Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 29: Xin chút bánh ăn thì đã làm sao

Cập nhật lúc: 2025-09-29 23:03:36
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hô hấp ngăn cản, Tô Cường Tử còn màng đến việc giành lấy bánh nướng trong tay Tô Giang Hải, vội vã giãy giụa kéo quần áo .

“Kẻ nào? Buông tay , mau buông tay, nghẹt c.h.ế.t .”

Tô Giang Hải mở to mắt , hóa là Tô Hiểu Đồng.

Giống như thấy cứu tinh, vội vàng : “Tỷ tỷ, Nhị ca cướp bánh nướng của .”

Hắn mà suýt , chỉ chút nữa thôi là chiếc bánh nướng của Tô Cường Tử cướp mất.

“Tô Hiểu Đồng, ngươi làm gì đó?” Tô Cường Tử Tô Giang Hải kêu lên, tức giận gọi thẳng tên Tô Hiểu Đồng, lời cũng vô cùng bất lịch sự.

Tô Hiểu Đồng ghét bỏ thể hôi hám, ném sang một bên, khinh thường : “Đồ nhãi ranh, còn mặt mũi hỏi làm gì, ngươi xem ngươi định làm gì?”

“Ai da!” Tô Cường Tử ngã đau điếng mông.

Hắn xoa xoa m.ô.n.g định gào lên, nhưng ngẩng đầu thấy ánh mắt lạnh lùng của Tô Hiểu Đồng, khí thế liền tắt lịm.

Chớ chi, Tô Hiểu Đồng quả thực thường xuyên là đối tượng bắt nạt.

Hắn bắt nạt Tô Hiểu Đồng mấy ngày , bất chợt thấy Tô Hiểu Đồng hung dữ như , nhất thời chút dám chọc ghẹo.

Hắn cắn răng, bò dậy : “Vậy xin nó chút bánh ăn thì làm ?”

Tô Hiểu Đồng thẳng: “Đó là thứ cho Tiểu Hải, chính là cho ngươi ăn. Sao nào, ngươi phục ?”

“Chẳng chúng một nhà, nên quan tâm lẫn ?” Tô Cường Tử xụ mặt, cái lý do giành giật bánh nướng khá chính đáng.

“À! Vậy thì cũng chỉ đùa chút thôi, ngươi đừng chấp nhặt nha!”

Ánh mắt liếc qua thấy Tô Trường Lâm đang về phía , Tô Hiểu Đồng vội vàng hiệu cho Tô Giang Hải: “Tiểu Hải, cha ở đằng , mau qua đó !”

Tô Giang Hải đầu , vội vàng chạy qua.

Hắn , bánh nướng cũng biến mất.

Không ăn bánh nướng, cơn giận của Tô Cường Tử lập tức bùng lên: “Xin chút bánh cũng nỡ cho, Tô Giang Hải, ngươi nhớ đó.”

Hắn xong một cách hung tợn, xoa xoa mắt, “Oa” một tiếng òa lên.

“Mẫu , Tô Hiểu Đồng đánh con...”

Hắn tố cáo chạy, đợi đến khi chạy đến mặt Dương Thúy, nước mắt rặn .

Khóc quá chân thật, Dương Thúy còn tưởng Tô Hiểu Đồng đánh đập thế nào.

Thấy Tô Hiểu Đồng đang phía Tô Cường Tử trở về, Dương Thúy liền hung dữ chất vấn: “Tô Hiểu Đồng, ngươi dựa mà đánh Cường Tử?”

Tô Hiểu Đồng liếc Tô Cường Tử với vẻ khinh miệt, hề sợ hãi mà hỏi ngược : “Ta đánh đấy, thì ?”

“Ngươi... Ngươi đánh còn hùng hồn như , quả thực là vô pháp vô thiên .” Dương Thúy tức đến mức lồng n.g.ự.c ngừng phập phồng.

Tô Hiểu Đồng đến bên cạnh Tô Hiểu Bình, : “Nhị thẩm, thím mở miệng chất vấn, hỏi nguyên nhân đánh ?”

Dương Thúy hung hăng : “Đã đánh , còn hỏi nguyên nhân, chẳng lẽ của ?”

“Thím đúng đấy.” Tô Hiểu Đồng điềm tĩnh : “Hắn giành bánh nướng của Tiểu Hải, chính là của .”

Cứ nghĩ Dương Thúy ba mươi mấy tuổi, hẳn là hiểu chút đạo lý, nào ngờ nàng : “Ngươi đừng giành giật khó như , nó và Tiểu Hải là , bẻ một chút bánh cho nó ăn thì làm ?”

“Cũng do Tiểu Hải đồng ý chứ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-29-xin-chut-banh-an-thi-da-lam-sao.html.]

