Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 76: Có một chướng ngại không vượt qua được

Cập nhật lúc: 2025-09-29 23:11:58
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

giật , "Tối nay sẽ mưa ?"

Người chuyện thẳng dậy, vội vàng lên trời.

Bầu trời tối sầm, sắp mưa, dường như cũng khả năng.

cũng cho rằng đó là do đêm quá khuya nên mới đen kịt u ám như , vì thế nhạo: "Mưa cái gì mà mưa? Từ Ích Châu tới đây gần năm mươi ngày , khi nào trời từng đổ một giọt mưa nào ?"

"Nói thì , nhưng thời tiết tối nay quả thực lạnh hơn mấy hôm nhiều."

"Mùa thu đến, đêm xuống trời trở lạnh, đó chẳng chuyện bình thường ?"

Nói , một vẫn tin.

Người giật do dự một lát, nhớ chuyện Tô Hiểu Đồng b.ắ.n sói trong hang, cảm thấy Tô Hiểu Đồng vẫn là bản lĩnh, bèn hỏi : "Tô Hiểu Đồng, tối nay thật sự sẽ mưa ?"

"Rất khả năng sẽ mưa." Tô Hiểu Đồng lừa , nhưng cũng quá chắc chắn.

Người gật đầu, dậy thu dọn chăn đệm, "Vậy , tối nay sẽ ngủ ở đây nữa."

Hắn , kẻ chế giễu liền : "Ngươi ngốc , ngươi là nhường chỗ cho khác ."

"Nhường thì nhường thôi! Cẩn thận một chút vẫn hơn."

Người , liền lối đến bờ suối.

Kẻ phản bác thấy Tô Hiểu Đồng và Tô Hiểu Bình đến bờ suối rửa nồi, bèn với giọng điệu mỉa mai: "Ta , hai tỷ ngươi hù dọa , cố ý nhường đường cho các ngươi ?"

Đêm tối rõ mặt , Tô Hiểu Đồng cũng lạnh lùng liếc một cái, "Ngươi đừng lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử."

"Lòng tiểu nhân? Ha ha!" Người lạnh hai tiếng, "Dù là tiểu nhân, ngươi cũng chẳng quân tử!"

Ngày đó khi trốn sói trong hang, đa đều chen chúc bên trong, khiến hành động của Tô Hiểu Đồng nhiều chứng kiến.

, dù Tô Hiểu Đồng b.ắ.n cung giỏi, nhưng đến nay nghi ngờ thì nhiều, tin tưởng thì ít.

Tô Hiểu Đồng lên thác nước phía , : "Nếu trời mưa, phía thể xảy lũ lớn, ngủ ở đây, lũ ập đến, ngươi sẽ xảy chuyện gì?"

Người hừ lạnh khinh thường, "Ngươi dọa ai đó? Ngươi lũ lụt là lũ lụt ! Đã bao lâu thấy mưa?"

"Tùy ngươi."

Sống c.h.ế.t của liên quan đến , Tô Hiểu Đồng xong, cùng Tô Hiểu Bình rửa sạch nồi cùng rời .

Người khịt mũi "Phì" một tiếng, xuống ngủ say sưa.

Cũng ngủ yên tâm như , nhưng sợ thượng nguồn thật sự xảy lũ lớn.

Do dự mất một chén nhỏ, hai ở gần đó vẫn thu dọn chăn đệm bỏ .

Tuy nhiên, bọn họ cũng tin rằng đêm nay sẽ mưa, bởi , khi trở về cũng nghĩ đến chuyện trú mưa.

Tô Hiểu Đồng và Tô Hiểu Bình trở về, Thác Bạt Phong, Vương Xuân Nha và Triệu Đông Nguyệt phối hợp dựng xong lều.

Giấy dầu dựng lều cố định cành của vài cây, dùng gậy chống đỡ ở giữa, bên dùng đá đè , mặt đất trải thêm một lớp nữa, trông khá đơn sơ, nhưng che mưa thì thành vấn đề.

Tô Hiểu Đồng quan sát lều một lúc, : "Cũng , gian đủ lớn, cũng đủ dài."

Thác Bạt Phong : "Đáng tiếc còn chỗ nào để dựng thêm cái lều thứ hai nữa."

Tô Hiểu Đồng quanh, quả thực nơi nào khác mấy cây cối mọc gần một cách vặn như thế .

Thời gian còn sớm, cũng khá mệt, ngày mai còn tiếp tục lên đường, cần thiết bận rộn thêm nữa.

Tô Hiểu Đồng bước trong lều, ý niệm khẽ động, liền lấy tám chiếc chăn đệm. Những thứ nàng thu thập từ nhà của những gia đình giàu , giờ đây đều phát huy tác dụng.

Tám chiếc chăn đệm, bốn chiếc trải xuống đất, bốn chiếc đắp lên .

Vương Xuân Nha dẫn hai đứa trẻ chọn một vị trí ở mép , nhường chỗ hơn bên trong cho những khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-76-co-mot-chuong-ngai-khong-vuot-qua-duoc.html.]

