Ôm Kẻ Thù Về Làm Bố Con Gái Tôi - Chap 2

Cập nhật lúc: 2025-07-29 10:35:03
Lượt xem: 205

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

5

Bỗng nhiên, một tiếng "meo meo" cắt ngang dòng suy nghĩ của .

Thì là chuột của vô tình chạm video cũ lưu về Muội Muội.

Hầy.

Người tấm lòng bao dung thì bụng thể chứa cả thuyền.

 Vì Muội Muội, đành tạm thời dung nạp “con thuyền Tần Thư”.

Tôi nữa mở khung chat với cái avatar đen sì , do dự nữa, gõ một câu gửi luôn:

“Mai sáng chín giờ rưỡi, quán cà phê mèo LOCA, gặp về.”

Nửa tiếng trôi qua.

Khung trò chuyện vẫn chỉ vỏn vẹn ba câu cũ.

Tôi tắm xong, giường cũng chẳng thấy tin trả lời.

Cái tên cết tiệt , lề mề đến thế là cùng!

Buồn ngủ bắt đầu ập đến, tay từ từ lỏng , mắt cũng díp , suýt ngủ quên thì…

Điện thoại rung.

“Được.”

Hu hu hu!

Cuối cùng cũng thể yên tâm ngủ ngon !

...

Sáng sớm hôm , khi tia nắng đầu tiên chiếu qua khung cửa sổ, bật dậy.

Tôi dọn dẹp tổ ấm sạch sẽ từ trong ngoài. Nghĩ đến việc sắp gặp mặt Muội Muội, khoé miệng kìm mà cứ cong lên.

Tôi đến quán cà phê sớm hơn nửa tiếng.

 Thực hôm qua lúc hẹn, cố tình đẩy giờ sớm hơn nửa tiếng, đề phòng tên khốn Tần Thư đến muộn.

Quả nhiên — đến sát giờ.

Mặt mày còn treo nụ như như , xuống mặt .

Hơ.

Hôm nay còn đeo kính gọng vàng.

…Đồ hồ ly đội lốt thư sinh.

Tôi cố giữ bình tĩnh, cầm ly bàn nhấp một ngụm, đó đặt xuống nhẹ nhàng, lén lau mấy giọt café b.ắ.n lên mu bàn tay.

Không thể thừa nhận — mặt càng ngày càng trai.

“Nói , chuyện gì cần gặp mặt trực tiếp?”

Tôi thề, ánh mắt lúc rõ ràng mang theo ý trêu ghẹo!

Tay nắm bàn siết chặt, nghiến răng nghiến lợi, chậm rãi kể trọng điểm…

“Ý là… làm công cụ giúp diễn kịch?”

“……”

Tôi gật đầu.

Tần Thư nhếch môi, giọng kéo dài đầy thản nhiên:

“Được thôi.”

“……”

Với hiểu của về Tần Thư, mà nhận lời dễ chắc chắn là sắp giở trò!

Tôi còn kịp lên tiếng thì thấy cô chủ nhỏ ôm Muội Muội từ xe bước xuống, đang về phía quán.

Hu hu hu!

Chị đến sớm!

6

Tôi liếc Tần Thư một cái, dứt khoát dậy, thản nhiên xuống cạnh .

Tần Thư hiển nhiên ngờ sẽ làm , rõ ràng ngẩn một chút.

Mùi bạc hà nhè nhẹ quen thuộc phảng phất giữa đôi cánh mũi , khiến suýt nữa thì thất thần.

“Wow, bạn trai em ngoài đời còn trai hơn cả trong ảnh hôm qua luôn đó nha~” – cô chủ nhỏ mắt lấp lánh Tần Thư.

Còn thì… lấp lánh Muội Muội trong lòng cô .

A a a a!

Muội Muội ngoài đời còn mềm mại đáng yêu hơn cả ảnh nữa. Tôi ôm, sờ quá mất!

Tay định vươn , cô chủ nhỏ mở miệng: “Hai … thật sự là yêu ?”

Trong giọng mang theo chút nghi ngờ.

Máu nóng dồn lên não, lập tức khoác lấy tay Tần Thư, cả còn dựa hẳn .

Tần Thư cứng đờ thấy rõ.

Hê hê, công cụ bắt đầu vận hành.

“Tính trầm, thích thể hiện tình cảm nơi công cộng, lúc nào cũng là em chủ động. thương em lắm, ở nhà việc gì cũng làm hết, chiều em còn hơn chiều mèo nữa.”

Tôi mặt đỏ, tim loạn, dối như thật.

Tần Thư liếc một cái đầy thâm ý.

Rồi, ngay giây tiếp theo, bỗng dưng đổi vai – giơ tay ôm lòng.

“Phải, cô đúng.”

“……”

Hờ.

 Diễn sâu đó nghen!

Tôi còn đang đơ , thì nhẹ nhàng nhướng mắt, giọng dịu ấm, tay còn đặt vai đầy tự nhiên:

“Chị cứ yên tâm, bọn em sẽ chăm sóc Muội Muội thật , tuyệt đối để chị thất vọng. Còn việc đến thăm, lúc nào chị đến cũng .”

Cô chủ nhỏ toe toét, vui vẻ dặn vài câu hài lòng trao Muội Muội cho tụi .

Chỉ là...

Nhìn Muội Muội yên trong lòng Tần Thư mà nghiến răng.

Tôi âm thầm thu tay về – tay vốn định đưa để ôm Muội Muội.

