Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 182
Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:02:22
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Tứ Cẩm vô cùng vô tội mẫu :
“Nương, là Lý Đại Thúc tự . Con ngược giữ thúc , nhưng thúc chịu!”
Nhận câu trả lời như , Từ lão thái ngây một lúc, hỏi:
“Ngươi thật ?”
“Đương nhiên là thật. Thân thể thúc , ở Long Nham Thôn nhân, lỡ mắc bệnh tật cũng chẳng ai chăm sóc, làm con thể để thúc ? Con mong thúc ở đây còn kịp nữa kìa. Nương, ? Sao tin Lý Đại Thúc kích động đến thế?”
“Không... , chỉ là cảm thấy... thúc về quê chăm sóc.”
Từ lão thái chút ngượng ngùng nuốt nước bọt: “Vậy giữ thúc nữa. Thúc về một , thật sự yên lòng.”
“Nương...”
Thấy mẫu định , Từ Tứ Cẩm gọi nàng , bước đến gần nàng hai bước, thấy khuôn mặt đỏ bừng của mẫu , nàng truy hỏi:
“Nương, ý với Lý Đại Thúc ?”
Nghe , Từ lão thái vội vàng xua tay giải thích: “Đừng bậy! Ta ý đó, chỉ thấy đáng thương thôi.”
Nàng càng hoảng loạn, Từ Tứ Cẩm càng trêu chọc:
“Nếu nương ý gì với Lý Đại Thúc, con đang nghĩ, chờ thúc về quê , con sẽ tìm cho thúc một bà lão để bầu bạn chăm sóc, như chúng cũng thể an tâm hơn.”
“Không !”
Vừa dứt lời, Từ lão thái thốt hai chữ đó. Khi nhận nên như , nàng vội vàng giải thích:
“Ý là, Lý Đại Thúc nhà ngươi sẽ để ngươi làm như .”
“ con qua lời Lý Đại Thúc , hình như thúc tìm một bạn đồng hành đấy? Hay nương hỏi thúc xem ?”
“Hắn dám ...”
Từ lão thái bao giờ tỏ vội vã như , cũng từng lớn tiếng đến thế.
Chưa đợi Từ Tứ Cẩm đáp lời, nàng bước .
Vừa lúc đó, Lý Đại Thúc đuổi theo đến. Chưa kịp đến gần, thúc vội vàng giải thích:
“Từ gia tử, chuyện đó , trách Tứ Cẩm chứ? Chuyện trách Tứ Cẩm, là tự .”
Từ lão thái đáp lời thúc , chỉ hùng hổ bước tới chất vấn:
“Nghe thúc tìm một nữ nhân chăm sóc ?”
Lý Đại Thúc hỏi đến ngây một lúc. Từ lão thái cho thúc cơ hội , nàng tiếp tục hỏi dồn:
“Thúc lớn tuổi thế , còn nghĩ đến chuyện tìm bạn đời ? Hơn nữa chúng sống cùng nhiều năm như , ai thể hiểu thúc bằng chứ? Dạ dày thúc , ăn đồ cứng, thúc thể dậy sớm nhưng thể thức khuya, chân thúc khỏe, dù đông hạ cũng mặc quần lót ôm sát giữ ấm, t.h.u.ố.c thang thể rời tay thúc...”
Nàng liên tiếp một loạt những chuyện liên quan đến Lý Đại Thúc, đến nỗi ngay cả Lý Đại Thúc cũng sững sờ.
“Đại , ... thật là hiểu . Muội , tuổi , thể khỏe mạnh, còn là một thùng thuốc, dù tâm tư đó, ai còn nguyện ý theo chứ!”
Từ lão thái bỗng nhiên giống như một thiếu nữ trẻ tuổi, ngượng ngùng đưa tay vén sợi tóc mai bên thái dương, toe toét:
“Thực thúc cũng lắm. Thúc hiền lành, quan tâm khác, lời chút khó nhưng ý nghĩa...”
“Nương, nếu thấy Lý Đại Thúc nhà như , chi bằng hai gá nghĩa với ...”
Từ Tứ Cẩm, bên cạnh họ chuyện nãy giờ, liền bước đến mặt hai :
“Lý Đại Thúc, thúc thấy chủ ý của thế nào?”
Lý Đại Thúc sợ hãi xua tay:
“Không , ! Tứ Cẩm, ngươi đừng bậy. Nương ngươi thể để mắt đến lão già hỏng việc như !”
Từ lão thái lén lườm thúc một cái, cũng bực bội trách móc:
“Tứ Cẩm, ngươi đừng ở đó mà se duyên lung tung. Lý Đại Thúc nhà ngươi khí khái cao ngất, nửa đời sống một , quen đơn độc .”
