Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 284: Sai Lầm Cực Lớn

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:39:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt đầy uy nghiêm của Hoàng hậu quét qua nàng , những lời đó thể làm tổn hại danh tiếng của Thái tử, nàng dám nữa.

Hoàng hậu : “Quản gì? Bên cạnh Thái tử nữ nhân, đó chẳng là chuyện bình thường ?”

Ngược , đây Triệu Cẩm Xuyên cho bất cứ nữ nhân nào đến gần, nàng suýt chút nữa nghi ngờ con trai là đoạn tụ .

Bây giờ , mặc kệ nữ nhân xinh , chỉ cần nàng là một nữ nhân là . Dù cũng danh phận gì, cũng chỉ là đùa giỡn một chút mà thôi.

, Tô Hiểu Đồng …” Chu Nghiên Sơ cam tâm : “Cháu nàng xí.”

“Xấu xí chẳng ? Thái tử bây giờ chỉ là tìm cảm giác mới lạ, đợi thời gian lâu , tự nhiên sẽ thấy chướng mắt thôi.”

Nam nhân ai cũng thích mỹ nữ trẻ , về điểm , Hoàng hậu thấu.

Chu Nghiên Sơ cắn môi, phản bác, nhưng nên dùng lời lẽ nào. Nàng đổi ý, dứt khoát tìm Triệu Vân Phỉ.

Nàng là bạn của Triệu Vân Phỉ, thường xuyên ở cùng Triệu Vân Phỉ, quan hệ giữa hai khá .

Chỉ là, Triệu Vân Phỉ cũng là một thông minh như mẫu , Chu Nghiên Sơ đề nghị tìm Triệu Cẩm Xuyên, nàng liền bật .

“Nhị ca dẫn một nữ nhân về Đông cung, ngươi tìm , chẳng là gây thêm phiền phức cho ?”

Chu Nghiên Sơ tìm lời lẽ khéo léo dụ dỗ: “Ngươi chẳng lẽ tò mò nữ nhân trông như thế nào ?”

“Ta quả thực hiếu kỳ! đợi vài ngày nữa xem cũng chẳng . Ta chỉ , vài ngày nữa, nàng liệu còn ở bên cạnh nhị ca của !”

“Vân Phi, …”

Không ai giúp đỡ, Chu Nghiên Sơ trong lòng tủi hờn cay đắng.

Triệu Vân Phi an ủi: “Biểu tỷ, hiểu tỷ nghĩ gì, nhưng tỷ thông suốt chứ! Nhị ca là Thái tử, bên cạnh thể chỉ một nữ nhân? Tỷ nên nghĩ thoáng một chút.”

Chu Nghiên Sơ nắm chặt vạt áo, mắt đỏ hoe, rõ ràng cam tâm.

Chợt nàng nhớ đến việc Triệu Vũ Xuyên từng đến Dương Liễu Thôn tìm Triệu Bùi Xuyên, nàng lập tức chủ ý mới.

Vừa Triệu Bùi Xuyên đến Hoa Dung Điện của Dung Phi, nàng thể tìm Triệu Bùi Xuyên chăng?

Chỉ cần đến Đông Cung gây rối, Thái tử Điện hạ sẽ thể nào giữ nữ nhân trong Đông Cung nữa.

may , khi nàng đến Hoa Dung Điện, Triệu Bùi Xuyên xuất cung.

Hỏi mới là Triệu Vũ Xuyên gây chuyện bên ngoài, Triệu Bùi Xuyên vội vã xem là chuyện gì.

Cuối cùng Chu Nghiên Sơ đành bó tay, thấy trời tối, đành về nơi ở của .

Bên trong Đông Cung.

Tô Hiểu Đồng ngủ một giấc đến tối mịt, mới đột nhiên kinh hãi tỉnh giấc.

Nàng bật dậy, kinh ngạc : “Trời tối ?”

Nhìn ngoài cửa sổ, chẳng còn chút ánh sáng nào.

Bên trong đại điện đèn cung lập tức sáng lên. Chẳng bao lâu , Triệu Cẩm Xuyên liền bước .

Trong mắt Tô Hiểu Đồng bỗng lóe lên ánh vàng, khi nàng chăm chú Triệu Cẩm Xuyên, chợt cảm thấy Triệu Cẩm Xuyên tuấn tú hơn bất kỳ lúc nào.

Hoặc lẽ Triệu Cẩm Xuyên vốn luôn tuấn tú, chỉ là nàng thường xuyên bỏ qua, mà giờ đây nàng thấy chân thực hơn một chút.

Tuấn tú, từng cử chỉ, từng nét cau mày nụ đều tràn đầy mị lực.

Hắn bước qua bình phong, hình cao ráo thẳng tắp như thể một khối nội khí đang di chuyển, quả thực khiến thần hồn điên đảo.

Tô Hiểu Đồng nghẹt thở, ánh mắt di chuyển theo từng bước chân của .

Đến khi Triệu Cẩm Xuyên đến giường, nàng cũng đang ngửa đầu chằm chằm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-284-sai-lam-cuc-lon.html.]