Hu hu.

 Chị gái, chị mê sắc làm mờ mắt !

Chờ bóng cô chủ nhỏ khuất khỏi tầm mắt, mới hồn , trừng mắt với Tần Thư:

“Lúc nãy …”

Tần Thư nhướng mày, bình thản đáp:

“Hành động luôn sức thuyết phục hơn lời . Giờ chẳng xong việc ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/om-ke-thu-ve-lam-bo-con-gai-toi/chap-2.html.]

“……”

Anh là tổ tông. Anh gì cũng đúng.

Tôi Muội Muội, nở nụ ngốc nghếch.

Muội Muội, con gái yêu của , chúng về nhà thôi nào!

Tôi vươn tay bế mèo từ lòng thì Tần Thư nghiêng né.

Tôi: ???

“Anh làm gì đó, đưa mèo cho !”

“Hừm, mèo đáng yêu thật, bảo nửa đêm em nhắn tin cho , lôi phối hợp diễn.”

…Rồi ?

Tên khốn định gì?

Khóe môi khẽ nhếch: “Mèo, để mang về nhà . Tôi cũng cần làm quen với nó một chút, để khi chủ cũ đến thăm, sẽ phát hiện em lừa chuyện bạn trai.”

“……”

Tôi suýt buột miệng chửi thề.

Sau lớp kính mỏng của cặp mắt kính viền vàng, đôi mắt sáng lên như tia ác ý, ôm Muội Muội bước ngoái .

Hừ.

Tên chó điên, giờ mới bắt đầu lộ mặt thật!

Hu hu…

Tôi giống như một bà mất con .

7

Lê lết về tới nhà trong trạng thái u mê, định mở cửa thì điện thoại trong túi rung lên.

Chắc là tên khốn đó chịu hết nổi, định trả mèo cho .

Tôi hí hửng mở lên xem – là tin nhắn của Tần Thư.

“Mang đồ dùng của mèo qua đây, nhà .”

“……”

May mà đang vịn tường, thì chắc té xỉu vì tức.

Cái đồ cẩu nam đó!

Không chuẩn thứ gì mà cũng dám mang mèo về?

Hu hu.

Nghĩ tới cảnh Muội Muội giờ đang ở nhà , hoang mang lạc lõng, dám chậm trễ lấy một giây, vội vàng gom hết đồ của bé phóng thẳng sang nhà Tần Thư.

Nơi thiên chi kiêu tử sinh sống, ngoài đắt thì… đúng là chê gì.

Tôi báo tên ở cổng, bảo vệ lái thẳng xe điện chở tới tận cửa khu căn hộ.

Gai xương rồng

Đứng cửa, hít một thật sâu.

Mèo là vô tội.

Tôi thể để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến Muội Muội.

Tôi xây dựng hình tượng “ ấm áp, yêu thương con hết mực”.

Tôi nghĩ sẽ thấy cảnh Muội Muội thu co rúm trong góc, mặt ủ rũ chờ giải cứu.

thực tế thì…

Muội Muội đang nheo mắt hưởng thụ ánh nắng, uể oải vẫy đuôi lười ghế sofa trong phòng khách!

Hừ.

Ánh sáng hắt từ cửa kính sát đất quả là xịn sò.

Hu hu.

Muội Muội, con vững vàng lên! Sự xa hoa dễ làm mèo sa ngã!

“Đến .”

“……”

Không từ lúc nào, Tần Thư ngay lưng .

Tôi theo phản xạ , suýt nữa thì dính sát – may mà còn đang xách ổ mèo.

Khoảng cách gần tới mức thở hai đứa gần như quấn lấy .

A a!

Tên hồ ly tinh!

Mặt đỏ bừng, lập tức lùi về một bước.

“Tôi mang đồ dùng của Muội Muội tới đây.”

“Ừ.”

“Tính để nó ở đây mấy ngày?”

“Tôi đói .”

“……”

Cái sự nhảy chủ đề theo kịp thật sự.

Tần Thư nhướng đuôi mắt:

“Phải ăn no mới sức trả lời câu hỏi của em.”

Tôi: ???

Đứng trong cái bếp to hơn cả phòng khách nhà , lầm bầm chửi rủa mở tủ lạnh nhà .

Gần như lôi nguyên liệu với vẻ mặt … thô bạo.

Ai ngờ một ngày, trong bếp nhà kẻ thù để nấu cơm cho ?

Tôi len lén ngó qua phòng khách.

Tần Thư đang xem laptop, hình như đang làm việc, Muội Muội ngoan ngoãn cuộn tròn bên chân .

Bàn tay trắng nõn của còn nhẹ nhàng xoa đầu nó.

Một bức tranh "cha hiền con ngoan" hảo.

Tôi suýt , bịt miệng kìm nước mắt.

Ép thu ánh ghen tị, đống nguyên liệu kệ bếp mà sững sờ.

Nấu ăn á?

Tôi nấu nha…

Trình độ của vẫn còn dừng ở giai đoạn: thức ăn chín cháy thì tùy hên xui.

thôi kệ.

Làm cho chó ăn thì cần , chỉ cần ăn .

Nghĩ nên đ.â.m tích cực hẳn.

Chuẩn nguyên liệu xong, đổ dầu chảo.

Sau đó… lùi xa nhất thể.

Đây là kinh nghiệm rút nhiều dầu b.ắ.n bỏng tay!

 

Loading...