Thấy hai cứ đẩy đưa lẫn , Từ Tứ Cẩm dứt khoát làm hòa giải:
“Thôi , hai đừng đẩy đưa lẫn nữa. Ta một chủ ý . Hai hãy về suy nghĩ kỹ, nếu nguyện ý cùng đối phương chung sống, thì giữa trưa hãy cùng đến cây hòe lớn ở Hậu hoa viên. Nếu một trong hai đến, thì chuyện xem như từng đề cập. Như ?”
Lý Đại Thúc lén liếc Từ lão thái một cái gật đầu, bỏ .
Từ lão thái cũng giận dỗi về phòng.
Từ Tứ Cẩm khổ bất đắc dĩ. Hai rõ ràng là lang tình ý, nhưng vì thế tục mà dám thừa nhận, hà tất như chứ.
Thái t.ử Phủ
Sở Sở và Cố Trình từ cung trở về khi thỉnh an Hoàng thượng và Thái hậu. Kể từ tối qua đến giờ, Cố Trình chỉ với Sở Sở một câu:
“Ta cưới nàng đúng như ước hẹn, nhưng thích nàng. Nàng cứ an phận làm Thái t.ử phi của , sẽ là Hoàng hậu của . Ta sẽ viên phòng với nàng...”
Sở Sở tuy đau lòng, nhưng nàng bận tâm.
Nàng của Cố Trình, .
Nàng địa vị của Cố Trình, cũng .
Nếu trái tim của , thì miễn cưỡng nữa. Nàng an tâm làm Thái t.ử phi, chờ đợi để làm Hoàng hậu của , dù cũng sẽ ai họ viên phòng.
Lui một vạn bước mà , nếu đến lúc đó Hoàng hậu nhà nương đẻ ép nàng sinh con, nàng sẽ sự thật , đến lúc đó chịu thiệt thòi vẫn là nàng, nàng gì mà sợ chứ?
Cố Trình trở về Thái t.ử Phủ để ý đến Sở Sở, thẳng về Thư phòng.
Tiểu Lục cúi đầu theo , cho đến khi Thư phòng, y mới nhẹ giọng hỏi:
“Điện hạ, ngày mai là ngày Thái t.ử phi hồi môn. Vừa Quản gia hỏi ngài nên chuẩn thế nào?”
Cố Trình đưa tay xoa nhẹ thái dương, mệt mỏi đáp:
“Tùy ý thôi, ngươi sắp xếp !”
“ mà...”
“Ngươi hiểu lời ?”
Thấy đang khó chịu, Tiểu Lục vội đáp:
“Thuộc hạ rõ.”
Tiểu Lục rón rén lui xuống, ở cửa gặp Ninh Tây Nhiêu. Ninh Tây Nhiêu định giơ tay chào y, y vội vàng 'suỵt' một tiếng, tiến lên hai bước đến mặt , nhắc nhở:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-182.html.]
“Ninh tướng quân, Điện hạ vẫn đang bực dọc lắm, ngài mau giúp khuyên can !”
“Ồ?”
Ninh Tây Nhiêu vẻ mặt nghi hoặc:
“Mới thành hôm qua, hôm nay bực dọc ? Vì ?”
Tiểu Lục lắc đầu mạnh:
“Thuộc hạ cũng rõ. Đêm qua, Điện hạ ngủ trong Thư phòng.”
À?
Cố Trình cũng nhập động phòng ?
Nói như , cũng còn cô đơn nữa.
Nghĩ đến đây, kịp chờ đợi mà giơ tay lên :
“Hai ngươi ở đây canh gác, bầu bạn với Điện hạ một lát.”
Thấy đột nhiên phấn khích như , Tiểu Lục khó hiểu Tố Y:
“Ta nhớ Ninh tướng quân bình thường thích xem trò của khác mà, hôm nay là ?”
Tố Y bất đắc dĩ bĩu môi:
“Hắn đang xem trò , đây là hả hê, là cảm thấy đồng cảnh ngộ. Bởi vì đêm qua, dù ngủ trong động phòng, nhưng Phu nhân căn bản cho lên giường.”
‘À?’
Tiểu Lục lộ vẻ kinh ngạc, đó cùng Tố Y lén lút nín .
Ninh Tây Nhiêu sải bước dài đến mặt Cố Trình, mặt đanh :
“Điện hạ, chuyện quan trọng thương nghị với ngươi.”
Cố Trình ngẩng đầu, chỉ lạnh lùng đáp:
“Nói !”