“Đứa trẻ bốn tuổi gì mà đồng ý, trừ phi là ngươi cố tình xen .”

Vương Xuân Nha nhịn : “Nhị tẩu, bánh nướng của Tiểu Hải là để dành cho cha nó, nó làm thể đồng ý ?”

Chưa từng Vương Xuân Nha đối chất, Dương Thúy lập tức tức giận dậm chân: “Vương Xuân Nha, thím và Tiểu Hải ăn bánh nướng, dĩ nhiên là thím giúp Tô Hiểu Đồng .”

Không Tô lão bà tử lấy khí, lúc cũng vui vẻ chen : “Cãi cãi vã, ồn ào c.h.ế.t . Ta Tô Hiểu Đồng, ngươi chia bánh nướng cho tam phòng, chia cho nhị phòng, đây chẳng là cố ý gây cãi vã ? Nói cho cùng là ngươi lòng độc ác.”

Đây là định nâng quan điểm lên mức cao nhất ?

Tô Hiểu Đồng hề bận tâm : “Ai đối với nhà , sẽ đối với đó. Sao, bà nội cũng cảm thấy đối với nhà ? Nếu , bà thể để mặc Hiểu Bình và Giang Hà chịu đói khi kịp về ngày hôm qua ?”

Trong lòng bất mãn, nàng liền thẳng .

Tô lão bà tử tức đến mức trợn trắng mắt: “Lão bà đối với các ngươi , các ngươi thể lớn lên đến chừng ?”

Tô Hiểu Đồng : “Nói cho cùng, phụ đối với bà cũng . Trước khi quan phủ trưng binh, tiền săn b.ắ.n kiếm của phụ đa phần đều giao cho bà; lúc , còn đưa bà ít bạc, là sợ mẫu và chúng ăn no mặc ấm. Kết quả thì ?”

“Ngươi, ngươi...” Tô lão bà tử suýt nữa hộc một ngụm m.á.u cũ: “Cha ngươi đối với lão bà , đó chẳng là điều hiển nhiên ? Con trai nuôi dưỡng đối với , nên đối với ai?”

“Đừng xem lòng của khác dành cho là điều đương nhiên . Trên đời , việc bắt khác vô điều kiện đối xử với mà bản hề ơn, đó chính là một hành động ích kỷ.”

Bị Tô Hiểu Đồng gián tiếp là ích kỷ, Tô lão bà tử chọc tức.

May mắn , lúc phía đoàn hô hào lên đường, làm bà chuyển dời sự chú ý, nên mới đến nỗi tức chết.

Tuổi cao, bà nhanh, nếu sẽ theo kịp bước chân của .

Tô Hiểu Đồng và Tô Hiểu Bình thu dọn đồ đạc, cũng cùng .

, Tô Hiểu Đồng cố ý chậm , để Tô lão bà tử và nhị phòng .

Về phần tam phòng, tam phòng còn tách hộ khẩu, vẫn là một nhà với Tô lão bà tử, nàng chỉ thể lo cho nhà của .

Tô Hiểu Bình thấy bốn càng lúc càng xa Tô gia, khỏi lo lắng: “Tỷ tỷ, chúng nhanh lên, nếu sẽ theo kịp họ mất.”

Tô Hiểu Đồng chậm rãi bước , : “Muội chẳng lẽ cố ý ?”

“Cố ý?” Tô Hiểu Bình há hốc miệng, đầu óc nhất thời kịp phản ứng.

"Phải đó! Cố ý đấy, cùng bọn họ lúc nào cũng cãi vã. Thà để bản yên lòng, còn hơn là xa bọn họ một chút."

Tô Hiểu Bình trầm ngâm một lát, chợt tỉnh ngộ gật đầu, "Phải ! Chúng phân gia, cùng họ cũng cả."

Tô Giang Hà : "Nhị tỷ, chỉ cần cả nhà chúng tề chỉnh an , nhanh chậm đều ."

Triệu Đông Nguyệt đáp : ", tề chỉnh an ."

Nghe hai , Tô Hiểu Đồng suýt chút nữa bật .

Bốn càng càng chậm, cuối cùng cơ bản rớt phía đoàn .

Vừa vặn nhóm bốn Triệu Cẩm Xuyên cũng đang ở phía , chẳng từ lúc nào, mấy họ cùng .

"Mọi mau lên, mau lên! Tống Thợ Săn , khi trời tối kịp đến phía hang đá, nơi đó tương đối an hơn một chút, khu rừng thể ở , sói."

Lưu Chí truyền lời dứt câu, trong rừng bỗng nhiên vang lên một tiếng sói tru.

"Gào"

Loading...