“Ngươi ăn vớ vẩn!” Một nam t.ử lỗ mãng cắt đứt lời của , tức giận bất bình : “Đại nhân, cầu ngài làm chủ cho tiểu nhân! Tỷ tỷ Hàn đại nương của , ở nhà từ phụ xuất giá tòng phu, hiền lương thục đức, hàng xóm láng giềng nào . Vì một nữ nhi gả đến Lý gia của bọn họ, đến hai năm trở thành dâm phụ bỏ trốn cùng khác? Lúc gia đình của chúng cảm thấy điều gì đó , nhưng họ Lý khẩu bạch nha (*), mạnh miệng rằng gia đình của chúng dạy dỗ , hại Hàn thị suốt những năm qua đều cụp đuôi làm , cũng cảm thấy bản đuối lý. cách đây mấy ngày, ông trời mở mắt, để khác phát hiện hài cốt của tỷ tỷ ở trong trạch viện cũ của Lý gia, lúc chúng mới tỷ tỷ sớm c.h.ế.t oan. Đại nhân, hung thủ nhất định là , cầu xin đại nhân làm chủ cho cả nhà chúng , trả sự trong sạch cho tỷ tỷ!”
(*) một câu thành ngữ ý chỉ chuyện đúng sự thật, lời vô nghĩa.
Nói liên tục dập đầu, lóc vô cùng t.h.ả.m thiết đau khổ.
Mộc Phương Nhan lau nước mắt, quả thực hết sức thương tâm, ngược làm phu quân , gương mặt gian xảo, dáng vẻ đáng tin cậy.
“Phi, cái gì mà hiền lương thục đức, đức hạnh của nữ nhân nhà mà còn rõ ? Ban đầu là do mắt chúng mù, tin tưởng lời xằng bậy của mai mối, cho rằng nàng thật sự là một nữ nhi con nhà lành nên mới dùng tiền lớn cưới về. Chỉ mới cưới về một năm thì thông đồng bất chính với nam nhân khác. Cuốn tiền bạc bỏ trốn , còn khiến trở thành trò trong thành. Đại nhân, đường đường là một nam nhân, nếu như buộc còn cách nào thì tại dám trưng bộ mặt xí của bản . Mọi , các xem, sự thật ?”
Có nhiều lời bàn tán thảo luận sôi nổi, cảm thấy nữ t.ử cũng đều mất , chắc như lời nam nhân .
Có cảm thấy nam t.ử đáng thương, nam nhân đều trọng sĩ diện, ai bằng lòng cho khác bản nương t.ử cắm sừng chứ, đây chính là chuyện vô cùng mất mặt.
Huyện lệnh Trường An một nữa vỗ thật mạnh xuống bàn, : “Yên lặng, công đường nào thể ồn ào như thế.”
Lúc mới im lặng, thành thành thật thật thêm gì nữa.
Huyện lệnh Trường An thét lớn tiếng: “Người của Mộc gia đến ?”
Vài cũng Mộc Phương Nhan, Mộc Phương Nhan vội vàng bước ngoài, quỳ xuống hành lễ: “Mộc gia Tam nương xin diện kiến huyện lệnh đại nhân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-thien-su-truong-an/chuong-33-tham-van-2.html.]
Huyện lệnh Trường An ừ một tiếng hỏi: “Mộc cô nương, bảy ngày phát hiện một rương hài cốt trong phủ của ngươi, ?”
Mộc Phương Nhan gật đầu: “Bẩm đại nhân, đúng .”
“Căn nhà của ngươi là mua từ tay ai?”
Mộc Phương Nhan suy nghĩ một chút đáp: “Ta mua từ một thu mua nhà họ Trịnh, nha môn ắt hẳn vẫn còn lưu giữ giao dịch, đại nhân thể tra xét.”
Huyện lệnh Trường An sai mang văn thư mua bán nhà ở , xác nhận những gì Mộc gia .
Sau đó hỏi trung gian, chủ nhân lúc của căn nhà là ai.
Người trung gian họ Trịnh đáp: “Chủ nhân họ Trần.”
Họ Trần lập tức hô to oan uổng quá, rằng từ khi mua căn nhà thì trong nhà thường xuyên ma quỷ lộng hành, thể nào an , thật cũng dọn ngoài nhưng xoay qua xoay ba năm trời, vẫn ai bằng lòng mua.
Cho đến khi của Mộc gia mua , mà căn nhà đến từ , đương nhiên là đến từ Lý gia.
Mọi hiểu vì huyện lệnh đại nhân làm rõ mối quan hệ .
Mộc Phương Nhan hiểu , huyện lệnh đại nhân chính là đang thăm dò xem chuyện ma quỷ lộng hành là từ lúc nào.
Từ những của Trần gia cũng thể căn nhà từ lúc mua về hề an bình. Lúc Trần gia trả nhà nhưng Lý gia nhất quyết chịu nhận, thậm chí còn trốn , mãi hai năm mới trở về.