“Ta cáo trạng! Phu nhân mới cưới của cho lên giường ngủ, cho chạm nàng . Ta đến mặt Hoàng thượng cáo ngự trạng, ngươi giúp .”
Nghe , Cố Trình chớp mắt vài cái đầy khó hiểu, ngẩng đầu :
“Ngươi... hai ? Nàng vì cho ngươi lên giường ngủ?”
Ninh Tây Nhiêu ủy khuất nhún vai:
“Nàng bàn bạc gì với nàng mà hạ Thánh chỉ ban hôn, nàng trừng phạt . Ngươi oan ức ? Ta nên tìm Hoàng thượng phân rõ lẽ ?”
Cố Trình nhíu chặt mày, thở dài một thật mạnh, dậy vòng qua bàn đến bên cạnh , vỗ vai :
“Hai ngươi là tình nghĩa, viên phòng chỉ là chuyện sớm muộn. Còn , cưới mà cưới, tìm ai phân rõ lẽ đây?”
Nói đến đây, gọi to ngoài:
“Tiểu Lục, chuẩn rượu thịt. Ta cùng Ninh tướng quân uống vài chén.”
“Vâng, Điện hạ.”
Tiểu Lục đáp một tiếng, ghé tai thì thầm với Tố Y:
“Ngươi thấy ? Hai vị chủ t.ử tương hỗ than thở . Ngươi ở đây trông chừng, nhà bếp đây.”
Tố Y bĩu môi gật đầu:
“Ừm, hai vị nhân vật sức nặng nhất Đại Nguyên Quốc đối diện với cùng một vấn đề, thật đáng thương !”
vấn đề mà họ đối diện giống .
Khang Quả và Ninh Tây Nhiêu tình ý, nàng chỉ là sẵn sàng, dám làm chuyện đó với , nhưng sớm muộn gì họ cũng sẽ làm.
Còn Sở Sở và Cố Trình thì một tình, một vô ý, cách khác, một là lợi dụng, một là bất đắc dĩ. Cuối cùng họ sẽ kết cục thế nào, ai .
Giữa trưa, Quốc Sư Phủ.
Ăn trưa xong, Lý Đại Thúc lén lút đến Hậu viện. Thúc nấp trong góc, hai mắt dán chặt cây hòe lớn, căng thẳng đến mức trán đổ mồ hôi.
Suy nghĩ cả buổi sáng trong phòng, cuối cùng thúc vẫn quyết định đến xem.
Thúc thích Từ lão thái, chỉ sợ xứng với nàng , dù là về ngoại hình gia thế, nên thúc dám trực tiếp lộ diện. Thúc xem Từ lão thái đến .
Lúc , Từ lão thái cũng đang trốn ở một góc khác, cũng chú ý đến cây hòe lớn .
Dù nàng cũng là nữ nhân, da mặt mỏng. Chuyện thể chủ động chứ? Vạn nhất đến, nàng sẽ mất mặt bao!
Hai trốn ở hai hướng, ai cũng phát hiện sự tồn tại của đối phương.
Thời gian từng chút trôi qua, hai cứ chằm chằm cây hòe lớn, nhưng ai ý định xuất hiện .
lúc , Khang Hạnh vỗ vai Lý Đại Thúc, làm thúc giật kêu ‘á’ một tiếng. Thúc ôm n.g.ự.c thở dốc:
“Hạnh nha đầu, ngươi làm sợ c.h.ế.t khiếp!”
Khang Hạnh mím môi :
“Lý Đại Thúc, thúc đang làm gì ở đây ?”
Lý Đại Thúc gãi gãi đầu đầy lúng túng:
“Ta... làm gì cả, ngoài hóng mát thôi.”
“Ồ? Hóng mát ? Ở đây mát mẻ , cây hòe lớn mới mát hơn. Chúng đến đó !”
Lý Đại Thúc sợ hãi vội vàng xua tay:
“Không cần, cần, nóng nữa, về đây.”
Khang Hạnh làm thể dễ dàng để thúc rời ? Nàng trực tiếp kéo cánh tay thúc , la lối kéo thúc đến cây hòe lớn.
Cùng lúc đó, Khang Đào, Khang Khiết và Tiểu Ngọc đến lưng Từ lão thái, các nàng đồng thanh gọi:
“Bà ngoại, đang làm gì ?”
“Ây da!”
Từ lão thái sợ hãi kêu lên một tiếng, đầu thấy mấy nha đầu, nàng vui lườm các nàng một cái:
“Mấy con nha đầu c.h.ế.t tiệt, các ngươi hù c.h.ế.t ?”