Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 379: Chiến trường (6)
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:46:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Bất kể Tô Hiểu Đồng , một chén , nàng cùng Từ Văn Tranh bước khỏi cửa lớn Từ phủ, ngay cả Từ Vĩ cũng theo.
Hai thường ngày đều bảo vệ trong nhà, giờ Tô Hiểu Đồng đồng hành, Từ phu nhân đành tiện ngăn cản.
Trên phố, một dân thành trong những trốn ở nhà rời thành và giữ mạng ở cố thổ đều ngoài về phía ngoài thành.
Họ thể lên tường thành, nhưng trong thành, họ vẫn thể thấy ánh lửa ngút trời bên ngoài thành.
Nghe ngoài thành đang thiêu t.h.i t.h.ể Quỷ tử Nhung Khương, chiêm ngưỡng cái "phong cảnh" đó, trong lòng khỏi hả hê — Quỷ tử Nhung Khương đáng chết, cuối cùng cũng nếm mùi lợi hại .
Những phố tụ tập thành từng nhóm ba năm bàn tán, hưng phấn thôi.
Đồng thời họ cũng may mắn, may mắn vì già , chạy nổi nữa, ở trong thành, nếu thì thể chứng kiến chiến công lịch sử đánh bại Quỷ tử Nhung Khương ngày hôm nay!
Trước đó, Từ tướng quân lệnh cho bách tính trong thành mau chóng rời khỏi Tấn Châu thành, đề phòng Quỷ tử Nhung Khương phá thành, khiến bách tính trong thành chịu tai họa vô vọng.
Thế nhưng, chỉ vài canh giờ ngắn ngủi, tướng sĩ giữ Tấn Châu thành lật ngược thế cờ, chỉ giữ vững thành trì mà còn bất ngờ tiêu diệt mấy vạn quân giặc Nhung Khương.
Trong thời gian ngắn mà đoạt mạng mấy vạn tên giặc Nhung Khương, chiến tích mấy trăm năm lập quốc của Phượng Li quốc, từng chuyện như .
Mọi tìm các tướng sĩ quen để hỏi nguyên do, kết quả nhận là: An Ninh huyện chủ trợ chiến, chỉ dạy cách dùng thủ lựu đạn, đồng thời dũng g.i.ế.c địch, nhờ đó mà trận chiến mới lật ngược bại thế thành thắng lợi.
Mọi kinh ngạc, An Ninh huyện chủ ư... Nữ tử chiến trường? Nữ tử cũng thể chiến trường ?
Bất kể thế nào, trận chiến quả thực nhờ An Ninh huyện chủ tương trợ mà chuyển bại thành thắng. Bởi , một hồi nghi hoặc, đều chấp nhận điều .
Những chấp nhận liền bắt đầu ca tụng, cảm kích và sùng bái.
An Ninh huyện chủ quả thực là Chiến Thần!
Bàn luận đến cuối cùng, Tô Hiểu Đồng, công lao trợ chiến lớn nhất hôm nay, trở thành vị Chiến Thần trong lời họ.
Danh xưng Chiến Thần xuất hiện, chẳng còn ai bận tâm nàng là nữ tử .
lúc đang bàn luận sôi nổi, Tô Hiểu Đồng và Từ thị lên tường thành, xuống những đống lửa đang cháy ở phía xa.
Trong khí nồng nặc mùi cháy khét, quả thực khó chịu.
Tô Hiểu Đồng lấy khẩu trang đeo , Từ Văn Tranh cũng dùng khăn tay bịt kín miệng mũi.
Lửa cháy dữ dội, bầu trời đêm đen nhuộm đỏ cả một nửa.
Trên tường thành, các binh lính giữ thành chăm chú ngọn lửa, ai nấy đều nở nụ .
Một trận thắng, khiến những dồn nén suốt một năm ròng cuối cùng cũng nếm trải niềm vui chiến thắng.
Chuyện chiến trường truyền tụng. Đến khi Tô Hiểu Đồng tỉnh trong sương phòng của Từ phủ ngày hôm , nàng trở thành An Ninh huyện chủ Chiến Thần vạn ca ngợi.
Từ Văn Tranh sáng sớm đến tìm nàng, mừng rỡ thôi.
Nàng sùng bái hùng, sùng bái Chiến Thần, và cảm thấy kiêu hãnh vì quen Chiến Thần. Tinh thần cao hứng đến mức khiến Tô Hiểu Đồng kinh ngạc.
“Ta là Chiến Thần ư?” Tô Hiểu Đồng mở to đôi mắt còn ngơ ngác.
Nàng một khi bản chiến trường thì sẽ tệ, nhưng ngờ danh xưng Chiến Thần đến nhanh như .
Từ Văn Tranh gật đầu lia lịa, “Phải đó, đó! Chiến Thần đấy!”
Tô Hiểu Đồng ngẩn một lát, cũng chấp nhận, “Chiến Thần thì là Chiến Thần !”
Dân chúng cần hùng, cần một cột mốc chính nghĩa. Tuy thể làm nhất, nhưng cũng thể cố gắng hết sức để phát huy chính nghĩa, đề xướng tinh thần yêu nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-379-chien-truong-6.html.]