Triệu Cẩm Xuyên đột nhiên cúi đầu, quan sát đôi mắt nàng, thắc mắc : “Hiểu Đồng, mắt nàng…”

Tô Hiểu Đồng há hốc miệng, vẻ quyến rũ của mê hoặc đến mức nuốt khan một ngụm nước bọt.

Muốn ăn, hôn lên, cứ như thể đôi môi ấm áp mềm mại của Triệu Cẩm Xuyên là thứ gì đó ngọt ngào, khiến nàng cực kỳ thèm khát.

“Hiểu Đồng, rốt cuộc là chuyện gì, mắt nàng…” Triệu Cẩm Xuyên nghi hoặc hỏi.

Mỹ nam ngay mắt, giơ tay là thể chạm tới, Tô Hiểu Đồng kìm tay.

May mắn là nàng vẫn mất lý trí, khi tay nàng chút động đậy, nàng vội vàng nắm chặt chăn nệm, ngăn cản dục... vọng đang ập đến một cách khó hiểu.

Trong lòng, nàng cảm thấy kỳ lạ, nàng trở nên... đói khát kiêng kỵ như ? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ?

Chẳng lẽ chuyện liên quan đến thể của nàng ? Nàng là dị năng nhân, khác biệt với thường, nên việc nàng kinh nguyệt đầu tiên là dấu hiệu nàng trưởng thành, thể cùng nam nhân ... chuyện đó ?

Ký ức kéo về hiện đại. Thuở nhỏ, một vị tiền bối xuất hiện khó hiểu dường như từng với các nàng, rằng các nàng thuộc loại hình đặc biệt, nam nhân xuất hiện mắt ngày đầu tiên kinh nguyệt sẽ để ấn tượng sâu sắc trong tâm trí các nàng, cho nên các nàng đề phòng nam nhân thấy ngày đó.

Khi ở căn cứ, các nàng ngày ngày đều ở cùng đồng đội, nên khi kinh nguyệt, các nàng thấy đều là đối phương, vì ở hiện đại các nàng mới gặp rắc rối về tình cảm nam nữ ?

Còn bây giờ... Thật đáng giận, quên mất chuyện . Tô Hiểu Đồng bực tức vỗ đầu, nàng quả thực quá sơ suất.

“Hiểu Đồng, nàng ?” Triệu Cẩm Xuyên nắm lấy tay nàng, cho nàng tự làm tổn thương .

Tô Hiểu Đồng về phía , vẫn thấy đến !

Mắt, mũi, miệng... nơi nào cũng tỏa mị lực độc đáo.

Tô Hiểu Đồng mê hoặc đến mức, khi phát hiện ngay cả cằm nàng cũng cắn một miếng, nàng vội vàng buộc nhắm mắt .

, khi mở mắt nữa, nam nhân mặt vẫn là !

Ánh mắt nàng quá kỳ lạ, Triệu Cẩm Xuyên chằm chằm một lúc, : "Hiểu Đồng, mắt nàng khó chịu ?"

Tô Hiểu Đồng ngây , tim đập ngừng gia tăng tốc độ.

Về mặt tình cảm, nàng tức khắc khai khiếu, mà nam nhân cứ thế lấy tốc độ nhanh như chớp giật chui lòng nàng.

Tô Hiểu Đồng chợt nhận , lòng ngừng tự trách.

Nếu nàng nhớ lời tiền bối dặn, khi tỉnh dậy thấy nữ nhân , thì nàng dễ dàng động tình với nam nhân .

Dĩ nhiên, thấy nữ nhân cũng điều bất lợi, nàng tuy yêu nữ nhân, nhưng nữ nhân đó cũng sẽ trở thành quan trọng nhất trong lòng nàng, giống như nàng và đồng đội trở thành những quan trọng nhất của .

Triệu Cẩm Xuyên đột nhiên bỏ , một chén thì mang đến một chiếc gương đồng, "Hiểu Đồng, nàng xem."

Tô Hiểu Đồng thấy chính trong gương, chợt tỉnh ngộ ngừng trách móc, nàng nghĩ đến việc soi gương đầu tiên cơ chứ?

Nếu làm , nàng trở thành quan trọng nhất của chính , chẳng sẽ bất kỳ nỗi lo nào ?

Ôi chao, thất sách .

Tự oán tự trách một hồi, nàng mới chú ý đến đôi mắt của phản chiếu trong gương.

“Mắt của …” Nàng kinh hãi trợn tròn mắt, “Ô đúng, tròng đen, biến thành màu vàng ?”

Triệu Cẩm Xuyên : "Giống màu vàng, nhưng giống màu hổ phách hơn."

Tô Hiểu Đồng ghé sát kỹ hơn, "Quả thực là màu hổ phách, khác mấy so với màu vàng kim. Điều quá kỳ lạ, như ?"

Nàng chớp chớp mắt, xác nhận hoa mắt, khỏi hít một lạnh.

Sắc mắt kỳ lạ thế , một khi bước chân ngoài, chẳng sẽ xem là yêu quái ?

“Có ?” Nàng nghiêng đầu hỏi Triệu Cẩm Xuyên.

Nàng xem như hiểu, Triệu Cẩm Xuyên cúi chằm chằm nàng, hóa là đang đôi mắt của nàng!

Loading...