Nữ Thú Y Xuyên Không Mở Trang Trại Ở Cổ Đại! - Chương 166
Cập nhật lúc: 2025-12-04 01:02:06
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Sở lặng lẽ lắng lời , đờ đẫn yên tại chỗ, hề nhúc nhích.
Thấy sắc mặt nàng khó coi, Hoàng hậu vui, quát lên một tiếng giận dữ:
"Trình nhi, con nhất định thẳng ? Chẳng lẽ thể cho Sở Sở một quá trình từ từ thích nghi ư? Nàng đợi con mười sáu năm, cũng yêu con mười sáu năm, chỉ bằng một câu hời hợt là cưới khác mà con phủi sạch nàng ? Con nghĩ đến cảm thụ của nàng ?"
Lời của Hoàng hậu dường như chạm đến nơi sâu thẳm trong tâm hồn Sở Sở. Nàng c.ắ.n chặt môi, nước mắt thi rơi xuống gò má, chiếc khăn tay trong tay nàng vò chặt .
"Sở Sở..."
Hoàng hậu dường như sợ nàng nghĩ quẩn, vội vàng dậy khỏi chỗ , nhanh chóng bước đến mặt nàng, nhỏ giọng an ủi:
"Sở Sở, con đừng đau lòng. Hắn cưới con, Di mẫu sẽ tìm cho con hơn."
"Ta cần..."
Sở Sở gào lên một tiếng t.h.ả.m thiết, lắc đầu nức nở:
"Năm ba tuổi, đầu tiên thấy Trình ca ca quyết định gả cho . Năm sáu tuổi, chúng chơi trò cưới hỏi, làm cô dâu cho . Từ đó về , luôn cảm thấy chính là tân nương của , chỉ là chúng còn lớn mà thôi. Cũng từ lúc đó, âm thầm hạ quyết tâm trong lòng, đời gả cho Trình ca ca thì gả cho ai khác, nhất định là nam nhân sẽ vén khăn che mặt cho ..."
Nói đến đây, nàng xổm xuống đất, hai tay ôm đầu, nghẹn ngào:
"Ta từ năm mười tám tuổi chờ trở về cưới , trong mơ đều thấy cảnh tượng gả cho , nhưng với rằng ba năm gặp, lòng, cưới khác. Di mẫu, làm đây?"
Hoàng hậu xót xa cho nàng, vội vàng tiến lên đỡ nàng dậy, ôm nàng lòng, nhẹ giọng an ủi:
"Sở Sở đừng , Di mẫu sẽ làm chủ cho con."
"Di mẫu..."
Tiếng nức nở của Sở Sở vang vọng khắp Phượng Nghi cung, ngay cả Hoàng thượng thấy cũng chút đau lòng.
Nàng từ năm ba tuổi thường xuyên chạy đến hậu cung chơi, mối quan hệ với Hoàng thượng và Hoàng hậu. Đây cũng là lý do Hoàng thượng ngầm chấp nhận việc Sở Sở gả cho Cố Trình làm Thái t.ử phi.
Đứa trẻ thấy lớn lên từ tấm bé, phẩm hạnh tệ, chỉ là tính cách phần bộc trực, nhưng cũng là khuyết điểm lớn.
nữ nhi của Quốc sư cũng kém cạnh, hai nữ t.ử , một là Trình nhi cưới, một là Trình nhi cưới nhưng gả cho . Đối mặt với lựa chọn lưỡng nan , Trình nhi rốt cuộc nên làm thế nào?
Thấy Sở Sở cứ mãi, Cố Trình cũng chút đành lòng. Hắn tiến lên an ủi:
"Sở Sở, thật sự luôn xem như ..."
"Ta làm của ."
Cảm xúc của Sở Sở đột nhiên kích động, đây là đầu tiên nàng chuyện lớn tiếng với Cố Trình như , cũng là đầu tiên nàng nổi giận mặt Hoàng thượng và Hoàng hậu.
lúc nàng quản nhiều nữa. Ngay từ khi nàng thấy Cố Trình cưới khác ở ngoài cửa, nàng quyết định làm một trận lớn mặt Hoàng thượng và Hoàng hậu.
Dù thì địa vị của Sở gia tại Đại Nguyên quốc cũng tầm thường, vả nàng gây chuyện cũng lý lẽ.
Nàng ngước đôi mắt đẫm lệ Cố Trình, c.ắ.n chặt môi đỏ mà chất vấn:
"Trình ca ca, chẳng lẽ tình cảm mười mấy năm của và bằng nữ nhân mà mới quen lâu ? Chúng quen mười sáu năm, yêu mười sáu năm, trong mười sáu năm , trong mắt chỉ , cả gia đình đều công nhận là phu quân tương lai của , mà nhẫn tâm vứt bỏ tình cảm mười sáu năm của chúng ? Thế thì... thế thì sống còn ý nghĩa gì nữa?"
Nói đến đây, nàng quanh một vòng, trực tiếp nhấc chân đ.â.m đầu góc bàn tám tiên cách đó xa.
"Sở Sở, !"