Điều quan trọng nhất, nàng là nữ tử. Nếu thể khiến dân chúng thấy rằng nữ giới cũng thể gánh vác nửa bầu trời, nâng cao địa vị xã hội của nữ giới, thì thật bao.
Thời đại , nữ tử sống dựa nam nhân, quả thực chẳng chút tôn nghiêm nào.
Qua một đêm, ngọn lửa bên ngoài thành vẫn cháy rực, dù trong khí đầy mùi khét lẹt, cũng hề ghét bỏ.
Cùng lúc đó, binh sĩ Nhung Khương rút lui cũng đang từ xa quan sát.
Điều khác biệt là khi binh lính Phượng Li quốc vui mừng nhảy múa, thì bọn chúng tức giận đến mức bốc khói bảy lỗ.
Chứng kiến tướng sĩ của c.h.ế.t thảm, thể mang t.h.i t.h.ể họ về để chôn cất, nghĩ đến điều đó khiến bọn chúng nóng như lửa đốt, hận thể lập tức báo thù rửa hận.
Hình như bọn chúng quên mất, rõ ràng chính chúng là kẻ khơi mào chiến tranh, thế mà cuối cùng đẩy hết tội lên đầu Phượng Li quốc.
Khi ngọn lửa thù hận cháy càng lúc càng mãnh liệt như ngọn đại hỏa , ý niệm báo thù của quân giặc Nhung Khương càng thêm mãnh liệt.
Giờ đây, bọn chúng đang mảnh đất Tứ Châu thành, và mảnh đất vẫn còn mười vạn bách tính Phượng Li quốc đang trong tay chúng.
Sau khi kích động, bọn chúng bắt bách tính Phượng Li quốc liền tay sát hại.
Mà những bách tính bọn chúng chèn ép suốt một năm, ăn đủ no, mặc đủ ấm, ai nấy đều gầy yếu đến mức sức phản kháng.
Giết mấy trăm bách tính vẫn hả giận, bọn chúng dứt khoát tập hợp mấy vạn bách tính, bắt họ phía , cùng chúng vây hãm Tấn Châu thành.
Thế là, ba ngày , binh lính canh giữ tường thành liền thấy quân giặc Nhung Khương đồng loạt vây kín vòng ngoài của Tấn Châu thành.
Lần , bọn chúng tay tàn nhẫn, điều động mười mấy vạn binh lực, bao vây Tấn Châu thành ở giữa.
Lương thảo trong Tấn Châu thành hạn, cố thủ mười ngày nửa tháng thì thành vấn đề, nhưng cầm cự lâu hơn thì khó khăn.
Quân giặc Nhung Khương chính là nhắm điểm , nên mới tiếc sức lực điều động đại quân vây hãm Tấn Châu thành.
Bọn chúng ở xa, bắt bách tính Phượng Li quốc ở phía , khiến cho tướng sĩ giữ thành Tấn Châu phản kích cũng lo lắng đến sự an nguy của bách tính Phượng Li quốc.
Quân giặc Nhung Khương phái gọi loa, vô liêm sỉ yêu cầu binh lính Phượng Li quốc giao nộp vũ khí dùng chiến trường hôm đó, nếu sẽ tàn sát hết bách tính Phượng Li quốc.
Lấy tính mạng của bách tính để uy hiếp, hành động quả thực vô sỉ đến tột cùng.
Vũ khí đó uy lực mạnh mẽ, thể dễ dàng giao , bằng kẻ c.h.ế.t chỉ là bách tính Phượng Li quốc, mà còn là tướng sĩ Phượng Li quốc.
Từ Khang tướng quân cau mày giãn, nhất thời nên chọn lựa thế nào.
Ông tìm phó tướng đến hỏi: “An Ninh huyện chủ ?”
Đã chứng kiến bản lĩnh của Tô Hiểu Đồng, lúc ông nhịn mà thỉnh giáo.
Lúc , Tô Hiểu Đồng đang ở trong quân doanh phụ giúp quân y băng bó vết thương cho các binh sĩ thương.
Vết thương của một binh sĩ quá sâu và dài, nàng còn xin riêng một doanh trướng, sự trợ giúp của Thác Bạt Phong, tiến hành khâu vết thương cho những binh sĩ cần thiết.
Chỉ ba ngày ngắn ngủi, vì thiếu thốn thuốc men và quân y ít ỏi trong quân, nhiều binh sĩ nhiễm trùng vết thương và phát sốt cao.
May mắn , Tô Hiểu Đồng chuẩn từ . Nàng lấy một lô thuốc viên trong doanh trướng , bảo Thác Bạt Phong phân phát, mới miễn cưỡng định bệnh tình của các thương binh.
Tô Hiểu Đồng liên tục trị liệu cho mấy chục thương binh, mệt đến mức thể thẳng lưng lên .
Nàng tìm một quân y, hỏi: “Vì quân đội thiếu thốn quân y đến ?”
Vị quân y đáp: “Thời buổi ít học y, mà học y cũng đường nào để theo, lâu dần mới hình thành hiện trạng thiếu thầy thuốc như bây giờ.”
Hắn thở dài một , : “Nói thật, đây lão hủ quân y, mà là thầy thuốc khám bệnh ở trấn. Từ tướng quân thiếu quân y trong quân nên mới bảo lão hủ đến cho đủ lượng, kỳ thực y thuật của lão hủ tính là giỏi.”