yến Châu đều bày rõ mặt.

Tốc độ lái xe cũng chút nhanh.

Hứa Sơ Nguyệt trải qua một cuộc chạy đua sinh tử, hậu quả tan, sắc mặt cô tái, liền hỏi Bạc Yến Châu: "Anh thể chạy chậm một chút ?"

Bạc Yến Châu lạnh: "Bây giờ mới cần chậm thôi? Lúc lên đường đua ?"

Hứa Sơ Nguyệt đương nhiên sự tức giận của .

mặt chỗ khác, lẩm bẩm nhỏ: "Lúc đó em cũng ngờ, sẽ cố ý đ.â.m , đây chúng em đến chơi đều an ."

, sắc mặt Bạc Yến Châu càng : "Trước đây? Ý là, từng đến nhiều !"

Sắc mặt càng khó coi.

Hứa Sơ Nguyệt chút chịu nổi thái độ của , nhịn : "Bạc Yến Châu, từ xa đến đây, chỉ để giở mặt lạnh với em thôi ? Bây giờ em vẫn là một thương binh, nếu tình nguyện như , thả em xuống xe !"

Hứa Sơ Nguyệt những lời , giọng điệu vô cớ mang theo chút ý vị hờn dỗi, xen lẫn chút ủy khuất.

Như thể cơn hoạn nạn gặp bến bờ đáng tin cậy, nên mới nổi cơn nóng giận nhỏ…

Tất cả sự tức giận của Bạc Yến Châu, bỗng nhiên như dập tắt.

Lập tức đánh tay lái, dừng xe làn khẩn cấp.

Giây tiếp theo, đàn ông nghiêng tới, nắm lấy cằm Hứa Sơ Nguyện, hung hồn hôn sang.

Loading...