Hoàng hậu phản ứng thì sợ hãi thất kinh kêu to một tiếng, nhưng vẫn là chậm một bước. Chỉ thấy Sở Sở đ.â.m đầu góc bàn, m.á.u tươi chảy ròng, ngất xỉu ngay tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-thu-y-xuyen-khong-mo-trang-trai-o-co-dai/chuong-166.html.]
Thấy cảnh , Cố Trình vội vàng chạy tới ôm nàng lên, lớn tiếng hô ngoài:
"Người , truyền Ngự y!"
Sở Sở thương. Để đề phòng nàng kích động, Hoàng hậu lệnh cho Cố Trình trong thời gian ngắn nhắc chuyện ban hôn. Hoàng thượng cũng khuyên nên chờ một chút, nếu vạn nhất Sở Sở thật sự xảy chuyện gì, chỉ khó ăn với Sở đại nhân, mà ngay cả trong lòng bọn họ cũng cảm thấy bất an.
Cố Trình bất đắc dĩ, đành tạm gác chuyện sang một bên. Khang Hạnh bên đợi đến sáng hôm vẫn thấy tin tức của , liền cảm thấy bất an.
Khang Hữu Hậu từ cung trở về, giận dữ lên chiếc ghế thái sư của , miệng ngừng thở dốc.
Từ Tứ Cẩm hiếu kỳ tiến lên hỏi han:
"Sao chầu triều về mang theo cơn giận lớn như ? Ai chọc giận ?"
"Tất cả lui xuống."
Khang Hữu Hậu phất tay với các nha đầu đang canh gác ở cửa, liền cúi lặng lẽ rút lui.
Lúc mới phẫn nộ :
"Ta thực sự sắp tức c.h.ế.t ! Cố Trình hôm qua còn với chúng là cưới Hạnh nhà , mà hôm nay mới , hóa hôn ước với nữ nhi của Sở đại nhân từ lâu ."
Từ Tứ Cẩm lập tức há hốc miệng kinh ngạc ,
"Chuyện là thật ?"
Khang Hữu Hậu mặt mày ngưng trọng gật đầu:
"Đương nhiên là thật. Sáng nay triều, chính Sở đại nhân . Ông Cố Trình và Sở tiểu thư đính hôn nhiều năm . Hôm qua tin Cố Trình cưới khác, Sở tiểu thư đ.â.m đầu góc bàn ở Phượng Nghi cung, hiện giờ còn đang giường bệnh."
"Còn chuyện ?"
Từ Tứ Cẩm hít một khí lạnh, định gì đó thì thấy Khang Hạnh đang ở cửa, đôi mắt đẫm lệ mờ mịt nàng,
"Nương, lời Phụ là thật ?"
Từ Tứ Cẩm liếc Khang Hữu Hậu, vội vàng bước tới, nhẹ giọng an ủi:
"Hạnh, chuyện hiện giờ còn rõ ràng, con đừng vội."
Khang Hạnh rưng rưng nước mắt, c.ắ.n môi lắc đầu:
"Nương, nếu chuyện là thật, sẽ một nữ t.ử vì mà chịu tổn thương, thế thì và nữ nhân mà Lý Từ cưới gì khác chứ? Nương, cuộc hôn nhân , thành nữa."
Khang Hữu Hậu cũng đang tức giận đập bàn, gầm lên:
"Cố Trình lừa gạt chúng , cuộc hôn nhân chúng thành cũng thôi! Hạnh, con đừng đau lòng. Trong triều đình thiếu gì hậu sinh trẻ tuổi, chúng nhất định sẽ tìm hơn ."
Khang Hạnh cố nén nước mắt, giả vờ thoải mái gật đầu:
"Vâng, con cũng thành sớm như . Con còn ở Quốc sư phủ thêm vài năm nữa. Phụ , Nương, chuyện thành tạm thời gác , con cũng gặp Cố Trình nữa."
Để câu , nàng xoay bỏ . Nhìn bóng lưng đơn bạc của nàng, và cảnh nàng lén lút đưa khăn tay lên lau khóe mắt, Từ Tứ Cẩm bất lực lắc đầu thở dài:
"Sớm Cố Trình hôn ước, chúng hà tất hao tâm tổn sức tác hợp cho bọn họ chứ. Hạnh Lý Từ làm tổn thương một , Cố Trình làm tổn thương một nữa, e rằng nàng khó để chấp nhận một đoạn tình cảm mới."
"Tên tiểu t.ử Cố Trình giấu giếm thật kỹ, haizz! Cũng trách tìm hiểu rõ ràng."
"Chuyện thể trách . Chàng ở Kinh thành thời gian ngắn, ai nhắc đến chuyện , cũng là lẽ thường. Cố Trình lừa gạt chúng , đồng nghĩa với việc lừa gạt tình cảm của Hạnh. Hạnh đứa trẻ hiểu chuyện, nếu là Quả Tử, nó làm loạn lên ."
"Haizz! Chuyện đến nước , còn làm đây? Sau chúng cứ giữ cách với Cố Trình thôi!"