Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 184
Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:02:25
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thánh chỉ?”
Khang Hữu Hậu và Từ Tứ Cẩm khó hiểu , dám chậm trễ, vội vàng cùng ngoài sân. Họ thấy đám gia nhân Quốc Sư phủ đang bước chân nhỏ nhẹ chạy về phía , Tiểu Lục thị vệ với vẻ mặt chút khó xử Khang Hữu Hậu,
“Khang đại nhân, đây là đạo Thánh chỉ đầu tiên khi Hoàng thượng đăng cơ, thỉnh Khang đại nhân dẫn bộ nhà tiếp chỉ.”
Đạo Thánh chỉ đầu tiên hạ xuống Quốc Sư phủ?
Hoàng thượng làm gì?
Muốn ban thưởng cho Quốc Sư phủ ?
Không đúng, thời gian Khang Hữu Hậu biểu hiện gì nổi bật, Hoàng thượng lý do để ban thưởng.
Trách phạt chăng?
Cũng đúng, tự nhận và Cố Trình quan hệ tệ, dù cũng từng là chiến hữu sát cánh bên , nên làm khó Quốc Sư phủ.
Nếu thưởng, phạt?
Vậy nội dung của Thánh chỉ sẽ là gì?
Đang lúc Khang Hữu Hậu nghi hoặc hiểu, Quốc Sư phủ kéo đến chính viện, sự dẫn dắt của Khang Hữu Hậu, lượt quỳ xuống theo đúng vị trí của .
Tiểu Lục quét mắt một lượt, trải Thánh chỉ , lớn tiếng tuyên :
“Phụng Thiên Thừa Vận, Hoàng Đế Chiếu :
Trẫm Quốc sư chi nữ Khang Hạnh tư dung đoan lệ, tài tình xuất chúng, ôn nhu hiền thục, sớm khắc sâu trong lòng Trẫm. Trẫm đặc cách phong nàng làm Chiêu Quý Phi, ngày mai nhập cung cử hành lễ sắc phong. Khâm thử!”
Đạo Thánh chỉ bất ngờ ập đến khiến Khang Hạnh, vốn đang giữ vẻ mặt tĩnh lặng, nhất thời rối loạn phương tấc.
Nàng ngơ ngác quỳ tại chỗ, đầu óc trống rỗng.
Khang Hữu Hậu và Từ Tứ Cẩm cùng đầu nàng. Họ đều xem thái độ của nàng, thấy nàng đang ngây đó, Từ Tứ Cẩm liền nháy mắt hiệu cho Khang Đào bên cạnh. Khang Đào vội dùng khuỷu tay thúc nàng một cái, nhẹ nhàng gọi một tiếng,
“Đại tỷ, tỷ thế?”
Vai Khang Hạnh run rẩy dữ dội, nàng nắm chặt hai tay, các khớp ngón tay trắng bệch, răng nghiến ken két, nước mắt kìm tuôn .
Không gian im lặng một lúc, nàng đột nhiên điên cuồng lắc đầu,
“Không, , gả, gả.”
Dứt lời, nàng loạng choạng dậy, ánh mắt chằm chằm của , nàng vấp váp chạy về phòng .
Thấy cảnh , Từ Đại Nha và Từ Tam Mẫn vội vàng đuổi theo. Khang Hữu Hậu cũng dậy, đầy khó hiểu Tiểu Lục,
“Tiểu Lục thị vệ, chuyện là ? Hoàng thượng đột ngột hạ đạo Thánh chỉ ?”
Tiểu Lục ngượng nghịu mím môi, hạ mắt lắc đầu đáp:
“Khang đại nhân, Hoàng thượng vẫn luôn nhớ đến Hạnh cô nương. Hạnh cô nương nhập cung sẽ chịu thiệt thòi .”
“ con gái gả cho Hoàng thượng, nàng tâm tư , thỉnh Tiểu Lục thị vệ về bẩm với Hoàng thượng, Thánh chỉ , thần thể nhận.”
Tiểu Lục khó xử tại chỗ,
“Khang đại nhân, Thánh chỉ Hoàng thượng hạ, thần t.ử lý do gì để nhận. Tội danh kháng chỉ bất tuân, Khang đại nhân và Quốc Sư phủ đều gánh nổi, thuộc hạ cũng dám đem đạo Thánh chỉ về, xin Khang đại nhân thấu hiểu.”
Vừa , Tiểu Lục giơ Thánh chỉ lên mặt Khang Hữu Hậu, trịnh trọng :
“Thỉnh Khang đại nhân tiếp chỉ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-184.html.]
Khang Hữu Hậu mặt cảm xúc, đồng t.ử bất giác co , “Đạo Thánh chỉ , nhận. Thỉnh Tiểu Lục thị vệ mang về.”
Tiểu Lục cũng hề khách khí, lớn tiếng nhắc nhở:
“Khang đại nhân, đây là đạo Thánh chỉ đầu tiên Hoàng thượng ban , nếu nhận, tức là bất kính với Hoàng thượng, cũng là kháng chỉ bất tuân. Đây là trọng tội tịch biên gia sản và lưu đày, tội danh cả nước Đại Nguyên ai thể gánh vác nổi. Thỉnh Quốc Sư đại nhân nghĩ , đừng làm khó thuộc hạ, cũng đừng để bộ Quốc Sư phủ rơi cảnh khốn đốn.”