Triệu Đông Nguyệt ngay đó dẫn Tô Giang Hà ngủ ở bên cạnh.

Tô Hiểu Bình sợ hãi khi ở gần Triệu Cẩm Xuyên, vội chui chăn đệm của Triệu Đông Nguyệt, chen chúc cùng Triệu Đông Nguyệt và Tô Giang Hà, dù nhà mới năm tuổi, cũng chẳng cần kiêng dè gì.

Cứ thế, Tô Hiểu Đồng chỉ còn một đắp một chiếc chăn đệm.

Triệu Cẩm Xuyên thích chen chúc với khác, nhưng điều kiện thực tế cho phép đòi hỏi quá cao, vì , dù vui vẻ gì, cũng chỉ thể cạnh Thác Bạt Phong.

Chỉ là, Thác Bạt Phong buồn bực, Triệu Cẩm Xuyên xuống chăn đệm chiếm hết chỗ của , đừng là kéo thêm chăn đắp.

Tô Hiểu Đồng chú ý đến cảnh của Thác Bạt Phong, bực với Triệu Cẩm Xuyên: "Ngươi quả thật chiếm chỗ."

Triệu Cẩm Xuyên hổ : "Ta lớn cao lớn thế , cũng do thể quyết định !"

Tô Hiểu Đồng: "..."

nuôi dưỡng bằng gấm vóc ngọc thực, dinh dưỡng đầy đủ, mặt đều phát triển hơn .

Nàng lấy hai chiếc chăn đệm mà Tô Hiểu Bình mang tới, "Phong tử, ngươi dùng cái ."

Lén lút ném về phía Thác Bạt Phong, chiếc chăn liền phủ lên Thác Bạt Phong.

Cứ thế, vì thêm một chỗ ngủ, nên cách ở giữa còn tách biệt nữa.

Tô Hiểu Đồng xuống, phát hiện Triệu Cẩm Xuyên ở quá gần , quen mà bật dậy.

Nàng quả thực dũng cảm, nhưng cũng đến mức to gan lớn mật đến nỗi ngủ sát bên cạnh nam nhân mà hề xao động!

Thôi ! Mỗi đắp một chiếc chăn, thể tính là ngủ sát .

mà, nghiêng đầu là thể thấy thở của Triệu Cẩm Xuyên, trong lòng nàng cứ cảm thấy một chướng ngại thể vượt qua.

Triệu Cẩm Xuyên nhận động tĩnh của nàng, nàng đang khó chịu chuyện gì, bèn trong cơn buồn ngủ m.ô.n.g lung: "Ta ngủ nửa đêm đầu, ngươi ngủ nửa đêm ."

"Được." Tô Hiểu Đồng lập tức đồng ý.

Kéo chăn đắp quanh , nàng liền khoanh chân .

Nhân cơ hội , nàng nhắm mắt dưỡng thần, tập trung tinh lực, dùng phương thức minh tưởng để cảm nhận linh khí trong khí, đồng thời dốc hết sức hấp thu để dùng cho bản , nhằm tăng cường tinh thần lực.

Đương nhiên, nàng cũng thể nhờ ngoại lực để tăng tốc, đáng tiếc hiện giờ nàng cơ duyên .

Thời gian từ từ trôi , đến nửa đêm canh ba, nàng thở phào một , vươn tay chọc vai Triệu Cẩm Xuyên, "Này, ngươi tỉnh dậy, tỉnh dậy ..."

"Ưm?" Cẩm mỹ nhân nặng nề "Ưm" một tiếng bằng giọng mũi, buồn ngủ đến mức nhớ nổi khi ngủ gì với Tô Hiểu Đồng.

Tô Hiểu Đồng nhắc nhở: "Đến lượt ngươi canh đêm ."

"Ưm? Ồ!" Triệu Cẩm Xuyên nhíu mày, cuối cùng cũng chút ý thức.

Hắn dậy, đầu cúi gằm, vẫn buồn ngủ đến mức mở nổi mắt.

Tô Hiểu Đồng nghĩ hiểu, bèn xuống ngủ.

Cảm giác duỗi thẳng chân tay vẫn thoải mái hơn, dù linh khí ở nơi yếu ớt, nàng cố gắng đến mấy cũng chỉ hơn một chút thôi.

Hôm nay đang tìm ở Hà Nội

Nửa đêm vốn dĩ buồn ngủ, xuống lâu , nàng liền chìm giấc ngủ sâu.

Tuy nhiên, điều nàng ngờ tới là Triệu Cẩm Xuyên như mộng du dậy dừng nửa khắc , ngả , ngủ tiếp.

Vị trí hai sát , nghiêng xuống, liền đối mặt trực tiếp với .

Khi trời mờ mờ sáng, bầu trời ủ dột suốt đêm bỗng nhiên lộp bộp đổ mưa.

Cơn mưa lớn, rơi từ trời xuống đất mang dáng vẻ của mưa như trút nước.

Tô Hiểu Đồng giật tỉnh giấc, nhanh chóng mở mắt.

Loading...