Khang Hữu Hậu vẫn tại chỗ, mặt mày tái mét.
Chàng mơ cũng ngờ, đạo Thánh chỉ đầu tiên Tân Hoàng hạ xuống là dành cho Khang Hạnh.
Hắn rõ ràng tâm tư của Khang Hạnh mà vẫn như , rõ ràng là cố ý làm khó Quốc Sư phủ.
Khang Hữu Hậu thể làm Quốc sư, nhưng thể làm khó con gái .
Vì , đạo Thánh chỉ sẽ nhận, cho dù đây là đạo Thánh chỉ đầu tiên Tân Hoàng đăng cơ ban .
Chàng yên tại chỗ, hề ý đưa tay nhận chỉ.
Tay Tiểu Lục đang nâng Thánh chỉ cũng dừng giữa trung, ý định thu về.
Thấy hai họ giằng co tại đây, khí cũng ngưng đọng , Từ Tứ Cẩm khẽ nhíu mày, tiến lên đón lấy Thánh chỉ, gật đầu hiệu với Tiểu Lục:
“Làm phiền Tiểu Lục thị vệ về bẩm với Hoàng thượng, đạo Thánh chỉ , Từ Tứ Cẩm, tạm thời nhận lấy. Khang Hạnh bằng lòng gả cung còn , nhưng sẽ cố gắng làm công tác tư tưởng cho Khang Hạnh. Thỉnh Hoàng thượng bớt nóng vội.”
Tuy rằng nhận câu trả lời chắc chắn, nhưng dù cũng đưa Thánh chỉ , điều hơn nhiều so với kết quả mà Tiểu Lục dự đoán khi đến. Hắn cuối cùng cũng thể thuận lợi về phục mệnh.
Sau khi Tiểu Lục và trong cung rời , Tôn quản gia thấy sắc mặt hai vị chủ t.ử khó coi, liền lập tức cho làm làm việc riêng. Khang Hữu Hậu và Từ Tứ Cẩm vẻ mặt nặng nề chính đường xuống. Từ Tứ Cẩm nắm Thánh chỉ trong tay, cảm thấy nó giống như một củ khoai tây nóng bỏng, nhất thời làm .
Khang Hữu Hậu nắm c.h.ặ.t t.a.y , ‘đùng’ một tiếng, đ.ấ.m mạnh xuống bàn. Cùng với sự rung lắc của các chén bàn, mặt mày lạnh lẽo giận dữ mắng:
“Hắn đăng cơ cường thủ Khang Hạnh, làm hôn quân ? Nàng tại nhận Thánh chỉ đó? Nàng trói buộc Khang Hạnh nhập cung ?”
Tâm tư của Khang Hạnh làm Từ Tứ Cẩm thể hiểu?
Mặc dù con bé đó từng động lòng với Cố Trình, nhưng sự lừa dối của khiến Khang Hạnh sớm nguội lạnh.
Hiện giờ cho dù làm Hoàng thượng, cho dù cưỡng ép hạ chỉ, Khang Hạnh cũng sẽ thề c.h.ế.t theo.
nếu nhận Thánh chỉ , bộ Quốc Sư phủ sẽ đối mặt với tội danh kháng chỉ bất tuân.
Từ Tứ Cẩm khẽ thở dài, đặt Thánh chỉ xuống bàn, “ dù cũng là Hoàng thượng, kim khẩu ngọc ngôn. Thánh chỉ ban, Quốc sư phủ chúng thể từ chối.”
“Vậy hy sinh Khang Hạnh ? Nàng là con gái của chúng . Linh hồn của nàng và nên cổ hủ như , chúng tôn trọng con bé.”
“Ta .”
Từ Tứ Cẩm nheo mắt , khẽ nhíu mày, gương mặt tĩnh lặng còn mang theo vẻ hung dữ.
“Ta hiểu Khang Hạnh hơn bất cứ ai, cũng bao giờ nghĩ sẽ làm khó con bé, nhưng đạo Thánh chỉ chúng bắt buộc nhận. Phu quân nghĩ đến ? Cố Trình hiện tại còn là Cố Trình nữa, một khi dám hạ đạo Thánh chỉ , điều đó chứng tỏ dám làm chuyện. Nếu đạo Thánh chỉ thứ hai ban là tội danh kháng chỉ bất tuân của Quốc Sư phủ, thì kết quả sẽ là thứ mà nàng và thể kiểm soát . Cho dù chúng đến từ dị thế thì ? Phu quân thể đem các con cất gian của , cả đời ngoài chứ?”
Nét mặt Khang Hữu Hậu chợt lóe lên vẻ phức tạp, khẽ thở dài,
“Nàng đều đúng, chỉ là nuốt trôi cơn giận . Giờ chúng nên làm gì đây?”
“Ta xem Khang Hạnh.”
Từ Tứ Cẩm Thánh chỉ một nữa, dậy :
“Nếu con bé còn tình ý với Cố Trình, thì vạn sự đại cát. Nếu con bé c.h.ế.t tâm với , thì chúng lập tức cung tìm Hoàng thượng, dùng tình cảm mà thuyết phục , dùng lý lẽ mà động lòng . Ta tin cũng sẽ quá làm khó chúng .”
“Hy vọng là .”
Tuy Khang Hữu Hậu suy nghĩ quá lạc quan về điều , nhưng lúc cũng còn cách nào khác.